Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 576: Tần Thiên Liệt chắc chắn biết Giáo chủ ở đâu!

Dù sao Nguyên Linh giáo thần bí khó lường, trước đó chưa từng lộ ra, đều thỉnh thoảng mới tới một lần, cũng toàn là nửa năm hoặc là một năm một lần, cho nên nếu muốn xác định, hắn cũng không có nắm chắc tuyệt đối.
Nhưng là, càng không nắm chắc thì càng có vấn đề!
Bởi vì bọn họ điều động, chắc hẳn có số lượng không ít.
Chắc chắn sẽ có giao tiếp với thế giới bên ngoài.
Chỉ cần giao tiếp với thế giới bên ngoài thì chắc có sơ hở!
Cửa hàng Vạn Bảo cứ cách một đoạn thời gian đều vận chuyển một lượng lớn gạo, mì, thịt, lụa, v.v., rời đi bằng đường thủy, từng không chỉ một lần được Thanh Long hội bọn họ gặp phải.
Hết lần này tới lần khác trong tay của bọn họ còn có lệnh bài của Tần Thiên Liệt.
Cho nên mỗi khi thuyền buôn của cửa hàng Vạn Bảo đi ngang qua, các thành viên của Thanh Long hội đều ngoan ngoãn nhường đường, không có một ai dám can đảm đứng ra cướp đoạt.
Hiện tại xem ra, rất có vấn đề!
Mấy ngày nay hắn đi liên hệ nhiều thế lực phụ thuộc Thanh Long hội, tiến hành điều tra âm thầm, càng điều tra càng cảm thấy cổ quái, thậm chí ngay cả một vị cao thủ Thập phẩm cũng trực tiếp biến mất ở cửa hàng Vạn Bảo.
"Có đúng không, vậy thì thăm dò thử xem."
Dương Phóng nói.
...
Cửa hàng Vạn Bảo nằm ở vị trí phía nam của Nam Sơn thành.
Chiếm một nơi có diện tích rộng lớn, buôn bán phát triển.
Trong đó từ nam chí bắc có đủ loại mặt hàng, đồng thời cửa hàng Vạn Bảo có danh tiếng tốt đẹp.
Ngoại trừ việc kinh doanh bị đình trệ một thời gian trước do ảnh hưởng của tổ chức Tà Đạo, thời gian còn lại, dòng người hầu như không ngừng.
Ở hậu viện của cửa hàng Vạn Bảo, có một tòa nhà nhỏ đỏ thắm cao ba tầng, đứng lẻ loi trơ trọi ở trong sân, xung quanh được cây cối xanh tươi và hòn non bộ bao quanh, khá yên bình.
Từ trước đến nay, nơi này đều là tòa nhà trung tâm của cửa hàng Vạn Bảo.
Là nơi Thôi Ngự chưởng quỹ của cửa hàng Vạn bảo chuyên môn tiếp khách.
Vào lúc bình thường, một đám người hầu rất khó để tiếp cận nơi này.
Giờ phút này.
Lầu nhỏ tầng ba.
Một người đàn ông thân thể cao lớn, trên người mặc chiến giáp màu bạc xuất hiện ở đây, trên mặt còn đeo một cái mặt nạ màu bạc, khí tức mờ mịt giống như vực sâu, khó mà cảm nhận được.
Tóc hắn tùy ý thả xõa ra sau vai, lộ ra màu vàng óng, thanh âm khàn khàn mà lãnh đạm, nhìn về phía Vạn Liệt chưởng - Thôi Ngự ở trước mắt, nói: "Cho nên nói, nơi Giáo chủ xuất hiện cuối cùng nằm ngay ở Thần Vũ tông?"
"Đúng vậy, chính là chỗ đó, nhưng thuộc hạ lo lắng sẽ bị bọn họ phát hiện, cho nên trong khoảng thời gian này vẫn một mực không dám phái người đi điều tra."
Thôi Ngự thay đổi sắc mặt, cẩn thận mà trả lời.
Trên người hắn mặc trường bào gấm vóc, trên đầu đội mũ trùm đầu, khoảng trên dưới năm mươi tuổi, bụng phệ, làm một cách ăn mặc như một thương gia giàu có phúc hậu, với khuôn mặt đầy vẻ trung thực.
"Thần Vũ tông ·· Thần Vũ tông ··· "
Người đàn ông mặc chiến giáp màu bạc lặp lại không ngừng, nói với giọng lạnh như băng, "Mất liên lạc với giáo chủ lâu như vậy, hơn phân nửa là đã có chuyện xảy ra!"
"Chẳng lẽ cái tên Tiêu Phóng kia còn có thể đối phó được Giáo chủ?"
Thôi Ngự kinh hãi nói.
"Hừ!"
Người đàn ông mặc áo giáp bạc hừ lạnh, nhìn thoáng qua Thôi Ngự, nói: "Đấu bên ngoài hắn không phải đối thủ Giáo chủ, nhưng nếu như Giáo chủ và tổ chức Tà Đạo rơi vào cảnh hai bên cũng tổn thương thì chưa chắc sẽ không bị hắn nhân cơ hội!"
Thôi Ngư giật mình, lộ ra vẻ hoảng sợ và nói: "Vậy chúng ta nên làm gì?"
Người đàn ông mặc áo giáp bạc không nói một lời nào, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.
"Bên phía Thanh Long hội thì như thế nào? Đã tìm được Tần Thiên Liệt chưa?"
Hắn đột nhiên nhìn về phía Thôi Ngự mở miệng hỏi.
"Còn không gặp được, tuy nhiên mấy ngày qua không ngừng có người bí mật chui vào nơi này, dường như muốn tìm hiểu tình huống, bị ta bắt sống mấy tên, vốn là muốn ép hỏi, kết quả lại tất cả đều cắn nát túi độc mà chết!"
Thôi Ngự nói.
Trong lòng hắn cảm thấy rất bất an.
Từ sau khi Giáo chủ Nguyên Linh giáo mất tức, nơi này của hắn mơ hồ đang bị người tập trung nhằm vào vậy.
Ba ngày thì hai lần có cao thủ nhân lúc ban đêm chui vào.
Nó khiến hắn ta không dám ra ngoài trong nhiều ngày.
"Tìm Tần Thiên Liệt trước đã, Tần Thiên Liệt chắc chắn biết Giáo chủ ở đâu!"
Người đàn ông mặc áo giáp bạc kia lạnh giọng nói.
"Được, có điều vẫn là bên các ngươi phát động nhân thủ thì tốt hơn, bên ta không thể bại lộ một cách tùy tiện!"
Thôi Ngự mở miệng.
"Ngươi ... Ngươi là ai? Vì sao lại xuất hiện ở đây?"
Đột nhiên, có một tiếng hét ngạc nhiên từ bên ngoài tòa nhà.
Là do quản gia trông coi ở xa xa phát hiện được.
Thôi Ngự và người đàn ông mặc Chiến giáp màu bạc nhướng mày, lập tức đi tới cửa sổ phía trước, nhìn về phía bên ngoài.
Nhìn một cái, đồng tử lập tức co rụt lại, vừa sợ lại vừa kinh ngạc, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Đây là ···
Giáo chủ của bọn họ?
Chỉ thấy không xa tòa nhà, ở một nơi đất trống, một bóng người thân thể cao lớn, trên người mặc trường bào màu tím xuất hiện ở đó chẳng biết từ lúc nào, mặt rộng miệng vuông, ánh mắt bình tĩnh, mái tóc đen dày, hai tay chắp sau lưng, đang lặng lẽ bước tới.
Chỉ là!
Vừa mới đi ra không được mấy bước, quản gia cách đó không xa đã nhanh chóng chạy tới, kêu gọi một đám hộ viện, lập tức xuất thủ về phía Dương Phóng.
Trong lòng quản gia tràn ngập kinh hoàng và sợ hãi.
Hắn thế mà không phát hiện người trước mắt này tới đây như thế nào?
Như thế này mà còn để cho hắn tiến vào tòa nhà kia, lão gia nhà mình há có thể buông tha chính mình?
Bạn cần đăng nhập để bình luận