Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 401: Kế hoạch lớn

Khoảng mười phút trôi qua.
Dương Phóng lấy miếng vải đen ra, buộc lại che kín khuôn mặt, thân thể lóe lên rời đi từ cửa sổ.
Ngay sau đó, thân thể lướt đi, tiến vào bên trong gian phòng của lão giả mới vừa rồi.
Trong phòng.
Một bóng người thân thể cao lớn sớm đã rơi vào trạng thái mê man, không động đậy.
Dương Phóng cau mày lại, lập tức kiểm tra cẩn thận khuôn mặt của lão giả, lộ ra nghi hoặc.
Chẳng lẽ mình đoán sai rồi?
Đột nhiên, hắn nhạy bén cảm nhận được có gì đó không đúng, dường như giữa khuôn mặt và búi tóc của đối phương xuất hiện một khe hở không quá phù hợp.
Mặt nạ da người!
Dương Phóng ánh mắt lóe lên, lập lức xé mở ra dọc theo khe hở.
Lập tức lộ ra khuôn mặt vốn có.
"Quả nhiên là hắn. . ."
Dương Phóng tự nói.
Hứa Quyền, đại trưởng lão của Hứa gia đã chết vào một tháng trước!
Lại thực sự đã sống lại!
Dương Phóng hơi suy nghĩ một chút, trực tiếp dùng một chưởng vỗ vào đan điền khí hải của đối phương, phế bỏ tu vi của đối phương, sau đó lấy một bình Tiêu Hồn thủy ra, trực tiếp rót vào trong miệng của đối phương.
Sở dĩ phế bỏ tu vi của đối phương chỉ là muốn làm suy yếu ý chí của đối phương, để cho tác dụng của Tiêu Hồn thủy được phát huy tốt hơn mà thôi.
Sau khi rót Tiêu Hồn thủy xong, lại lặng lẽ chờ đợi trong chốc lát.
Đại trưởng lão Hứa gia một mặt ngốc trệ, cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong ngủ mê.
"Hứa gia gia nhập tổ chức Tà Đạo?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Đúng vậy."
Đại trưởng lão Hứa gia ngốc trệ trả lời.
"Vậy kế hoạch của các ngươi là gì? Vừa rồi dường như có mấy tên Ngưu nhân tới tìm ngươi?"
Dương Phóng tiếp tục hỏi.
"Đúng vậy, Ngư nhân đã hợp tác với tổ chức Thánh của chúng ta, chúng ta sẽ ở công chiếm Bạch Trạch vực ở sau đó không lâu, phá hủy Thần Vũ tông và các thế lực lớn, để Bạch Trạch vực hoàn toàn biến thành nơi của tổ chức Thánh chúng ta!"
Đại trưởng lão Hứa gia lẩm bẩm nói.
"Phá hủy Thần Vũ tông?"
Trên mặt Dương Phóng lộ vẻ giật mình, nói: "Các ngươi chắc chắn như vậy?"
"Kế hoạch này được ấp ủ đã lâu, đã tập trung được mấy chục vạn đại quân, có thể sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào, cộng thêm có sự tương trợ của Ngư nhân ở đây, chúng ta sẽ làm ít công to."
Đại trưởng lão Hứa gia tiếp tục nói.
"Vậy các ngươi chuẩn bị động thủ vào lúc nào?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Ngày cụ thể còn phải đợi thêm một bước xác nhận, nhưng chắc là cũng sẽ lập tức bắt đầu."
Đại trưởng lão Hứa gia trả lời.
"Ngoại trừ Ngư nhân ra, còn có thế lực lớn nào khác ở Bạch Trạch vực thông đồng với ngươi hay không?
"Có, có rất nhiều, theo thứ tự là ..."
Đột nhiên, giọng nói im bặt mà dừng, không nói thêm lời nào.
Dương Phóng cảm nhận được có gì đó không đúng, đột nhiên ngẩng đầu, một cỗ khí tức u ám tà dị trực tiếp áp chế về phía cơ thể hắn, trùng trùng điệp điệp.
Chỉ thấy mi tâm của đại trưởng lão Hứa gia nở rộ ánh sáng xanh lục, giữa hai lông mày của hắn xuất hiện một khe hở quỷ dị âm trầm, một con mắt màu xanh lục trực tiếp chui ra từ bên trong khe hở, chuyển động ùng ục ùng ục, quét về phía thân thể Dương Phóng.
"Cổn!"
Dương Phóng không nghĩ ngợi chút nào, trực tiếp mở miệng hét lên, miệng hét Lôi âm.
Ầm ầm!
Lập tức, loại cảm giác âm trầm tà dị khó chịu kia đều biến mất hết không thấy gì nữa.
A!
Một con mắt thẳng đứng kỳ lạ ở giữa lông mày của đối phương dường như đã chịu phải một tổn thương khủng khiếp nào đó, bên trong truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, nó đột nhiên nhanh chóng thu lại, xuy xuy rung động, bốc khói bay ra bên ngoài.
Sau đó, toàn bộ khuôn mặt của đại trưởng lão Hứa gia đều có vết nứt.
Giống như đồ sứ bị nứt vỡ vậy, nó bắt đầu bong ra nhanh chóng, lạch cạch lạch cạch rung động.
Trong chớp mắt, toàn bộ đầu của nó đã hoàn toàn vỡ vụn.
Thi thể không đầu ngã nhào xuống đất, máu tươi tràn ngập, nhuộm đỏ sàn thuyền.
Dương Phóng sắc mặt nghiêm nghị.
Tổ chức Tà Đạo thật quái dị!
Thứ vừa rồi là cái gì?
Phân thân của Tà Mẫu đến?
Tuy nhiên, phiền phức lớn rồi.
Tổ chức Tà Đạo vậy mà liên thủ với Ngư nhân!
Các tuyến đường thủy ở Bạch Trạch vực là rất nhiều, quần thể Ngư nhân là cực kỳ to lớn, ai cũng không biết số lượng của bọn họ đến cùng là có bao nhiêu.
Nhỡ đâu thật liên thủ với tổ chức Tà Đạo, như vậy, cho dù là Thần Vũ tông thì cũng chưa chắc đã có thể ngăn cản được.
"Đáng chết, chẳng lẽ lại phải bắt đầu chạy một lần nữa?"
Dương Phóng thay đổi sắc mặt.
Hắn lập tức lục soát trên người đại trưởng lão của Hứa gia, một lát sau, mò được một túi tiền căng phồng, trong chứa khoảng trăm lượng bạc.
Dương Phóng thu hồi bạc, thân thể lóe lên biến mất ở nơi này.
Sau khi trở về trong phòng của mình.
Trong lòng hắn vẫn không cách nào được yên.
Thảo nào từ khi đến Bạch Trạch vực, trên cơ bản không nghe thấy một chút tin tức nào về tổ chức Tà Đạo.
Ngay cả Tà Linh cũng ít khi thấy xuất hiện!
Họ không phải là không có hành động!
Mà là đang một mực che giấu!
Đang mưu đồ một kế hoạch lớn.
Từ quan điểm này, tổ chức Tà Đạo đáng sợ hơn nhiều so với Diệt Tà minh.
Nếu không phải đêm nay vừa đúng lúc gặp phải mấy tên Ngư nhân thì e rằng Dương Phóng cũng chẳng biết được thông tin nào.
"Không biết cao tầng Thần Vũ tông hiểu được bao nhiêu ... bọn họ ... sẽ không phải là cũng không biết gì đó chứ."
Dương Phóng tự lẩm bẩm, "Đáng tiếc ở thời khắc quan trọng, thân thể đối phương lại tự hủy, không phải vậy chắc chắn có thể hỏi ra được càng nhiều tin tức hơn."
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận