Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1135 - Lại xuyên không



Chương 1135 - Lại xuyên không




Các cường giả Thánh Linh cảnh của các thế lực lớn đều chịu tổn thất nặng nề, các cường giả Siêu Phẩm nhảy lên trở thành thế lực chủ đạo trong thiên địa.
Ở bên trong một số đại vực phồn hoa, chiếm đoạt địa bàn mặc dù có nguy hiểm cực cao, nhưng bọn họ hoàn toàn có thể nhân cơ hội tiến vào một số khu vực nhỏ.
Ví dụ như Bạch Trạch vực, Long Ngâm vực, Hỏa Huyền vực.
Thậm chí là nơi định cư Hắc Thiết tụ, Bạch Lạc thành trước đây ...
Đây đều là những nơi nhỏ.
Có nhiều chỗ càng là từng bị Khôn Chi liên minh chiếm lĩnh trước đó.
Theo Khôn Chi liên minh rút lui, những nơi này càng trở thành đất hoang vô chủ.
Nếu họ chiếm lĩnh nó ngay từ đầu, thì khả năng làm chủ nó là rất lớn.
Chỉ cần có thể nắm giữ được một mảnh đất thuộc về Long quốc, bọn họ sẽ quản lý nó thật tốt và biến nơi này thành thánh địa của Long quốc.
Sau này lại có những người khác xuyên không qua, vậy là có thể trực tiếp tiến hành huấn luyện theo hệ thống.
"Các vị, thái độ bên phía tổ chức quốc tế kia đã vô cùng rõ ràng, hiện tại bên trong mảng Càn lấy Mỹ quốc làm đầu, cộng thêm Bổng quốc, Bạch Tượng quốc và những quốc gia khác, chính thức thành lập liên minh, bắt đầu chiếm đoạt địa bàn ở thế giới bên kia!"
"Đây chính là thời đại mới 'Thời đại khám phá'!"
"Sớm ở hơn mấy trăm năm về trước, quốc gia chúng ta đã đóng cửa với thế giới bên ngoài và bỏ lỡ Thời đại khám phá vĩ đại tiếng tăm lừng lẫu trên Lam tinh, đến mức quốc gia chúng ta bởi vậy mà rớt lại phía sau mấy trăm năm, chịu đủ các loại sỉ nhục và đả kích."
"Lịch sử ngày nay lặp lại, giống như cách đây hàng trăm năm!"
"Chiếm lĩnh địa bàn ở thế giới bên kia chính là sự tái hiện của Thời đại khám phá!"
"Có nguy cơ cũng có cơ duyên!"
"Nếu như lần này chúng ta không hăng hái xông pha, không cố gắng đi chiếm lĩnh địa bàn thì như vậy ngày sau người xuyên không mới của Long quốc chúng ta chắc chắn sẽ oán hận chúng ta, từ đó về sau ở thế giới bên kia cũng không còn có đất cắm dùi cho chúng ta!"
"Vì thế hệ sau, vì tương lai, một bước này không cần biết khó khăn cỡ nào, chúng ta đều nhất định phải xông ra!"
Một người lãnh đạo hơn năm sáu mươi tuổi, đứng trên bục phát biểu với vẻ mặt đầy nhiệt huyết.
Chiếm lĩnh địa bàn ở thế giới bên kia có nguy hiểm không?
Nguy hiểm!
Nhưng thời đại khám phá của mấy trăm năm trước có nguy hiểm không?
Nguy hiểm không kém!
Nhưng tại sao lúc đó người ta lại dám bước ra?
Chỉ có bước ra thì mới có thiên địa không giống!
Nếu như Long quốc bọn họ tiếp tục mù quáng bảo vệ những gì đã có, tìm kiếm sự ổn định một cách mù quáng, thì trong tương lai Long quốc sẽ tiếp tục tụt hậu so với Mỹ quốc, Anh Hoa quốc và các quốc gia khác!
Đây là điều họ không bao giờ muốn thấy!
Long quốc đã bỏ lỡ một cơ hội trong lịch sử!
Lần này!
Sẽ không được phép bỏ lỡ!
Khi các nước khác mạo hiểm khai phá, họ còn rụt rè, nhìn trước ngó sau, đợi nước khác đạt được điều gì đó rồi mới tìm cách đuổi kịp, quá trình đó hẳn là vô cùng khó khăn.
Trên chỗ ngồi.
Tất cả mọi người thần sắc nặng nề, không nói một lời, nắm chặt nắm đấm.
Đám người Trình Thiên Dã, Nhậm Quân, Trần Thi Nghiên thì khẽ cau mày và thở dài trong lòng.
Trong suy nghĩ của bọn họ.
Vẫn còn quá sớm để chiếm địa bàn ở thế giới bên kia.
Nên tiếp tục theo dõi.
Nhưng bây giờ thiểu số phục tùng đa số, bọn họ cũng không còn cách nào khác.
Huống hồ!
Hành động của tổ chức quốc tế là quá nhanh.
Bọn họ không thể không theo kịp bước chân.
Bằng không thật để cho tổ chức quốc tế bởi vậy mà thành công thì Long quốc bọn họ chắc chắn sẽ phải hối hận.
"Khoảng cách tới lần xuyên không tới đây còn có khoảng thời gian hai ngày, hy vọng sau khi xuyên không, mọi chuyện đều thuận lợi ..."
Trình Thiên Dã nhẹ giọng nói.
"Nếu như thực sự không được thì cũng chỉ có thẻ mời Phổ Nhân Thần tăng tới ra tay giúp một chút."
Nhậm Quân nói nhỏ.
"Ta cũng có thể mời Thiết Ma tiền bối của tổ chức Thiên Thần xuất thủ."
Trần Thi Nghiên mở miệng nói.
Mấy người bên cạnh khẽ gật đầu.
Hội nghị tiếp tục tiến hành.
Lão lãnh đạo trên bục phát biểu, cảm xúc mạnh mẽ dâng trào, giọng nói hùng hực khí thế, liên tục cổ vũ mọi người.
···
Trước khu chung cư.
Dương Phóng đã đưa tiễn ba người Diệp Huyền, quay trở về trong phòng một lần nữa.
Mới vừa đi vào trong phòng thì hắn nghe thấy tiếng rung của điện thoại di động.
Cầm điện thoại di động lên quan sát.
"Dương bác sĩ, buổi chiều tốt lành a."
Một tin nhắn được gửi đến trong Wechat trên điện thoại di động của hắn.
Kèm theo đó là khuôn mặt tươi cười.
Chính là Tần Linh Linh gửi tới.
Dương Phóng hơi suy nghĩ một lát, vẫn là trả lời một câu đơn giản.
Sau đó thì bắt đầu ngồi xếp bằng trên giường, tiếp tục nghiên cứu Thần chủng trong cơ thể.
Hiện tại hắn tâm sự nặng nề, không thể không sầu não.
Khoảng cách tới ngày xuyên không tiếp theo còn có hai ngày.
Hai ngày sau đó hắn lại phải tiến vào thế giới bên kia.
Nhưng linh hồn hắn ở thế giới bên kia, hiện tại đang ở vào trong trạng thái phong ấn bản thân, xem như xuyên không rồi thì cũng là một màu đen kịt, hoàn toàn không biết chính mình đang làm cái gì.
Cái này giống như là cái xác không hồn a ...
"Thần chủng ... thứ mà ta bây giờ có khả năng dựa vào thì cũng chỉ có Thần chủng ..."
Dương Phóng tự nói.
Có lẽ nghiên cứu Thần chủng một cách triệt để, thật sự sẽ có hiệu quả không tưởng tượng được!
Khoảng thời gian nhanh chóng trôi qua.
Hai ngày sau đó trôi qua cực nhanh.
Gần như chỉ là thời gian trong một cái chớp mắt, là đã đến ngày xuyên không tiếp theo.
Khi trời gần tối.
Ánh sáng khi trời gần tối biến bầu trời thành vàng.
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng không động đậy, một mặt bất đắc dĩ, nhìn về phía vị trí tay trái của chính mình.
0 ngày 0 giờ 9 phút 59 giây.
58 giây!
...
P/S: Ta thích nào ... chương 3.



Bạn cần đăng nhập để bình luận