Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1172 - Lão tổ tông tha mạng a!



Chương 1172 - Lão tổ tông tha mạng a!




Ầm!
Những dao động đáng sợ bất thường trực tiếp nổ ra cách chỗ mọi người không xa.
Năng lượng dao động đáng sợ giống như thủy triều màu đen, quét sạch mọi hướng.
Trong lúc đó còn kèm theo dị tượng kinh khủng, đủ loại cảnh vật hiện lên, giống như thật mà không phải thật, ảo àm chẳng phải là giả, ẩn chứa uy áp to lớn.
Giống như mở ra một thế giới nhỏ.
Tất cả mọi người bị dao động đáng sợ này thổi áo quần bay phần phật, sắc mặt tái nhợt.
"Đi nhanh!"
Đại trưởng lão Vô Danh hô lớn.
Bọn họ phải nhanh chóng rời khỏi cái nơi rắc rối này khi chưa có dị biến xuất hiện.
Ầm!
Vừa bắt đầu hắn thi triển ra dị tượng của mình, bao phủ mọi người xung quanh, tung người nhảy lên, lao nhanh về phía nơi xa.
Những người khác cũng thi nhau làm như vậy.
Chỉ có điều!
Chỉ có điều mộ địa trong truyền thuyết này quá đáng sợ.
Từ phía sau bộc phát ra dao động kinh người, cuồn cuộn dâng trào, lập tức quét ngang trong vô số dặm, cố định không gian khiến cho mọi người thi nhau hét lên vì kinh ngạc, dị tượng trên người cũng không cách nào phát huy ra tác dụng.
Không chỉ như thế, còn có một cỗ lực hút cực kỳ đáng sợ lôi kéo lấy mọi người, giống như muốn hút tất cả mọi người vào sâu trong mộ địa.
Đại trưởng lão Vô Danh sắc mặt liên tục thay đổi.
"Đi!"
Hắn phất tay liên tục, nắm lấy từng vị cao thủ Thần thôn bên cạnh, dùng hết sức ném ra bên ngoài.
Nhưng loại lực hút này thực sự đáng sợ.
Đợi tới lúc hắn phất tay nắm lấy Dương Phóng và Tần Thiên Lý, hai người rốt cuộc đã không ngăn cản nổi, bị lực hút đáng sợ lập tức kéo về phía nơi sâu nhất.
"Tiêu huynh đệ, Tần huynh đệ!"
Đại trưởng lão Vô Danh kinh hô một tiếng, sau đó hét lớn một tiếng truyền âm về phía mọi người: "Các ngươi nhanh chóng rời đi, ta đi tìm bọn họ!"
Hô!
Hắn tung người nhảy lên, lập tức chủ động lao vào sâu trong mộ địa.
Sâu trong mộ địa, lực hút vô cùng đáng sợ vẫn còn đang tiếp tục bộc phát.
Giống như động chạm phải cấm chế nào đó.
Vô số thứ bị thu hút từ mọi hướng.
"Vương giả tha mang a!"
"Chúng ta vô tội, cầu Vương giả tha cho một con đường sống!"
"A!"
Đông đảo sinh vật bị hút vào tới đều hoảng sợ kêu to.
"Rống!"
Từng đợt âm thanh vô cùng đáng sợ tiếp tục được truyền đến từ chỗ sâu, cuồn cuộn dâng trào, làm cho người kinh hãi.
Dương Phóng giật mình phát hiện, thân ảnh khổng lồ đáng sợ lúc trước xông vào chỗ sâu trong mộ địa (nghĩa trang) này cũng bị giam cầm, toàn thân bao phủ trong một tầng lực lượng trong suốt, từng mảnh từng mảnh bóng mờ mơ hồ đè ở trên người hắn, khiến cho nó khó mà động đậy được, chỉ có thể liên tục phát ra tiếng gào thét.
"Đã chết vô số năm rồi, vẫn còn oan hồn chưa tiêu tan, phá cho bản tọa!"
Thân ảnh khổng lồ đáng sợ đó đang gầm thét và vùng vẫy.
Thân thể lắc lư, bộc phát ra lực lượng vô cùng kinh khủng, dị tượng bên người càng là thi triển ra toàn lực.
Chỉ có điều những bóng mờ đè ở trên người hắn kia lại vô cùng đáng sợ, khiến cho dị tượng của hắn không cách nào xuyên ra ngoài, thân thể càng lún càng sâu, giống như rơi vào trong vũng lầy vậy.
Mặc cho hắn giãy giụa không ngừng, từ đầu đến cuối cũng không thể làm gì khác được.
"Ngươi không giữ được ta!"
Thân ảnh to lớn đáng sợ kia tiếp tục hét lớn.
Một phương hướng khác.
Dương Phóng, Tần Thiên Lý và những người khác vẫn còn đang bị hút sâu vào bên trong, ngay cả sáu loại Thần chủng của Dương Phóng thì cũng đã mất đi tác dụng, hắn cố gắng hết sức để ổn định không gian, ngăn cản việc bị hút đi nhưng không có bất cứ tác dụng nào.
Điều này làm cho hắn cũng lập tức căng thẳng lên.
"Lão tổ tông tha mạng a!"
Tần Thiên Lý hoảng sợ kêu to.
Phanh phanh phanh phanh!
Giữa những tiếng nổ vang lên,bọn họ bị hút vào bên trong một vực thẳm khổng lồ ở điểm sâu nhất, trong nháy mắt biến mất ở trong bóng tối vô tận.
Đại trưởng lão một đường lao tới, thân thể chẳng mấy chốc đã ngừng lại, sắc mặt thay đổi, không còn dám tiếp tục đuổi theo nữa.
Mảnh mộ địa này quá đáng sợ!
Ngay cả vị Vương giả kia cũng bị giam cầm.
Nếu như hắn tiếp tục đuổi theo vậy chắc chắn cũng sẽ gặp phải bất trắc.
Vô Danh thở dài một cái, đành phải đứng ở chỗ này quan sát.
···
Sâu trong vực sâu đen nhánh vô tận.
Thân thể đám người Dương Phóng cuối cùng cũng từ trên không trung rơi xuống, ầm ầm rung động, hung hăng rơi đập xuống đáy.
Rất nhiều người bị ngã đến phát ra tiếng kêu rên, đứt gân gãy xương.
Nhiều người thậm chí còn ở trên đường rơi xuống va vào trên vách đá hai bên, bị những hòn đá sắc nhọn nhô ra từ vách đá đâm xuyên qua người, chết thảm.
Thực sự rơi xuống dưới đáy, còn có thể sống tiếp thì cũng chỉ còn lại có sáu bảy người.
"Xong, chúng ta bị hút vào mộ địa của Vương giả!"
Một lão giả có vẻ ngoài quái dị, giống như một Thụ nhân, hoảng sợ mở miệng nói.
"Tại sao có thể như vậy? Vương giả tha mạng, chúng ta vô ý mạo phạm!"
"Cầu Vương giả tha cho chúng ta một con đường sống!"
Không ít sinh vật sống ở đó đầu tiên là quỳ rạp xuống đất, dập đầu cầu xin tha thứ.
Mặc dù bọn họ đều là cao thủ Bất Diệt cảnh, nhưng ở nơi này, cũng chẳng có bất kỳ sự tôn nghiêm nào, lập tức tiến hành quỳ lạy.
Hết cách rồi, truyền thuyết liên quan tới chỗ mộ địa này thực sự nhiều lắm.
Ở vào thời điểm bọn họ còn rất nhỏ thường xuyên được nghe trưởng bối nhắc đến.
Sớm đã để lại ấn tượng sâu sắc trong sâu thẳm tâm trí bọn họ.
Nếu không phải bên ngoài có tiếng gào thét đáng sợ kia, bọn họ bất kể như thế nào cũng sẽ không đi qua phía bên này.
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận