Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 388: Lại gặp Ngô Tam Giang

Đám đông hỗn loạn.
Rất nhiều người bị một cỗ lực lượng âm thầm đánh bay ra ngoài khiến cho lối vào phòng đấu giá càng trở nên hỗn loạn.
"Bằng hữu vì Thiên Tinh Ngọc tủy mà đến thì có thể đi tới bên này!"
Đột nhiên, cách đó không xa, giọng của một nữ tử nhẹ nhàng vang lên, truyền vào trong tai của mọi người.
Mọi người thi nhau ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một thiếu nữ mặc một chiếc váy tím, mặt mỉm cười, dáng người đẹp, đứng ở cách đó không xa nhìn về phương hướng bên này.
Soạt một tiếng, một số lượng lớn người lao về phía đó.
Nhưng ngay sau đó, hai người đàn ông to lớn với vẻ mặt lạnh lùng bước ra từ phía sau người thiếu nữ.
Hai gã to lớn cũng không khách khí, vừa bước ra ngoài, trên người lập tức bộc phát ra khí tức trên người, sôi trào mãnh liệt, trùng trùng điệp điệp nghiền ép về phía mọi người.
Đều không ngoại lệ, tất cả đều là Thập phẩm.
Mọi người lập tức thay đổi sắc mặt, cùng nhau dừng lại.
Thiếu nữ kia che miệng mỉm cười, nói: "Các vị khách quý, không cần phải vội như vậy, vì suy nghĩ cho sự an toàn của các vị, chúng ta có cái quy định, các vị khách quý có tu vi ít nhất cần ở vào Cửu phẩm hậu kỳ thì mới có tư cách đi vào, thấp hợn Cửu phẩm hậu kỳ tất cả đều không được tham gia lần đấu giá này, còn xin các vị thứ lỗi cho!"
"Cửu phẩm hậu kỳ?"
Nhiều người thay đổi sắc mặt.
"Được rồi rất tốt!"
Một tiếng cười phóng khoáng đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy một công tử trẻ tuổi trên người mặc áo trắng, trong tay cầm quạt xếp nở nụ cười, người này có mấy lão giả đi cùng đi về phía bên này.
Mọi người vừa nhìn thấy hắn đi tới thì thi nhau biến sắc, lùi lại về phía sau, sợ ngăn cản đường đi của hắn.
"Tần Chính thiếu hội trưởng Thanh Long hội!"
"Lại là hắn!"
"Thanh Long hội là tổ chức thủy tặc lớn nhất tại Bạch Trạch vực, đều có mâu thuẫn với các thế lực lớn, là kẻ địch chung của tất cả các thế lực, hắn lại dám tiến vào Hắc Bàn thành một cách trắng trợn như vậy?"
. . .
Đám người bàn tán, từng ánh mắt chứa đầy vẻ giật mình nhìn về phía phương hướng công tử trẻ tuổi này.
Sắc mặt công tử trẻ tuổi trở nên lạnh lùng, giống như không quá quen với việc bị nhiều người nhìn chằm chằm vào như vậy, một đôi ánh mắt dần dần trở nên không thiện cảm, giống như lưỡi dao, lạnh lùng quét về phía mọi người.
Khi ánh mắt của hắn quét tới, lập tức rất nhiều người thi nhau cúi đầu, thân thể run lên, lui về phía sau, không dám tiếp tục bàn tán.
Ánh mắt công tử trẻ tuổi đảo qua trên người từng người một, sau khi chú ý đến một bóng người mặc áo bào xanh đang vác hai cái bao tải thì nhướng mày, nhưng nghĩ đến nơi này chính là Hắc Bàn thành, lập tức hừ lạnh một tiếng, thu tầm mắt trở về một lần nữa.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, trên mặt nở ra nụ cười mỉm, nói: "Quy định của Tiên Nhi cô nương vẫn là quá lỏng lẻo, theo ta thấy quy định cho lần đấu giá này không ngại định ở cảnh giới Thập phẩn mới được, dù sao người Thập phẩm trở xuống xem như mua được Thiên Tinh Ngọc tủy thì cũng chẳng có tác dụng gì!"
