Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 968 - Hắc Vô Thường



Chương 968 - Hắc Vô Thường




Quán rượu này còn nhiều chỗ ngồi như vậy, người này vậy mà lại lựa chọn chỗ của chính mình.
Nếu nói không có gì lạ thì hắn cũng không tin.
"Hắc Vô Thường."
Người tới mỉm cười, ngồi xuống ghế, không có bất kỳ ý định giấu giếm nào.
Dương Phóng thay đổi sắc mặt, đột nhiên đứng dậy, thiếu chút nữa muốn động thủ.
Nhưng đối phương chẳng mấy chốc đã mở miệng, mỉm cười nói: "Không cần khẩn trương, trước tiên đừng nói ngươi có thể giết được ta hay không, xem như giết ta, ngươi cũng chạy không thoát, không muốn biết vì sao ta tới sao?"
"Ngươi không phải là tới báo thù cho Bạch Vô Thường sao?"
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Gia hỏa đó tự mình muốn chết, vì sao ta phải báo thù cho hắn?"
Hắc Vô Thường mỉm cười, giọng nói truyền ra, vẫn như cũ để mọi người xung quanh không nghe được chút nào.
Mà ngay cả giọng nói của Dương Phóng cũng bị hắn bóp méo.
Ở trong con mắt nhìn của mọi người, Dương Phóng vẫn như cũ ngồi ở chỗ đó không động đậy, lặng lẽ thưởng thức rượu.
Hoàn toàn không dám tưởng tượng, giờ khắc này đối diện Dương Phóng sớm đã xuất hiện một cường giả mà bọn họ nhìn không thấy nghe cũng không được.
"Có ý tứ gì?"
Dương Phóng nhướng mày.
Hắc Vô Thường mỉm cười, nói: "Chúng ta điều tra sự tích về ngươi, bên trên tổ chức đánh giá cực cao đối với thiên phú của ngươi, cho nên trước đó phái Bạch Vô Thường đến đây để lôi kéo ngươi, chỉ có điều Bạch Vô Thường quá mức tự phụ, lại chơi tâm lý cực nặng, hắn muốn đưa ngươi vào trong tuyệt cảnh, sau đó tự mình xuất hiện, tiến hành lôi kéo ngươi!
Chỉ là không nghĩ tới hắn đã đánh giá thấp ngươi một cách nghiêm trọng, thế mà chết ở trong tay của ngươi, không thể không nói, Bạch Vô Thường thực sự quá phế đi, đã yếu lại còn thích ra giá, người như vậy, chết thì chết, ta không cần phải vì hắn mà làm to chuyện?
Lần này ta tới vẫn là vì lôi kéo ngươi, như thế nào, có hứng thú gia nhập vào Địa Phủ hay không?"
"Ừm?"
Dương Phóng ngưng trọng trong lòng.
Lời nói của Hắc Vô Thường khiến hắn ngạc nhiên.
"Địa Phủ đến cùng là thế lực như thế nào? Gia nhập Địa Phủ ta có thể được cái gì?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Địa Phủ là thế lực như thế nào, ta bây giờ còn chưa cách nào nói cho ngươi quá nhiều, chỉ có thể nói, Minh Đế, Mạnh bà và Thập Đại Diêm Quân thật ra thì đều là sinh vật đi ra từ sâu bên trong sương mù hắc ám, về phần sau khi gia nhập vào Địa Phủ cần làm gì? Chỉ có một, nghe theo mệnh lệnh, hoàn thành nhiệm vụ."
Hắc Vô Thường mỉm cười.
Dương Phóng âm thầm giật mình.
"Sinh vật đi ra từ bên trong sương mù hắc ám?"
"Đúng thế."
Hắc Vô Thường mỉm cười nói: "Có thể được Tống Diêm Quân bên trong Thập Đại Diêm Quân nhìn trúng, đây cũng là phúc khí của ngươi, cho nên mới để cho ta tới mời ngươi lần nữa, nếu như đổi lại những người khác, sớm đã là tình huống tuyệt vọng."
Trong đầu Dương Phóng đang quay cuồng nhanh chóng.
Không thể tưởng tượng nổi!
Địa Phủ lại có loại lai lịch này?
Đi ra từ bên trong sương mù hắc ám?
Bên trong sương mù hắc ám tất cả đều là lông tóc vụn vặt và máu thịt, càng là có rất nhiều âm thanh quỷ dị và mơ hồ không thể nhìn thấy bóng dáng, trong đó vậy mà còn có vật sống?
Hơn nữa!
Hắc Vô Thường nói tới đơn giản, nghe theo mệnh lệnh, hoàn thành nhiệm vụ.
Ở bên trong một tổ chức quỷ dị như vậy, nghe theo mệnh lệnh, trên cơ bản tương đương với việc mất đi tự do của bản thân, huống hồ nhiệm vụ ở bên trong Địa Phủ chắc chắn sẽ không đơn giản!
Bọn họ thường xuyên liên hệ với sương mù hắc ám, điều này chắc chắn sẽ đi kèm với nguy cơ to lớn!
"Sương mù hắc ám đến tột cùng tồn tại bí mật gì? Có thể nói cho ta biết không?"
Dương Phóng cũng không có lập tức đồng ý mà là mở miệng hỏi.
"Không thể, ngươi còn chưa trở thành thành viên của chúng ta, xem như trở thành thành viên thì cũng cần phải đạt tới quyền hạn nhất định thì mới có thể hiểu rõ được."
Hắc Vô Thường mỉm cười.
Dương Phóng trầm mặc lần nữa, một lát sau mở miệng: "Ngươi vừa mới nói là Tống Diêm Quân bảo ngươi tới mời ta?"
"Đúng vậy, mảnh khu vực phía đông này vừa đúng là do Tống Diêm Quân phụ trách, cũng không phải người nào cũng có thể tiến vào tầm mắt của vị đại nhân này, cho nên ta có thể cho ngươi khoảng thời gian cân nhắc, một nén nhang là được rồi phải không?"
Hắc Vô Thường mỉm cười.
Cong ngón búng ra, phù một tiếng, trong nháy mắt trên bàn có một thanh đàn hương đang cháy, khói xanh bốc ra.
Dương Phóng mặt không biểu tình, không nói một lời.
Một nén nhang ...
Ý là một khi qua khoảng thời gian này, đối phương sẽ muốn mạnh mẽ động thủ sao?
"Hắc Bạch Vô Thường các ngươi không phải là đi ra từ bên trong sương mù hắc ám đó chứ?"
Dương Phóng hỏi.
"Không phải, Hắc Bạch Vô Thường chỉ là chân chạy việc dưới trướng của Tống Diêm Quân, cũng xem như là cực nhọc, đúng rồi, chức vị Bạch Vô Thường thế nhưng là thường xuyên thay đổi, đã từng có ba Bạch Vô Thường chết rồi, Tiêu huynh đệ sau này cũng nên cẩn thận, ngươi giết chết Bạch Vô Thường, rất có thể cũng sẽ thay thế vị trí của hắn."
Hắn lộ ra vẻ mặt giống như cười mà không phải cười.
Dương Phóng vẫn không nói một lời.
Đàn hương trên bàn đang thong thả nhả khói.
Ở vào thời điểm đàn hương sắp đốt hết, đột nhiên, Dương Phóng mở miệng nói: "Được, ta bằng lòng gia nhập các ngươi."
Vẫn là câu nói kia, trước tiên chờ bản thân mình phát triển đến Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê rồi lại nói.
Lấy năng lực của mình bây giờ, cho dù có thể giết được Hắc Vô Thường nhưng chắc chắn còn chưa đối phó được Tống Diêm Quân.
Nếu như vậy, vậy không bằng lui một bước mà cầu toàn.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận