Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 790 - Khô Cốt lão nhân



Chương 790 - Khô Cốt lão nhân




"Giết!"
Bốn tên trưởng lão Thương Khung Thần cung và nam tử ba mắt hét lớn một tiếng, không còn chậm trễ thời gian nữa lập tức xông giết ra ngoài.
Số một thì vẻ mặt âm trầm, hai tay kết ấn nhanh chóng, giống như đang thúc giục một loại tuyệt học cực kỳ khủng bố nào đó, trên toàn thân đều nở rộ lên một lớp ánh sáng chói mắt.
Tử Thiên Hùng thế nhưng là từ đầu đến cuối không có bất kỳ vẻ bối rối nào, sắc mặt lãnh đạm, cao cao tại thượng, giống như hùng chủ quan sát nhân gian, giống như mọi chuyện đang diễn ra đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Tất cả mọi người lại vây công tới một lần nữa, hắn cũng lộ ra vẻ vô cùng tự tin.
"Vừa rồi còn không phải là đối thủ của ta, bây giờ còn có thể là đối thủ của ta nữa sao? Thời gian kéo càng lâu, các ngươi càng suy yếu, mà ta thì đang mạnh lên không ngừng."
Giọng nói của hắn lạnh lùng, ánh sáng tím quanh người hừng hực lên, bao trùm quanh người, lạnh giọng nói ra: "Khô Cốt lão nhân, ngươi còn chưa xem đủ sao? Bắt lấy người đạt được Thần chủng kia, giữ người sống!!"
Đông đảo cao thủ Thương Khung Thần cung đang đánh giết nhanh chóng đều chấn động trong lòng, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Khô Cốt lão nhân của tổ chức Tà Đạo?
Lão ma Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê nhiều năm!
Hắn thế mà cũng ở chỗ này?
"Hắc hắc ··· "
Từng tiếng cười quỷ dị âm trầm đột nhiên vang vọng ở bên trong đại trận, khói đen bốn phương tám hướng giống như lại trở nên dày đặc hơn, nói: "Vương gia đừng vội, lão hủ đến vậy!"
Trong làn khói đen dày đặc, một lão giả dáng người cao gầy, mặc áo bào đen, mũi cao mắt sâu đột nhiên xuất hiện, mái tóc hoa râm dài, trên mặt nở nụ cười nồng đậm.
Một đôi ánh mắt sắc bén khiếp người nhanh chóng quét nhìn trong này.
Khi để ý tới nữ tử váy đen kia, Khô Cốt lão nhân lộ ra nụ cười lạnh âm trầm, nói: "Một lát nữa nữ nhân kia để lại cho ta, lão hủ còn có chỗ dùng!"
Hắn cười ha ha một tiếng, thân thể cao lớn lập tức nhanh chóng lao về phía Dương Phóng ở xa xa.
···
Một phương hướng khác.
Dương Phóng vẫn như cũ đang cố gắng tìm kiếm đường ra với tốc độ cực nhanh, hắn đã nghĩ ra gần như tất cả các biện pháp, thậm chí còn muốn sử dụng Hắc Ám Thần chủng tiến hành thôn phệ khói đen xung quanh.
Chỉ có điều đại trận này vô cùng cổ quái, Hắc Ám Thần chủng của hắn mặc dù có thể thôn phệ khói đen xung quanh, nhưng khói đen lại giống như liên tục không ngừng.
Mặc cho hắn thôn phệ như thế nào, từ đầu đến cuối vẫn có càng nhiều khói đen tràn đến tờ bên ngoài, vô biên vô hạn, giống như biển cả, ngược lại khiến cho chân khí của hắn tiêu hao càng nhanh hơn.
Trong lòng hắn trầm xuống, lập tức hiểu ra.
"Vạn Linh Tà Thần đại trận này chắc chắn là có kết nối với thế giới bên ngoài, cho nên không cần biết hắn thôn phệ thế nào, đại trận đều có thể rút ra lực lượng trong thiên địa, liên tục không ngừng chuyển hóa thành khói đen."
Trừ khi hắn tìm được trận nhãn!
Ngay vào lúc suy nghĩ này của hắn vừa xuất hiện, giọng nói trước đó của số một đột nhiên truyền đến từ đằng xa, được Dương Phóng nghe vào tai một cách rõ ràng.
Trong lòng hắn giật mình, đột nhiên quay đầu lại.
Tử Thiên Hùng lấy bản thân làm trận nhãn, biến bản thân thành một bộ phận của đại trận?
Ngoại trừ để cho Tử Thiên Hùng chết, không phải vậy thì khó phá đại trận!
Hắn điên rồi?
Sắc mặt Dương Phóng lập tức trở nên vô cùng khó coi.
"Đáng chết!"
Ban đầu muốn lấy được Thần chủng thì sẽ lập tức rời đi, nhưng bây giờ lại càng bị cuốn vào bên trong chuyện như thế này.
Tử Thiên Hùng đây là đang đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng sao?
Dương Phóng vẻ mặt âm trầm, trong lòng dao động nhanh chóng, cuối cùng thân thể lập tức lao ra, lao về phía chỗ của Tử Thiên Hùng.
Trước mắt hắn căn bản không thèm để ý tới bại lộ hay không, nếu không nhanh chóng rời khỏi nơi này thì chắc chắn sẽ phải chết thảm.
Đúng lúc này!
Đột nhiên hắn sinh ra cảm ứng, cánh tay vừa nhấc lập tức ngăn ở một bên.
Một bóng người màu đen với tốc độ cực nhanh, mang theo khí tức khủng bố, lập tức hung hăng đánh ra một chưởng về phía thân thể của Dương Phóng, lực lượng kinh khủng làm mờ cả không gian.
Ầm một tiếng, thân thể Dương Phóng lập tức bay ngược, giống như bị thiên thạch va chạm vào vậy, lập tức hung hăng rơi đập vào hòn non bộ ở nơi xa, đập cho hòn non bộ chia năm xẻ bảy, ầm ầm rung động, mảnh vụn bay múa khắp nơi.
Mảng lớn đá vụn lập tức bao phủ thân thể Dương Phóng vào bên trong.
Khô Cốt lão nhân đánh ra một chưởng, thân thể lập tức dừng lại, lộ ra vẻ kỳ dị, nói: "Phản ứng cũng rất nhanh, có đều vẫn là quá yếu, để cho lão phu xem xem, ngươi có chỗ thần kỳ nào có thể đạt được Thần chủng!"
Hắn lại nở ra nụ cười nồng đậm lần nữa, thân thể cao lớn bước đi, nhanh chóng lao về phía Dương Phóng, mái tóc hoa râm bay múa, làn da trắng nõn, mắt như ưng, làm cho rất nhiều người thi nhau kinh hãi.
Ngay vào lúc hắn sắp lao tới chỗ đống đá vụn kia.
Đột nhiên!
Ầm một tiếng, đá vụn nổ tung, khí tức kinh khủng.
Bộc phát giống như núi lửa.
Tất cả đá vụn bay múa lung tung.
Một cái bóng màu đen cực kỳ khủng bố, mang theo lôi điện màu tím kinh khủng chói mắt, mang theo khí tức cuồng bạo, nhảy ra ngoài, toàn bộ thân hình giống như một con thú hoang, lập tức nhanh chóng đánh về phía Khô Cốt lão nhân.
Đồng tử Khô Cốt lão nhân co rụt lại, lông tơ trên dưới toàn thân lập tức dựng đứng lên.
Cho dù là ở vào bên trong đại trận, có đại trận gia trì, hắn thế mà cũng cảm nhận được một cỗ nguy cơ vô cùng nồng đậm.
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận