Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1123 - Kim Cương Cự Ma thể!



Chương 1123 - Kim Cương Cự Ma thể!




Lực lượng kinh khủng của Dương Phóng thẳng tiến không lùi, sau khi đấm nát cánh tay của hắn, chẳng mấy chốc đã đấm vào trên trán của hắn, hàng chục lực lượng chấn động lập tức bộc phát ra.
Lốp bốp!
Một tên cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê lập tức chết thảm!
"Giết!"
Những người còn lại tất cả đều xung phong liều chết lao về phía Dương Phóng.
Từng người không giữ lại chút nào, lập tức tung hết ra mọi con át chủ bài.
Trọng Lực phù!
Thạch Hóa phù! (Hóa đá)
Hủ Thực thuật! (Ăn mòn)
Trớ Chú thuật! (Nguyền rủa)
···
Đủ loại ánh sáng thi nhau oanh sát về phía thân thể của Dương Phóng.
Dương Phóng hét lên một tiếng dài, lực lượng của Hắc Ám Thần chủng được phát huy động, giống như một cơn lốc màu đen kỳ lạ nổi lên trên bề mặt cơ thể hắn, tiến hành hóa giải và thôn phệ mọi ảnh hưởng tới từ bên ngoài cho hắn.
Vòng xoáy sáu màu chỉ là biểu hiện bề ngoài của Thần chủng!
Bản nguyên Thần chủng còn ở trong cơ thể của hắn.
Cho nên vào lúc này, hắn vẫn có thể sử dụng lực lượng Thần chủng.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng mảnh từng mảnh ánh sáng đáng sợ, hơn 80% trong số chúng đều được Hắc Ám Thần chủng của Dương Phóng thôn phệ và hóa giải, hóa trở về vô hình.
Hắn rống lớn một lần nữa, tiếng Lôi âm vang vọng xung quanh.
Tất cả mọi người đều bị chấn động tới đầu óc nổ vang, vang lên ông ông, trong lòng kinh hãi, mất đi ý thức trong khoảng thời gian ngắn ngủi, rơi vào trạng thái ngơ ngơ như bò đội nón.
Bất cứ người nào ở trong phạm vi mười dặm, không cần biết là ai, gần như đều khó mà ngăn cản được ảnh hưởng tới từ Lôi âm.
Cho dù thực lực có mạnh hơn nữa thì cũng sẽ rơi vào trong trạng thái ngơ ngơ ngắn ngủi.
Thân thể Dương Phóng nhanh chóng lao tới, thi triển thân pháp, giống như bóng hình quỷ dị, đồng thời, thân thể của hắn cũng đang phát sinh biến hóa đáng sợ.
Toàn bộ thân hình đang vang lên tiếng răng rắc, từng đạo lôi điện đáng sợ quấn quanh, khí tức kinh khủng, làn da lóe lên ánh sáng màu đồng cổ.
Thân thể giống như được thổi phồng lên, biến lớn nhanh chóng.
Trong nháy mắt, thân thể của hắn đã cao tới bốn mét năm, tất cả làn da trên dưới toàn thân đều lóe ra lực lượng đáng sợ kinh tâm động phách.
Kim Cương Cự Ma thể!
Gần như ở vào lúc Dương Phóng vừa mới thi triển ra loại hình thái kinh khủng này, nhiều đám lông màu đen quỷ dị mà dày đặc bắt đầu nhanh chóng chui ra khỏi trong người của hắn, lít nha lít nhít giống như giòi bọ màu đen vậy.
Chẳng mấy chốc đã bò đầy trên người.
Từng sợi gân xanh thô to dữ tợn lập tức nổi lên, lực lượng và khí tức trực tiếp bạo tăng đến một loại hình thái không thể tưởng tượng nổi.
A!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu thịt bay tứ tung.
Sau khi Dương Phóng thi triển ra loại hình thái đáng sợ này, càng không có người nào có thể ngăn cản được, cộng thêm trên hai tay của hắn vẫn còn đang đeo Thần Khí Thủ sáo hoàn chỉnh.
Loại Thần Khí Thủ sao kia có hơi thần dị, sau khi đeo vào trên tay thế mà theo bàn tay biến lớn mà cũng biến lớn theo.
Giống như biến thành ma trảo vô song.
Phanh phanh phanh phanh!
Hết bóng người này đến bóng người khác không ngừng bị bàn tay của Dương Phóng vỗ trúng, thi nhau phát ra tiếng kêu thảm thiết, thi thể bay tứ tung loạn xạ.
Mỗi một chiêu đều ẩn chứa hai loại áo nghĩa khác biệt là chấn động và thôn phệ.
Cộng thêm sự chắc chắn của Thần Khí Thủ sáo, vào lúc này Dương Phóng quả thực không ai có thể ngăn cản được hắn.
Đụng cái là chết, sượt qua là tổn thương.
Mà đây là biểu hiện của hắn khi còn phải chống lại Trọng Lực phù và Hư Nhược phù.
Nếu như không có những ảnh hưởng trái chiều này, thực lực của hắn sẽ còn đáng sợ hơn.
Tuy nhiên!
Mặc dù hắn cuồng mãnh như thế, nhưng cao thủ xung quanh dù sao cũng còn nhiều lắm, vẫn là bị rất nhiều công kích đánh vào trên người, ầm ầm rung động.
Mặc dù vận dụng Kim Cương Cự Ma thể, trên người hắn vẫn không thể tránh khỏi việc nhận lấy trọng thương, từng mảnh từng mảnh máu đỏ tươi từ trên người hắn bắn tung tóe ra ngoài.
Từng cọng lông màu đen tất cả đều bắt đầu dựng ngược lên.
"Rống!"
Dương Phóng lại ngửa mặt lên trời gào thét một lần nữa.
Tiếng Lôi âm chấn tâm hồn người!
Phanh phanh phanh!
Lại có mấy tên cao thủ bị nắm đấm của hắn đấm ra, bị chưởng lực của hắn vỗ trúng, thân thể nổ tung, bay ngược ra đằng sau.
Sức một mình chống lại hơn mười tên cao thủ vây công!
Cho dù có hàng ngàn người, ta vẫn vậy!
Nhưng chẳng mấy chốc, Dương Phóng cảm nhận được có gì đó không đúng.
Hắc Ám Thần chủng của hắn vào thời khắc này thế mà lại phản hồi lại cho hắn từng mảnh từng mảnh lực lượng cường đại mà hỗn loạn.
Bởi vì có rất nhiều cao thủ, hắn chỉ có thể tung hết con át chủ bài ra, cho nên ngay từ đầu lại quên đi chức năng 'phản hồi' của Hắc Ám Thần chủng.
Vào lúc này, theo từng tên cường giả bị thôn phệ sinh mệnh, liên tục không ngừng có từng lớp từng lớp lực lượng cường đại được phản hồi trở về trên người hắn.
Hắn chỉ có thể đưa những lực lượng này vào trong kinh mạch một lần nữa, hành tẩu theo Ngũ Lôi Luyện Thể quyết.
Soạt! Soạt! Soạt!
Đột nhiên!
Từng dải xiềng xích thô to được đám người Thượng Quan Sách, Trích Tinh lão tiên ném ra một cách nhanh chóng.
Xiềng xích đen nhánh mà lạnh lùng, ở trên đó được khắc giấu rất nhiều phù văn nhỏ bé, trông rất bắt mắt.
Lập tức có tới khoảng chừng sáu cái xích thô to, trong nháy mắt bao vây chặt Dương Phóng vào trong đó.
Bốn phương tám hướng tất cả đều là chân tay bị gãy và máu tươi sền sệt.
Những người còn lại gần như đều vô cùng kinh hãi, bị loại thực lực kinh khủng này của Dương Phóng hù dọa cho sợ hãi.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.



Bạn cần đăng nhập để bình luận