Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 671: Độc tông?

"Tần trưởng lão."
Ở lúc Dương Phóng đang định rời đi, vị Đạo cô trung niên kia lập tức gọi Dương Phóng lại, chậm rãi đi tới, trên mặt mỉm cười: "Mấy ngày trước tại hạ vừa đúng có việc phải ra ngoài, bỏ qua chuyện ngươi nhập báng, mong được tha thứ, sau này tất cả mọi người là người cùng bang, nếu như gặp phải chuyện gì, không ngại trao đổi cẩn thận."
"Dễ nói."
Dương Phóng gật đầu.
Đạo cô trung niên tên là Bạch Ngọc đạo cô, cũng là một tên cao thủ Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê, nghe nói tinh thông kiếm pháp và chưởng pháp, đã giải quyết không ít chuyện tranh chấp cho Thất Sát bang.
"Nghe nói Tần trưởng lão trước đó là tới từ một đại vực khác, không biết là đại vực nào?"
Bạch Ngọc đạo cô mỉm cười nói.
"Đại Hoang vực."
"Thì ra là vậy, vậy chắc hẳn là đi ngang qua đến rồi ..."
Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đi về phía phương hướng nơi xa.
...
Nửa ngày sau.
Bên trong Nguyên Dương thành.
Tin tức Diệp Trần bị người giết cuối cùng cũng truyền ra ngoài, tạo ra sóng to gió lớn ở bên trong toàn bộ Nguyên Dương thành, giống như một cơn địa chấn vậy.
Vô số người cảm thấy chấn kinh, không thể tưởng tượng nổi.
"Không thể nào, Diệp Trần phách lối kia bị người giết rồi?"
"Làm sao có thể, nghe được từ chỗ nào vậy?"
"Tin tức này được Thất Sát bang truyền ra, Diệp Trần và Công Tôn Lan Đức con trai của Phó Bang chủ Thất Sát bang kết nghĩa huynh đệ, tất cả đều bị hại ở Lục Liễu sơn trang bên ngoài thành, ngoại trừ bọn họ ra thì còn có những tuấn kiệt khác ở trong thành, chẳng hạn như Vũ Khởi, Triệu Tam, Bạch Quân vân ... vân, đều chết hết."
"Tốt lắm, đúng là tốt lắm!"
"Gia hỏa Diệp Trần này là một kẻ đã sớm gây ra vô số rắc rối ở Bắc vực, về sau đại náo Nam vực, ngay cả Hoàng thất Nam vực cũng không bắt được hắn, hắn thế mà lại chết rồi?"
"Chết rất hay, sớm đã khó chịu với gia hỏa này, hắn mới mười lăm tuổi thôi vậy mà đã chẳng coi ai ra gì rồi, bây giờ thì tốt rồi, đã chết rồi, ha ha ha ..."
"Là bị người nào giết, Thất Sát bang thế nhưng là có từng nói ra không?"
"Im lặng, nghe nói kiểm tra trên thi thể đám người Công Tôn Lan Đức đều kiểm tra ra đến kịch độc, loại kịch độc này không khác chút nào so với kịch độc mà Độc tông sử dụng."
"Độc tông?"
Không ít người thầm kinh hãi.
Trong một quán trọ không đáng chú ý.
Hai nam một nữ lặng lẽ ngồi ngay ngắn, lắng nghe tin tức bên tai, dần dần nhíu mày.
"Xem ra người chúng ta muốn tìm đã xuất hiện."
Nữ tử ki nói với giọng bình tĩnh.
"Người có thể sử dụng kịch độc giống với kịch độc của Độc tông ta, ngoài trừ người trong tông chúng ta ra thì hiện tại chắc cũng chỉ có một mình 'Hắc Thủy lão quái', gia hỏa này, chúng ta tìm hắn lâu như vậy rồi bây giờ cuối cùng cũng để lại dấu vết."
"Một người đàn ông bên cạnh mở miệng tiếp lời, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào trên mặt bàn, vang lên tiếng cộc cộc rung động, hoàn toàn che giấu giọng nói của mình."
"Tuy nhiên gia hỏa này cực kỳ giảo hoạt, lâu như vậy mới ra tay một lần, hiện tại sau khi xuất thủ thì lại biến mất, tiếp theo chúng ta nên tìm hắn như thế nào đây?"
Người đàn ông thứ ba nhíu mày nói.
Không hề nghi ngờ, bọn họ chính là người của Độc tông.
Trước đây không lâu, Bàng Vạn Chung công phá Quỷ sơn, vì tìm kiếm manh mối của Hắc Thủy lão quái, đặc biệt yêu cầu cao thủ Độc tông tới tiến hành phối hợp.
Bọn họ vốn là có bốn người tới, chỉ là sư tôn của bọn họ ở sau khi tìm kiếm hai ngày thì lập tức rơi vào bế quan, giao chuyện cho bọn họ.
Ba người hiện tại đều đang cau mày, rơi vào đăm chiêu.
Gia hỏa đán chết, hắn thật đúng là biết trốn.
···
Trong khoảng sân rộng rãi.
Từ Khải sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, đầu óc rối bời, cuối cùng cũng từ trong miệng của một người hầu biết được tin tức Phương Tình Thiên, Đỗ Hải bị hại, thân thể thiếu chút nữa thì nhũn ra ngã xuống.
Xong!
Đã biết như vậy rồi!
Khi hắn không thể liên lạc được với bọn họ trong hai ngày, hắn biết điều gì đó sắp xảy ra.
Hiện tại quả thực đã ứng nghiệm!
Sớm đã nói với bọn họ không nên ra ngoài, không nên có dính dáng gì đến Diệp Trần rồi, bọn họ lại không thèm nghe lời, bây giờ thì tốt rồi, tất cả đều đã chết rồi.
Bọn họ thế nhưng là đối tượng mà quốc gia tập trung tài nguyên của tất cả những người xuyên không, ưu tiên bồi dưỡng cho bằng được để ra hai vị cường giả Siêu phẩm, hiện tại theo bọn họ chết thảm, mang ý nghĩa mọi tài nguyên quốc gia bỏ ra trước đó đều ném xuống sông xuống biển rồi.
Đó là một nguồn tài nguyên mà những người khác đã tiết kiệm và tích lũy rất khó khăn.
"Khốn kiếp!"
Từ Khai nổi giận quát lớn một tiếng, lập tức ném một món đồ sứ rất đẹp trong cơn tức giận.
Nhậm Quân, Trình Thiên Dã ở bên cạnh hắn cũng đã là mặt mũi đầy nụ cười khổ.
Kế hoạch đào tạo bồi dưỡng cường giả Siêu phẩm của Kinh Sư đã hoàn toàn thất bại!
"Bọn họ cho rằng có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực và thu được hồi báo to lớn khi giao hảo với khuôn mẫu của nhân vật chính, nhưng bây giờ ngay cả Diệp Trần cũng đã chết, cái thế giới hỗn loạn này nơi nào mà có nhân vật chính thực sự?"
Nhậm Quân thở dài.
Ngay khi bọn họ nghe được tin tức về Diệp Trần, Phương Tình Thiên, Đỗ Hải một mực khẳng định rằng Diệp Trần chính là nhân vật chính, đồng thời thề son sắt cam đoan, chỉ cần giao hảo với Diệp Trần, sau này chắc chắn sẽ một bước lên trời.
Nhưng bây giờ ...
Một bước lên trời chưa thấy đâu!
Hai người này đã chết thảm cả hai rồi!
Vẫn là câu nói kia, nơi nào có cái gì gọi là nhân vật chính?
So với việc đi tin tưởng vào người khác còn không bằng đi tin tưởng vào chính mình.
···
Bạn cần đăng nhập để bình luận