Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 264: Tà Mẫu có thể bị hủy diệt hay không?

Đến lúc đó, người của tổ chức tà đạo sẽ biết rằng hắn là người đến từ 'thế giới hiện thực'.
Đó sẽ là một chuyện cực kỳ khủng khiếp.
Có trời mới biết tổ chức tà đạo kia sẽ có thủ đoạn tà môn gì, có thể làm ảnh hưởng đến thế giới hiện thực hay không.
Mà loại lực lượng thần bí trong đầu kia lại vừa đúng tránh hỏi hắn bị bại lộ và bảo vệ sự riêng tư của bọn hắn.
Đám đông hiện lên vẻ sinh sợ và bàn tán xôn xao.
Mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.
"Nhậm đội trưởng, việc thôi miễn của Tà Mẫu đối với ngươi là vô dụng, nhưng nếu những người khác thôi miên thì sao? Ví dụ như Cảm Ứng môn thôi miên thì như thế nào?"
Dương Phóng đột nhiên hỏi ra một vấn đề.
"Vấn đề này ta ngược lại chưa từng thử."
Nhậm Quân khẽ lắc đầu, nói: "Nhưng nếu Tà Mãu thôi miên vô dụng, đoán chừng những người khác thôi miên thì càng sẽ không có hiệu quả!"
Hắn nhìn về phía mọi người một lần nữa, trầm giọng nói:
"Lần này ta gọi mọi người đến đây là để giải thích điểm này, ta đã bị bại lộ, mặc dù ta đã được cao thủ của tổ chức Thiên Thần cứu ra, nhưng người của tổ chức tà đạo chắc chắn sẽ không dừng lại ở đây, tiếp xuống bọn họ chắc chắn sẽ đi khắp nơi để tìm ta, ngoài ra, ngay cả các ngươi cũng có nguy cơ rất lớn, một khi họ phát hiện ra rằng các ngươi cũng có thể chống lại sự khống chế của Tà Mẫu, như vậy tất cả các ngươi cũng sẽ bị bắt!
Thành thật mà nói, trong rất nhiều ngày ở trong tổ chức tà đạo, ta thiếu chút nữa thì bị bọn họ giải phẫu (mổ xẻ)!
Nếu như các ngươi cũng bị bắt, khả năng rất lớn sẽ có kết quả còn tồi tệ hơn cả ta!
Đâu mới là những gì ta muốn nói cho các ngươi biết!
Xoạt!
Mọi người lại bắt đầu thảo luận lần nữa.
Trong lòng mỗi người đều chấn kinh.
Tổ chức tà đạo lại đáng sợ đến như thế.
Muốn tiến hành giải phẫu người sống?
"Nhậm đội trưởng, người của tổ chức tà đạo chắc hẳn sẽ không có phát hiện ra chúng ta một cách đơn giản như vậy chứ?"
Một thành viên giật mình nói.
"Không!"
Nhậm Quân trịnh trọng lắc đầu và nói: "Người của tổ chức tà đạo là một đám người mất trí, bọn họ có thể lợi dụng Tà Mẫu dần dần thẩm thấu ra khắp nơi, và dần dần khống chế lại từng cư dân xung quanh, giống như một tấm lưới vô hình chầm chậm kéo dài, một khi đang trên đường kéo dài phát hiện có người không bị khống chế, thì các ngươi sẽ lập tức bị bại lộ, nói thật, đối mặt với con Tà Mẫu quỷ dị kia, xem như các ngươi có làm ra vẻ như thế nào đi nữa thì cũng vô dụng, nó có thể cảm nhận được trạng thái tinh thần của các ngươi một cách rõ ràng, cũng phản hồi lại cho người của tổ chức tà đạo!"
"Người của tổ chức tà đạo trốn ở đâu, Nhậm đội trưởng có biết không?"
Một thành viên khác dò hỏi, "Nếu như chúng ta cách xa tổ chức tà đạo một chút, vậy khả năng bị phát hiện sẽ rất thấp đúng không?"
"Rất xin lỗi, ta cũng không biết bọn họ cụ thể là trốn ở chỗ nào."
Nhậm Quân thở dài, "Vào cái đêm hôm Phủ Thành chủ náo động đó, ta bị bọn họ đánh ngất xỉu, sau khi tỉnh lại cũng chưa từng được đi ra ngoài, cho nên ta cũng không biết bọn họ đang trốn ở chỗ nào!"
Vẻ mặt của mọi người thay đổi, bọn họ đột nhiên trở nên căng thẳng.
Nói như vậy.
Nguy cơ vô hình vẫn đang treo lơ lửng trên đầu bọn họ?
Vốn bọn họ tưởng rằng chuyện đã qua ...
Không ít người còn đang chuẩn bị lấy chuyện này ra để trèo lên.
Trong đám người, Dương Phóng cau mày suy nghĩ.
Tà Mẫu?
"Nhâm đội trưởng, Tà Mẫu trông như thế nào? Tà Mẫu có thể bị hủy diệt hay không?"
Dương Phóng hỏi.
"Tà Mẫu ở Bạch Lạc thành là một bức tượng đứa bé quỷ dị, toàn thân đen nhánh, giống như vàng mà không phải vàng, giống gỗ mà không phải gỗ, ta đã không chỉ một lần nhìn thấy nó."
Nhậm Quân trả lời nói: "Tuy nhiên, gần như không thể tiêu diệt được Tà Mẫu, ngay cả khi nó bị ném vào đám lửa và đốt cháy thì cũng không đưa đến hiệu quả gì, Tà Mẫu sẽ tự miễn dịch với mọi lực lượng bên ngoài, chịu đến tổn thương lớn hơn nữa thì cũng sẽ tự động phục hồi như cũ!"
Dương Phóng hai mắt lóe lên.
Bức tượng đứa bé màu đen?
Hắn chợt nghĩ đến phát hiện dưới giếng cạn đêm hôm đó.
Chẳng lẽ. . .
Đó chính là Tà Mẫu?
Trong lúc nhất thời, sống lưng hắn lạnh toát, ngậm miệng không nói.
Tất cả mọi người lại bàn tán lần nữa.
Từ Thanh Minh ở một bên sắc mặt nghiêm túc, nhanh chóng dùng laptop ghi chép lại.
Phát hiện của Nhậm Quân chắc chắn có ý nghĩa vô cùng to lớn.
Nếu thông tin này được đưa vào tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế, chắc chắn sẽ gây ra một trận náo động lớn.
"Đúng rồi, còn có một chuyện nữa!"
Nhậm Quân thay đổi chủ đề và trầm giọng nói: "Tổ chức tà đạo phát hiện tấm Đạo đồ thứ hai, có điều trước mắt ta cũng không dám khẳng định tấm Đạo đồ đó phải chăng còn ở trong tổ chức tà đạo hay không, rất có thể đã được cao thủ tổ chức Thiên Thần lấy đi rồi ..."
Dù sao cũng là cao thủ tổ chức Thiên Thần cứu được hắn.
Có thể ra tay cứu được hắn, tự nhiên cũng có thể thuận tay đạt được tấm Đạo đồ kia.
"Tấm Đạo đồ thứ hai?"
"Vãi cả chưởng, không thể chứ?"
"Chẳng lẽ bên dưới Bạch Lạc thành cũng có Thần chủng?"
Đám người ngạc nhiên, bàn tán sôi nổi.
Rất nhiều người theo bản năng nghĩ đến bi kịch ở nơi định cư Hắc Thiết tụ, không khỏi cảm thấy ớn lạnh cùng cảm giác bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận