Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 953 - Trở về



Chương 953 - Trở về




Nơi xa.
Thân thể Dương Phóng nhanh chóng vọt tới trước giống như thiểm điện, dung hợp làm một với bóng tối, cảm nhận được thân thể và trạng thái nằm trong loại trạng thái giống như tất cả đều vượt ra khỏi sự khống chế của mình.
Từng đợt sát khí nồng đậm liên tục không ngừng đánh về phía trong đầu của hắn, muốn ảnh hưởng tới trạng thái tinh thần của hắn, khiến hắn sa vào trong hỗn loạn và điên cuồng.
Hắn rất lo lắng mình không thể khống chế được loại trạng thái này, sau đó xuất hiện thay đổi không thể tưởng tượng nổi.
Đột nhiên, Dương Phóng lấy Độn Địa phù ra, kích hoạt, thân thể lập tức tiến hóa thành một luồng sáng vàng, trong nháy mắt biến mất khỏi chỗ này.
Ngay sau đó.
Thân thể Dương Phóng sớm đã đi qua không biết bao nhiêu dặm, xuất hiện ở một khu vực khác.
Chỉ có điều, vừa mới xuất hiện hắn đã cảm nhận được sát khí trong đầu đột nhiên mãnh liệt hơn, thầm giật mình, vội vàng liều lĩnh vận chuyển Thánh quyết, thi triển phương pháp hô hấp đặc thù, ép buộc thân thể của mình từ trạng thái Cự ma áp chế trở về.
Nhưng vừa mới khôi phục lại thì hoàn cảnh trước mắt của hắn đột nhiên biến thành màu đen, đầu váng mắt hoa.
Dương Phóng vội vàng dùng lực cắn đầu lưỡi, muốn cưỡng ép duy trì tỉnh táo, nhưng vẫn không có tác dụng.
Bịch!
Cả người lập tức bổ nhào, không động đậy.
Không biết đi qua bao lâu.
Dương Phóng đột nhiên mở hai mắt ra lần nữa, ánh mắt giật mình, đột nhiên xoay người lên, sau đó nhnah chóng kiểm tra thân thể của mình.
Chẳng mấy chốc đã thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may thân thể cũng không xuất hiện tổn thương to lớn gì.
Cũng không có bị yêu thú nào trông thấy.
Chỉ có điều, vào thời điểm này thân thể của hắn lại có vẻ vô cùng mệt mỏi, có chút cảm giác như không làm được gì.
"Ta hôn mê đã bao lâu rồi?"
Đầu tiên hắn lấy ra một bộ y phục rồi mặc vào trên người, sau đó lập tức lấy Hồi Khí đan ra, lấp đầy vào trong mồm, ánh mắt nhìn về phía bầu trời màu vàng kim.
Hoàng hôn ...
Nhớ rằng trước khi hôn mê chính là vào đêm khuya.
Nhưng bây giờ thế mà lập tức đã tới hoàng hôn.
Chẳng lẽ, mình đã hôn mê cả ngày?
"Nói như vậy, ngày xuyên không trở về sẽ lập tức tới."
Dương Phóng thầm nói, lập tức nhìn thoáng qua cổ tay trái.
Sau đó không nghĩ nhiều nữa, thân thể chống đỡ mệt mỏi, nhanh chóng rời khỏi nơi này để phòng còn có truy binh nào đó xuất hiện.
Một đường lao nhanh, cuối cùng hắn cũng tìm được một cái hang động.
Thân thể nhoáng lên lướt vào trong hang động.
Cho đến lúc này, Dương Phóng mới hoàn toàn yên lòng.
Hắn ngồi xếp bằng xuống, vừa khôi phục công lực trong cơ thể vừa đang suy nghĩ lại cảnh tượng trước đó.
Cự Ma hóa ...
Mức độ kinh khủng của lực lượng đó xem như vượt quá tưởng tượng.
Đây là lần đầu tiên hắn thi triển Kim Cương Hàng Ma khu và Cực Đạo Cự Ma thể ra.
Tuy nhiên, tai hại mang tới cũng cực kỳ to lớn.
Hơi không cẩn thận sẽ mất đi sự khống chế!!
Càng quan trọng hơn chính là, sau khi thi triển, ngay cả nửa giờ cũng không chống đỡ được, chính mình thế mà đã hôn mê rồi.
"Loại Cự Ma hóa này và Cự Ma hóa xuất hiện sau khi ép buộc đột phá đến Bất Diệt cảnh, hẳn là không giống nhau, Cự Ma hóa xuất hiện sau khi tiến vào Bất Diệt cảnh còn lớn hơn khoa trương hơn nhiều so với loại trạng thái này của ta."
Dương Phóng tự nói.
Hắn từng nghe người nói qua.
Sau khi cưỡng ép đột phá đến Bất Diệt cảnh, thân thể hóa thành Cự Ma sẽ cao tới bảy tám mét, gặp người là giết, ý thức hỗn loạn, cuối cùng bản thân sẽ gặp phải kiếp nạn.
Hoặc là chính mình biến mất, hoặc chính là bị lôi điện đánh chết.
Nhưng Cự Ma hóa mà chính mình thi triển trước đó cũng chỉ có cao hơn ba mét.
Cộng thêm Côn Bằng Tam biến cũng mới chỉ cao có hơn bốn mét.
Này cũng với Cự Ma hóa thực sự căn bản không thể so sánh được.
Loại Cự Ma hóa này của hắn chỉ có thể bởi vì tu luyện Kim Cương Hàng Ma khu và Cự Đạo Cự Ma thể mà xuất hiện.
Yếu hơn và kiểm soát tốt hơn so với Cự Ma hóa thực sự.
"Bằng cách này, chưa chắc không thể làm thành một con át chủ bài mới, tuy nhiên ..."
Dương Phóng suy nghĩ, thầm nói: "Át chủ bài này phải trả giá rất lớn, sau khi thi triển xong, chẳng mấy chốc đã rơi vào hôn mê thậm chí có thể mất kiểm soát, bởi vậy, không tới thời khắc mấu chốt sống còn, tuyệt không nên thi triển chiêu này."
Hắn lặng lẽ ngồi xếp bằng, tiếp tục cố gắng khôi phục chân khí.
Lại qua một đoạn thời gian.
Chỗ cổ tay trái cuối cùng bắt đầu xuất hiện từng đợt cảm giác nóng rực quen thuộc.
Ánh mắt quét tới.
Chỉ thấy một dãy chữ số quen thuộc nổi lên lần nữa.
0 ngày 0 giờ 9 phút 58 giây.
57 giây.
...
Tại thế giới hiện thực.
Thành phố Phương.
Ánh đèn rực rỡ, dòng xe cộ qua lại không ngừng nghỉ.
Từng chiếc máy bay không người lái bay quanh toàn bộ bầu trời của thành phố Phương, một mực giám sát bất kỳ động tĩnh nào xuất hiện ở thành phố Phương, đồng thời từng đài rađa, sóng siêu âm cũng đều được triển khai.
Ngoài ra còn có một số lượng lớn xe quân sự tuần tra qua lại khắp thành phố Phương.
"Lại diễn tập quân sự sao? Trong khoảng thời gian này việc diễn tập quân sự hình như quá thường xuyên!"
"Tại sao quân đội lại diễn tập quân sự ở bên trong thành phố, không phải là nên diễn tập ở ngoài thành phố sao?"
"Cái rắm, diễn tập quân sự cái gì, có quái vật, các ngươi đến bây giờ còn chưa biết sao? Thành phố Phương đã xuất hiện bao nhiêu là quái vật, linh khí muốn khôi phục rồi!"
"Vãi nồi, còn linh khí khôi phục, thật hay giả vậy?"
"Chẳng lẽ chỉ có một mình ta bị mơ mơ màng màng không biết gì sao?"
···
P/S: Ta thích nào ... chương 3



Bạn cần đăng nhập để bình luận