"Công tử nói đùa, đây là quy định do mấy vị trưởng lão cùng nhau định ra, tiểu nữ tử sao dám tự mình làm chủ?"
Thiếu nữ tên Tiên Nhi nhẹ nhàng mỉm cười một tiếng, nói: "Tần công tử, mời vào bên trong!"
"Ừm."
Công tử trẻ tuổi rất là thích thú, lắc nhẹ chiếc quạt xếp rồi bước vào bên trong.
Một trưởng lão mặc áo bào anh ở bên cạnh hắn cau mày lại, một đôi ánh mắt sắc bén như đao, lần nữa nhịn không được quay đầu nhìn về phía trên người của Dương Phóng, trong lòng hoài nghi.
Thật tình không biết Dương Phóng vào lúc này trong lòng cũng đang tràn ngập nghi hoặc.
Bởi vì!
Quá quen thuộc.
Từ lúc hắn vừa nhìn thấy trưởng lão mặc áo bào xám ở bên cạnh công tử trẻ tuổi kia thì có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, thật giống như từng gặp ở đâu rồi vậy.
Đầu óc hắn suy nghĩ thật nhanh.
Một lát sau, thân thể chấn động, khó có thể tin được.
Ngô Tam Giang!
Lão giả bên cạnh công tử trẻ tuổi vừa rồi là trưởng lão Ngô Tam Giang ở bến tàu!
Sau khi hắn vừa chạy thoát khỏi bến tàu thì gia nhập vào Thanh Long hội?
Dương Phóng giật mình trong lòng, trong nháy mắt trở nên nghiêm túc.
Khó trách. . .
Khó trách vừa nhìn thấy đối phương thì có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.
Ngô Tam Giang cũng sửa lại khuôn mặt.
Dương Phóng hít thở sâu, trong lòng hơi bất ngờ, cũng không có lập tức đi vào trong, mà là đợi thêm một lát nữa, đề phòng lát nữa lại tiếp tục chạm mặt với Ngô Tam Giang.
Ở sau khi người của Thanh Long hội tiến vào phòng đấu giá, ngay sau đó lại có liên tiếp mấy nhóm người đi tới.
Đều không ngoại lệ, tất cả đều là những thế lực lớn có danh tiếng ở trong Bạch Trạch vực.
Lần Thiên Tinh Ngọc tủy xuất hiện này trên cơ bản là đưa tất cả thế lực khắp nơi tới.
Cho dù là Thần Vũ tông thì cũng sẽ không ngoại lệ, có vài vị cao thủ Thập phẩm xuất hiện, đều là kỳ tài của mỗi loại Đại viện.
Dù sao thì cũng chẳng có ai ngại mình có nhiều thứ này.
Toàn bộ Bạch Trạch vực, đất đai vô tận, người bị kẹt ở cảnh giới Thập phẩm có cả đống, mỗi một phần Thiên Tinh Ngọc tủy xuất hiện đều có thể gây chấn động, mặc dù có người đã đạt được một phần Thiên Tinh Ngọc tủy rồi, nhưng cũng muốn lấy được phần thứ hai.
"Móa nó, không phải chỉ là có xuất thân tốt chút thôi sao? Tỏ vẻ cái rắm a, Thanh Long hội, Liệt Diễm bang cái gì, nếu như lão tử có xuất thân này thì sớm đã đạt tới Siêu phẩm rồi còn cần tới cái nơi này tranh sao, móa!"
Một người đàn ông to lớn với khuôn mặt thô kệch không khỏi thấp giọng chửi rủa.
Giống như vì chuyện bản thân mình không có tư cách đi vào mà cảm thấy tức giận.
"Nhỏ giọng chút đi, coi chừng họa ra từ miệng ..."
Đồng bạn đi cùng giật hắn một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận