Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 226: Tiếp tục đào hố

"Bất kể như thế nào, đây cũng là một môn võ kỹ Linh cấp, xem như để kiếm tư chất."
Dương Phóng thầm nghĩ.
Xem như lấy ra bán, một bản võ kỹ Linh cấp cũng có thể bán ra tới năm sáu trăm lượng bạc.
Dương Phóng nhìn vào đống tài phú trước mắt, lại sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn vô cùng lớn lao.
"Nhiều tiền như thế này, sau này tiêu gì cho hết ..."
Đúng vậy.
Dương Phóng có loại cảm giác người nghèo phất nhanh, lo lắng đến mức không biết tiêu xài như thế nào cho thỏa đáng.
Giống như ngươi đang là một người nghèo đã nghèo đến quen, động cái cho ngươi một trăm triệu đồng, ngươi hoàn toàn không biết nên tiêu vào chỗ nào.
Hơn nữa trước đó hắn còn tích trữ được 100 khối Tịch Tà ngọc.
Nếu cộng thêm 100 khối Tịch Tà ngọc này nữa thì trên người ít nhất có hơn vạn lượng bạc.
"Những thứ loại hình đồ cổ ngọc khí châu báu này cũng không thể giữ lại, hai ngày nữa cần phải mang tất cả ra ngoài bán, tất cả đều đổi thành Tịch Tà ngọc mà tích trữ."
Dương Phóng nhìn đống ngọc khí đồ cổ và châu báu tràn đầy trước mặt, chợt nhớ ra điều gì đó.
Sau đó hắn lại kiểm tra những dược liệu mang về.
Sau khi quan sát từng loại dược liệu, phát hiện những dược liệu này không có tác dụng gì với hắn, cũng chuẩn bị có ý định bán tất cả sau khi trận náo động vừa rồi đi qua.
"Vẫn quy củ cũ, trước tiên đào cái hang, không phải vậy chỉ riêng việc cất giữ những thứ này cũng là cả một cái vấn đề."
Dương Phóng thầm nghĩ.
Toàn bộ căn phòng hiện đã chật kín, và thậm chí cả việc chỗ đặt chân cũng là một vấn đề.
Dương Phóng lập tức đi lấy cái thuổng sắt và cái hốt rác đã chuẩn bị từ sớm, bắt đầu đào hang dưới gầm giường.
Căn nhà này vào bảy tám ngày trước hắn đã thuê với một thân phận khác, tổng cộng có ba gian phòng, một cái sân rộng, lúc chuyển đến vào đêm hôm khuya khoắt tối qua, không tạo ra sự chú ý cho bất luận kẻ nào.
Hồng hộc, hồng hộc. . .
Một đống đất được Dương Phóng đào ra, định tạm thời bỏ ra ngoài sân, chờ tới lúc trời tối vắng người lại mang đi đổ ra bên ngoài.
"Nếu như có loại thủ đoạn cất giữ đồ vật nào đó thì tốt, không phải vậy có nhiều thứ như thế này thì thật đúng là không có chỗ nào để để ..."
Mười cái túi lớn, để ở chỗ nào cũng sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Nhất là những đống bạc kia, trọng lượng ước chừng phải có hơn mấy trăm cân, nhìn thoáng qua là rất dễ dàng bị người khác phát hiện ra sự khác thường.
Liên tục liên tục có đất được Dương Phóng đào ra.
. . .
Chớp mắt một cái đã là ba ngày trôi qua.
Trong khoảng thời gian ba ngày này.
Dương Phóng đào hố vào ban ngày, buổi tối lại đi đổ đất.
Vào những thời điểm khác, hắn sẽ không bước ra khỏi cửa dù chỉ là một bước.
Về phần thức ăn, gạo và thịt khô đã được chuẩn bị từ trước khi hắn thuê căn nhà này, vì vậy không cần phải lo lắng về vấn đề sinh hoạt ăn uống.
Ngay vào buổi chiều ngày thứ ba.
Một cái hố có độ sâu hơn mười mét, dưới hố tạo ra một cái hang động, trong đó có một gian phòng chiều dài và chiều rộng hơn 20 mét, cao khoảng 3 mét, cộng với một phòng khách lớn, đã được Yang Fang đào ra.
Tất cả mười cái túi lớn đều được hắn chuyển xuống dưới cái hố bên dưới gầm giường.
Cuối cùng Dương Phóng mới yên lòng.
Lần này xem như có người đến đây để điều tra thì hắn cũng hoàn toàn không cần phải sợ.
Nói thật ra thì trong ba ngày liên tục vừa qua, hắn không dám thả lỏng chút nào.
Bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, nhỡ đâu các thế lực lớn lại phái người đi điều tra khám xét thì nhất định có thể tới chỗ này của hắn.
Nhưng cũng may chuyện mà hắn lo lắng nhất cũng không xảy ra.
Suy cho cùng, Thiên Long bang chẳng qua cũng chỉ là một cái bang phái cấp trung mà thôi.
Diệt thì diệt, ai sẽ nguyện ý bỏ công bỏ sức đi lấy lại công đạo cho một cái bang phái đã bị diệt?
"Bây giờ đã có thể tu luyện cho thật tốt, trước tiên tranh thủ thời gian đạt tới Bát phẩm lại nói!"
Trước đó điểm kinh nghiệm của hắn đã đạt đến Thất phẩm đỉnh phong.
Nhiều nhất lại tắm thuốc thêm mấy lần nữa là có thể chính thức đạt tới Bát phẩm.
Đối với những người khác mà nói, từ Thất phẩm đỉnh phong cho đến Bát phẩm vẫn như là một cái hào rộng, khó mà vượt qua, nhưng đối với Dương Phóng có được bảng thông tin độ thành thạo mà nói thì đó căn bản là không thành vấn đề.
. . .
Đảo mắt cái lại ba ngày nữa trôi qua.
Náo động bên ngoài cũng dần dần lắng lại một chút.
Ngoại trừ có một số ít người vẫn đang nghiến răng nghiến lợi thống hận Dương Đạo ra thì phần lớn tiêu điểm để mọi người bàn tán đã hoàn toàn rời khỏi chuyện Thiên Long bang, trở thành những tin tức khác.
Một tin tức trong đó, y nguyên vẫn là Huyền Vũ tông.
Những ngày này trôi qua, tình huống của Huyền Vũ tông ngày càng trở nên khó khăn hơn, vốn còn có mấy thành sản nghiệp là được bọn họ một mực nắm giữ trong tay, nhưng sau chuyện Thiên Long bang, đột nhiên xuất hiện càng nhiều người áo đen hơn, bắt đâu tập kích vào sản nghiệp của Huyền Vũ tông.
Khiến cho mấy phần sản nghiệp còn sót lại của Huyền Vũ tông cũng đều bắt đầu lung lay sắp đổ.
Một tin tức khác thì là Tà Linh.
Trong những ngày gần đây nhất, cao thủ chết thảm một cách âm thầm trở nên càng ngày càng nhiều.
Tất cả những cao thủ đã chết đều có kiểu chết giống y như đúc với mấy cao thủ Thất phẩm của Kiếm tháp bị chết trước đó.
Sắc mặt trắng bệch, trợn trừng mắt lên, trên dưới toàn thân không có một chút thương thế nào, quả thực có bao nhiêu quỷ dị thì có bấy nhiêu quỷ dị.
Thậm chí ngay cả quân sĩ của Hắc Long quân cũng không thể may mắn thoát khỏi, chết mất tới hơn bảy tám người.
Kiểu chết này cứ một mực diễn ra lập tức gây chấn động mạnh.
Tương ứng, giá của Tịch Tà ngọc cũng bắt đầu theo nước lên thì thuyền lên, từ trước đó là 55 lượng bạc thì cho tới bây giờ đã trực tiếp tăng lên tới 57 lượng.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận