Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1152 - Chưa chắc đã là vô địch



Chương 1152 - Chưa chắc đã là vô địch




Một khi rơi vào nguyền rủa, phong ấn bản thân là căn bản không phong được.
Thân thể biến mất như thế nào thì vẫn sẽ biến mất như thế đó.
Bọn họ không thể hiểu nổi, Dương Phóng vậy mà trở thành ngoại lệ duy nhất!
Ngón tay Thần Toán Tử nhanh chóng bấm đốt ngón tay, trên trán chẳng mấy chốc đã nổi lên một lớp mồ hôi lạnh.
Tương lai hỗn độn!
Một mảnh mơ hồ!
Không thể thôi diễn!
Lam Vô Bạch hiện tại đến cùng đáng sợ cỡ nào?
Ngay cả Thiên Diễn Thần chủng của hắn cũng không thể thôi diễn?
"Nhanh nhìn, vị cuồng ma kia lại đi đi về phía trước!"
Đột nhiên, có cao thủ Thánh Linh cảnh kinh hoảng kêu to.
Tất cả mọi người nhanh chóng nhìn lại.
Chỉ thấy mái tóc đen che mặt Dương Phóng, toàn thân không cảm nhận, thân hình cao lớn vạm vỡ kéo lấy hai cái tên vướng víu từng bước một bước về phía nơi xa, dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người,
Không ít cao thủ Thánh Linh cảnh đầu óc quay cuồng, trong lòng đang giãy giụa kịch liệt.
Sau khi làm đủ tranh đấu tư tưởng, thân thể bọn họ nhoáng một cái, nhanh chóng đi theo.
Vào lúc này, không có người nào là không tò mò Dương Phóng rốt cuộc đang muốn làm gì?
Cũng không có người không tò mò, hắn đến cùng đang trong trạng thái nào?
Đương nhiên, bọn họ cũng không dám đi tới quá gần, chỉ có thể đi theo từ đằng xa.
Mỗi người đều vô cùng rung động.
Mà ở sau khi những cao thủ Thánh Linh cảnh này đi theo, không ít cường giả Siêu phẩm đệ nhị quan, đệ tam quan cũng đang nhanh chóng giằng co, cuối cùng cắn răng một cái cũng đuổi theo tới.
Cổ Kiếm Nhất và Vân Phi Dương người đang ôm đùi trái và phải của Dương Phóng giống như đang chơi đu đưa lại lộ ra vẻ vô cùng mơ màng.
Lam Vô Bạch?
Lam Vô Bạch là sao?
Bọn họ đều chưa từng nghe nói về sự tích của Dương Phóng.
Tu vi mỗi người khác nhau, tự nhiên những gì có thể tiếp xúc tới cũng khác nhau.
Giống như bọn họ loại tán tu không có chút bối cảnh nào mà nói, tin tức mà bọn họ tiếp xúc trong ngày nhiều nhất cũng chỉ là những người ngang hàng với bọn họ mà thôi, ngay cả Siêu phẩm đệ nhất quan cũng rất ít khi có thể gặp được.
Chứ đừng nói đến việc tìm hiểu được bí ẩn của trận huyết chiến tại Thiên Nguyên cốc.
Huyết chiến ở Thiên Nguyên cốc vào đêm đó sớm đã trở thành bóng ma tâm lý trong lòng các thế lực lớn, không phải là một số cường giả Siêu Phẩm trở lên là không thể hiểu được.
···
Nơi xa.
Người cầm quyền của Thương Khung Thần cung, Thần Tích phường, tổ chức Tà Đạo vẫn còn đang lộ ra vẻ mặt chấn kinh, không thể tưởng tượng nổi, từ đằng xa nhìn về phía thân thể của Dương Phóng.
Là hắn!
Thật là hắn!
"Đáng chết!"
Cung chủ Thương Khung Thần cung nhịn không được mà mở miệng rít lạnh, nắm chặt nắm đấm lại.
Bên người hiển hiện dị tượng, xuất hiện từng tòa công trình kiến trúc mơ hồ, lít nha lít nhít, ẩn chứa thần uy, giống như thật mà không phải thật, ảo mà không phải ảo, liên thông với hư không, tản mát ra từng đợt uy áp đáng sợ.
Tuy nhiên!
Hắn cũng chỉ dám thi triển dị tưởng ở nơi xa, căn bản không dám tới gần.
Chỉ cần lực lượng của hắn tác động đến thân thể của Dương Phóng cho dù chỉ một chút thôi hắn cũng sẽ bị Dương Phóng tự động cảm ứng được mà giết chết chỉ bằng một chiêu.
Dương Phóng nằm trong loại trạng thái này đến cùng còn có bao nhiêu thực lực thì ai cũng không thể xác định.
Thương Khung Thần cung cung giống với Thiên Linh tháp, nội tình tổn thất hơn bảy thành.
Còn tổn thất như vậy nữa thì rất có thể sẽ rơi khỏi địa vị thế lực lớn siêu cấp.
"Nghiệt súc ... nghiệt súc này làm sao có thể tiếp tục xuất hiện?"
Phường chủ Thần Tích phường trên mặt lộ ra kinh ngạc, trong lòng tràn đầy không thể tin được.
Đêm đó nhiều cao thủ chết lắm!
Ngay cả Diêm Quân của Địa Phủ cũng chết đi mất hai vị!
Khó trách Tháp chủ Thiên Linh tháp trước đó lại quả quyết như thế, sau khi bị giết chết một vị Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, không dám nói một câu nào, quay người là chạy.
Chính là gia hỏa này!
Trương Cửu Dương của Thiên Linh tháp chắc chắn đã biết được thân phận của đối phương!
Đây là đang cố tình để cho bọn họ nhảy vào trong cái hố lớn.
"Thật ra thì trạng thái của hắn bây giờ cũng chưa chắc đã là vô địch, huống hồ, muốn đối phó hắn cũng không cần chúng ta nhất định phải ra tay."
Đại hộ pháp của tổ chức Tà Đạo nói với giọng lạnh lùng, trên dưới quanh người nổi lên một lớp sương mù màu xám quỷ dị, một mực bao trùm lấy thân thể của mình, chỉ để lộ ra hai con mắt đáng sợ, từ xa nhìn về phía Dương Phóng.
"Địa Phủ tổn thất mất hai vị Diêm Quân, trong hơn mười ngày qua ăn không ít tức giận, nếu như bọn họ biết được tin tức này, ta tin tưởng rằng bọn họ sẽ rất vui lòng xuất thủ thay chúng ta, mà chúng ta cũng có thể bởi vậy mà xem một chút xem đối phương đến cùng còn lại bao nhiêu lực lượng."
Đại hộ pháp lạnh giọng cười nói.
Trước khi đến, Lão Mẫu của bọn họ đã liên tục dặn dò, Tà Tổ rơi vào trạng thái ngủ say, tổ chức Tà Đạo không nên tiếp tục gây chuyện, cộng thêm trận chiến ở Thiên Nguyên cốc lần trước đó, bọn họ cũng tổn thất hơn bảy thành cường giả siêu cấp trở lên, nên càng không muốn xuất thủ.
Nhưng bây giờ!
Bọn họ không xuất thủ, có thể nói tin tức này cho Địa Phủ biết!
Nói cho mảng Khôn biết.
Tin tưởng Địa Phủ và một số lão ngoan đồng của mảng Khôn sẽ rất vui lòng tới đây thăm dò một đợt.
"Không sai!"
Phường chủ Thần Tích phường cũng phản ứng lại rất nhanh, nhìn chằm chằm về phía Dương Phóng, nói: "Gia hỏa như này, tuyệt không thể để cho còn sống, cho dù chỉ là nhục thân!"
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận