Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 366: Đối chiến kịch liệt

"Ngô trưởng lão. . ."
Dương Phóng trầm mặc, ngẩng đầu lên, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng, nói: "Nếu như có thể nói chuyện với Ngô trưởng lão, ta há lại sẽ không quay về? Trần quản sự, lặp lại lần nữa, đừng để cho ta khó làm!"
"Không phải ta để cho ngươi khó làm, mà là ngươi đang ép ta ..."
Trần quản sự nói với giọng điệu lạnh lùng, "Tiêu sư điệt, nếu như đã quyết định phản nghịch vậy có một số việc cần gì phải nhiều lời!"
"Ừm?"
Dương Phóng hơi nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Trần quản sự.
Một lát sau, trên dưới toàn thân hắn tràn ngập khí tức mãnh liệt, từng mảnh từng mảnh lôi quang đáng sợ lập tức nổi lên ở bên ngoài thân thể hắn, từng tia chớp nhỏ lóe lên khiến cho khí thế của hắn dần dần trở nên đáng sợ.
"Đã như vậy, vậy thì chiến một trận đi!"
Sưu!
Thân thể của hắn lập tức lao ra ngoài, nhanh đến cực điểm, giống như tia chớp, khoảng cách hơn mười mét gần như trong nháy mắt đã lao tới gần, đánh một quyền về phía Trần quản sự.
Bằng Hư Lâm Không bộ!
Lôi Quang bộ!
Ầm ầm!
Nắm đấm tung ra vừa nhanh vừa mạnh, tốc độ tăng lên hơn nửa lần so với lúc trước.
Tốc độ đáng sợ khiến Trần quản sự phải co rụt mắt lại, trong lòng kinh hãi, gần như phản ứng không kịp.
Gia hỏa này!
Trước đó còn không phải là toàn bộ thực lực của hắn?
Hắn âm thầm gào thét một tiếng, hai tay giơ lên, gần như trong nháy mắt ngăn ở trước mặt, chân khí trên dưới toàn thân cuộn trào mãnh liệt, giống như sôi trào, lập tức hình thành một cái lồng ánh sáng phòng ngự rất lớn, bảo vệ thân thể bản thân một cách chắc chắn.
Ầm!
Một cú đấm chặt chẽ vững vàng đấm thẳng vào trên hai tay của Trần quản sự, trong nháy mắt phát ra tiếng động đinh tai nhức óc, năng lượng khổng lồ trực tiếp lấy thân thể hai người làm trung tâm quét manh về phía bốn phương tám hướng mà đi.
Soạt!
Mặt đất dưới chân giống như thể bị máy cày xới tung lên vậy, bắt đầu rung chuyển dữ dội, từng mảng từng mảng đất đá bị lật tung ra, sau đó thi nhau nổ tung, vang lên ầm ầm.
Trần quản sự hơi đỏ mặt, phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, trong lòng vừa kinh vừa sợ, chỉ cảm thấy ở nơi hay tay truyền đến cảm giác xương đau nhức kịch liệt khó có thể tưởng tượng được, giống như là bị một con yêu thú kinh khủng hung hăng đâm vào vậy, chân khí hộ thể ngoài thân cũng đã nhanh chóng vỡ tan, bị đánh tan từng lớp từng lớp.
"Làm càn!"
Hắn tức giận hét lớn lên, thân thể rung động, cưỡng ép bộc phát ra lực lượng kinh khủng, muốn phản kích.
Tuy nhiên, sau khi Dương Phóng tung ra một quyền, thân thể kinh khủng quả thực giống như biến thành lôi quang, nhanh đến mức khó mà tin nổi, hoàn toàn để hắn không phản ứng kịp, bắt đầu tung những cú đấm loạn khắp người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Âm thanh thật đáng sợ, lôi quang sôi trào.
Kèm theo đó là một cỗ lực lượng khổng lồ vô cùng đáng sợ.
Mỗi cú đấm tung ra, giống như là một con yêu thú đáng sợ đang hung hăng đấm vào.
Trong chốc lát ngắn ngủi, Dương Phóng đã tung ra hàng chục cú đấm
Trần quản sự vừa mới bắt đầu còn có thể miễn cưỡng ngăn cản được, nhưng theo mấy chục quyền cuồng bạo như múa rơi đập xuống, chân khí hộ thể ngoài thân Trần quản sự càng ngày càng không chịu nổi, càng ngày càng trở nên hỗn loạn.
Đến cuối cùng hoàn toàn vỡ tan.
Ầm!
Hắn bị một quyền của Dương Phóng nện vào cằm, trong miệng phun ra một búng máu, thân thể lập tức hung hăng bay ngược ra đằng sau.
Gần như ngay khi hắn bay ngược ra đằng sau, thân thể Dương Phóng lại điên cuồng lao về phía thân thể của Trần quản sự.
Trần quản sự quả là sắp bị đánh cho choáng váng.
Mặt mũi hắn tràn đầy vẻ kinh sợ và không thể tin nổi.
"Đủ rồi!"
Ầm ầm!
Bề ngoài thân thể hắn lại lần nữa bộc phát ra chân khí dao động đến đáng sợ, thân thể dừng ở giữa không trung, ánh mắt lạnh như băng, như tia chớp, trong lúc đó thân thể đột nhiên cấp tốc lao về phía trước, hung hăng nghênh đón về phía thân thể của Dương Phóng.
"Ngươi chết đi cho ta!"
Bàn tay của hắn hoàn toàn biến thành màu đen kịt.
Từ bàn tay cho tới cánh tay, tràn ngập một cỗ khí tức đáng sợ và kỳ dị, hắn vung lên đến trực tiếp hung hăng đấm về phía thân thể của Dương Phóng.
Vẻ mặt của Dương Phóng cứng đờ, hắn ngay lập tức cảm nhận được một áp lực không thể diễn tả được từ một chưởng này của Trần quản sự.
Gặp nguy hiểm!
Hắn không nghĩ ngợi chút nào, thân thể lập tức lùi lại.
Lôi quang bước + Bằng Hư Lâm Không bộ!
Vèo một tiếng, trong nháy mắt đã lùi lại, tàn ảnh chồng chất, kéo ra một khoảng cách dài với Trần quản sự.
Sắc mặt Trần quản sự âm trầm, hai cánh tay tất cả đều biến thành màu đen kịt, khí tức kinh khủng giống như nhiễm phải mực nước vậy, liên tục cấp tốc đuổi giết lao về phía tàn ảnh của Dương Phóng.
Ầm ầm ầm ầm!
Một loạt tiếng nổ vang rền phát ra ngay lập tức.
Nơi này hoàn toàn trở nên hỗn loạn, khắp nơi đều là tàn ảnh và lực lượng kinh khủng.
Từng gốc cây to lớn liên tục đổ gãy vỡ nát, từng khối đá lớn tới ngần cân cũng đang liên tục bị chấn động lên không trung.
Đảo mắt cái đã hơn mười chiêu trôi qua.
Phốc phốc!
Thân thể Trần quản sự dừng lại, đột nhiên lão đảo một cái, đột nhiên phun ra một búng máu, cảm thấy kinh mạch trong cơ thể truyền đến sự đau nhói khó tả, sắc mặt tái nhợt, không thể tưởng tượng nổi dùng bàn tay sờ lên khóe miệng.
"Đây là. . ."
Bên trong đôi mắt của hắn lộ ra vẻ vô cùng kinh sợ, lại quay đầu nhìn về phía Dương Phóng người xảo trá tàn nhẫn, giống như là con thỏ đang đứng cách đó không xa, trầm giọng nói: "Ngươi hạ độc ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận