Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 720: Đến từ ... Thần quốc

"Cút!"
Ầm! Ầm!
Song quyền hắn tung ra, nổ vang đùng đoàng, giống như xuyên thấu hư không, lập tức rơi thẳng vào trên người hai bóng người, lập tức đánh bọn họ bay rớt ra ngoài, lồng ngực lõm vào, mảnh xương bắn tung tóe, nặng nề rơi đập vào trên vách núi đá sau lưng.
Tuy nhiên hai bóng người giống như hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác đau đớn nào, đột nhiên lật người mà lên, ánh mắt lạnh lùng, tiếp tục nhanh chóng đánh về phía Dương Phóng.
Trong lòng Dương Phóng ngạc nhiên.
Thực lực hai bóng người kia không cao!
Nhiều nhất chỉ tương đương với nửa bước Thánh Linh!
Thế nhưng là nhận một kích toàn lực của chính mình thế mà còn chưa chết?
Hơn nữa Lôi âm giống như không có tác dụng với bọn họ.
Sưu!
Thân thể Dương Phóng đột nhiên biến mất, một bàn tay nặng nề đập vào trên phần gáy của một người trong đó, lập tức đánh đứt đoạn phần gáy của người đó ra, xương cốt bay múa, thân thể hung hăng bay về phía trước.
Lần này bóng người kia rơi đập vào nơi xa, muốn cố gắng bò dậy nhưng cuối cùng không còn cách nào đứng lên.
"Khôi lỗi."
Dương Phóng tự lẩm bẩm.
Hai bóng người này càng giống với một loại khôi lỗi hơn.
Một đòn mạnh như vậy đánh vào trên người, thế mà không có một tiếng kêu đau đớn nào phát ra.
Quả thực cổ quái.
Hô!
Đột nhiên, bóng người còn lại cũng nhanh chóng đánh tới, thân thể lao nhanh, một bàn tay tiếp tục vỗ về phía mặt của Dương Phóng.
Chỉ có điều thân hình Dương Phóng lóe lên, ngay sau đó xuất hiện ở đằng sau bóng người đó, lập tức tóm lấy phần gáy của đối phương, lập tức nhấc thân thể của hắn lên.
"Thật thú vị, ta muốn xem con khôi lỗi này được tạo ra như thế nào."
Chân hắn quét ra, hai tiếng trầm đục vang lên, lập tức quét gãy hai cái xương đùi của đối phương, thuận tay bắt lấy hai vai của đối phương, lập tức phân cân thác cốt (1), tháo hai cánh tay của đối phương xuống.
(1) Phân Cân Thác cốt: thủ pháp khá lợi hại trong Cầm Nã Thủ. Phân cân hoặc trảo cân là nhằm chỉ các thế chộp cơ thể gây rách dây chằng hay cơ của đối thủ và đôi khi làm bung điểm nối dài dây chằng và xương. Thác Cốt là những kỹ thuật cầm nã làm cho xương bị di dịch khỏi vị trí tự nhiên.
Dương Phóng ném thân thể của đối phương xuống đất.
Chỉ thấy đối phương cho dù đã rơi vào loại kết cục này, vẫn đang nhúc nhích điên cuồng ở trên mặt đất, ánh mắt lạnh lùng hờ hững, nhìn chằm chằm về phía Dương Phóng.
Dương Phóng trong lòng suy tư, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía bốn hộp đá trước mặt.
Hai khôi lỗi này chắc chắn là nữ tử thần bí kia để lại.
Khôi lỗi đã cường đại như vậy, thứ bên trong hộp đá chắc chắn sẽ càng quý giá hơn.
Hắn đi tới gần bốn cái hộp đá, quan sát cẩn thận.
Đầu tiên là rút trường kiếm ra, lần lượt gõ vào trên hộp đá, phát ra tiếng leng keng, sau khi xác nhận ở bên trong không có bất kỳ cấm chế nào thì lúc này mới yên lòng lại.
Đột nhiên, hắn để ý tới mặt ngoài của bốn hộp đá, tất cả đều tồn tại một lỗ khóa.
Giống như cần chìa khóa thì mới có thể mở ra được.
"Chìa khóa sao?"
Hắn sờ lên cằm, đột nhiên vươn bàn tay ra, lập tức nhẹ nhàng vỗ vào mặt ngoài của một hộp đá trong đó.
Răng rắc!
Hộp đá vỡ từ trong ra ngoài, từng khối mảnh vụn bay múa lung tung, lập tức để lộ ra đồ vật ở bên trong.
Dương Phóng lộ ra nụ cười mỉm.
Đã không có cấm chế thì ai còn sẽ đi dùng chìa khóa để mở.
Lực lượng chấn động của hắn có thể phá hủy hộp đá từ bên trong ra ngoài, không làm hư hại bất cứ thứ gì bên trong.
Một tấm quyển trục mang phong cách cực kỳ cổ xưa lập tức đập vào tầm mắt của Dương Phóng.
Dương Phóng lộ ra vẻ hoài nghi, cầm lấy, lập tức mở ra xem.
Chẳng mấy chốc trong lòng ngưng trọng lại.
Đây là một bức thư do nữ tử thần bí kia để lại trước khi chết.
Nàng ta dường như đã tính toán sớm muộn gì cũng bị cướp nên đã để lại bức thư này, chờ đợi người có duyên.
Trong thư nói nàng cũng không phải người của giới này mà là đến từ ... Thần quốc.
Chỉ bởi vì trong một lần làm nhiệm vụ mới đi ra, tuy nhiên ở sau khi vừa ra ngoài không bao lâu thì bị một nhóm người khác ở Thần quốc mưu hại, sau đó bản thân bị trọng thương, vĩnh viễn không hồi phục.
Nàng ta lo lắng cho mình sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị đám người kia phát hiện và giết chết, cho nên sớm lưu lại hậu thủ.
"Thần quốc ... truyền thuyết về cái thế giới gọi là Thần quốc này vậy mà lại là thật, nàng ta là đến từ đó?"
Dương Phóng trong lòng cuộn trào mãnh liệt.
Bên trong Thiên Long vực vẫn luôn có truyền thuyết về Thần quốc, chỉ là vào mấy trăm năm về trước, từ xưa tới nay chưa từng có ai đi xác minh, đương nhiên, cũng có khả năng đã có người xác minh, chỉ là những người xuyên không ở Thiên Long vực chưa biết đến chuyện này mà thôi.
Chính mình thế mà lại giết chết tàn hồn của Thần quốc?
Rất nhanh hắn hít sâu một hơi, đầu óc nhanh chóng dâng trào.
Dù sao cũng là nhân vật đi cùng một chỗ với khuôn mẫu nhân vật chính, có chút lai lịch thì cũng là bình thường.
Nếu như không có lai lịch thì mới gọi là quái!
Khi đối phương còn sống có lẽ là rất mạnh, nhưng sau khi tàn hồn chết đi thế mà ngay cả mình cũng đánh không lại.
Hắn tiếp tục đọc trên quyển trục.
Chỉ thấy đối phương tiếp tục giới thiệu những chuyện có liên quan tới chính mình, lưu loát tới mấy trăm chữ, sau đó nói về vật phẩm bên trong ba cái hộp đá bên cạnh.
Một cái là Thánh Linh căn!
Một cái là Thái Nhất Hồn quyết!
Còn có một cái là một bản Thiên Thánh Khôi Lỗi thuật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận