Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 987 - Khí tức Thần quốc?



Chương 987 - Khí tức Thần quốc?




Những người khác tất cả đều thay đổi sắc mặt, cùng lúc nhìn về phía Dương Phóng.
Tống Huyên!
Thực lực Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê thế mà lập tức bị ném ra ngoài?
"Hừ!"
Đột nhiên, một tiếng hừ lạnh lùng như bằng truyền ra.
Chính là lão giả mặc áo bào đen, người thứ ba bước vào trong này.
Hắn có thân hình to lớn, lông mày rậm, khuôn mặt như diều hâu và một đôi mắt vô cùng sắc bén, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Phóng, nói: "Thủ đoạn thật là bá đạo, các hạ khi dễ phía nữ yếu thế như vậy sao? Cho dủ bảo vật nơi này thật được ngươi giành được, các hạ cũng không nên ra tay đả thương người như vậy a? Ngươi muốn động thủ, cần gì phải bắt nạt kẻ yếu? Không bằng để lão phu chơi với ngươi một chút như thế nào?!"
Sưu!
Bóng người khôi cô cao hơn ba mét bên cạnh kia đột nhiên lao ra, nhanh đến cực điểm, giống như tàn ảnh vậy, trên người bộc phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, không nói một lời, nâng quyền là nện.
Ầm!
Ngay sau đó, thiên địa rung động, không gian vặn vẹo.
Hầu như tất cả khí thế ở bên trong ngôi miếu hoang này đều bởi một quyền này của hắn mà dẫn đi, long trời lở đất, không gian ảm đạm, giống như tâm thần của mọi người đều lập tức bị thu hút.
Ngay lập tức mọi người không thể không biến sắc.
Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê!
Bóng người vạm vỡ đó đúng là một cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê?
"Không đúng, là khôi lỗi!"
Quách Tử Minh cường giả của quân đội nghẹn ngào mở miệng.
Một bộ khôi lỗi Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê?
Này càng hiếm thấy hơn so với cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê!
Tuy nhiên!
Ở khi một quyền của con khôi lỗi này đập tới, lại phát hiện Dương Phóng vẻ mặt lạnh lùng, bước ra một bước, thân thể giống như phóng lớn vô hạn, khí thế cuộn trào mãnh liệt, trong nháy mắt lập đầy trong thiên địa.
Đây cũng không phải là thân thể của hắn thực sự biến lớn, mà là một loại thay đổi về khí thế, là lĩnh vực và tinh thần vặn vẹo, hắn khiến cho mọi người sinh ra ảo giác.
Thật giống như trong nháy mắt thân thể Dương Phóng biến lớn hơn mười mấy két, khí tức kinh khủng.
Toàn bộ thiên địa giống như dung hợp về phía thân thể của hắn vậy.
Một bàn tay vỗ ra, ẩn chứa pháp lý thần bí, phảng phất có thể phá vỡ thế giới, con khôi lỗi kia nhịn không được phát ra tiếng gào thét, chỉ cảm thấy không gian bốn phương tám hướng tất cả đều đang rung động ầm ầm, nghiền ép về phía nó mà tới.
Thật giống như đột nhiên giam cầm nó vào bên trong một cái lồng giam vậy.
Đối mặt với bàn tay càng lúc càng lớn, hắn đã không còn bất kỳ sức phản kháng nào, đành phải giơ hai tay lên, đưa về phía trước ra sức ngăn cản.
Ba!
Một tiếng vang trầm đục vang lên, ẩn chứa tới mấy chục tầng lực lượng chấn động.
Lốp bốp!
Trong nháy mắt, bộ khôi lỗi Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê đó lập tức bay ngược, hóa thành một bãi bùn nhão, hung hăng rơi đập vào nơi xa, không động đậy, thất cả xương cốt và kinh mạch đều vỡ nát.
Mọi ảo giác trước mắt cuối cùng bắt đầu biến mất hết sạch.
Dương Phóng sắc mặt lạnh lùng, quần áo tung bay, một tay dắt sau lưng, một tay đặt ở trước người.
Thật giống như chẳng cần mất bao nhiêu sức.
Đầu óc mọi người đều bị che mờ, vang lên ông ông.
Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê!
Đây ... đây là một siêu cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê ở ẩn??
Sắc mặt lão giả áo bào đen kia tràn đầy trắng bệch, chịu đến phản phệ, thân thể nhanh chóng lùi về phía sau, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ, lập tức phun ra một búng máu.
"Ngươi ... ngươi ..."
Hắn vô cùng hoảng sợ, chỉ vào Dương Phóng, nhưng một câu cũng không nói ra được.
Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê còn sống?
"Nơi này có cổ quái, bản tọa cũng không nhìn thấy bất kỳ bảo vật nào, còn có ai muốn tiếp tục hỏi bản tọa nữa không?"
Dương Phóng nhìn về phía mọi người và nói với giọng điệu lạnh lùng.
Mọi người lập tức cúi đầu xuống, không nói một lời, mồ hôi lạnh tuôn rơi.
Bọn họ vừa rồi lại đi bức bách Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê một tồn tại đáng sợ!
"Đã không hỏi nữa, vậy thì đến lượt bản tọa hỏi."
Dương Phóng lạnh giọng nói ra: "Nơi này đến tột cùng là có cơ mật gì? Vì sao các ngươi phải như vịt chạy theo đến đây?"
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, giống như nhìn thấu tâm can của mọi người.
Mỗi người đều có loại cảm giác toàn thân trên dưới đột nhiên trở nên trong suốt.
Cuối cùng là lão quái vật nào?
"Tiền bối ... tiền bối không biết sao?"
Quách Tử Minh bên quân đội kiên trì nói.
"Ta có cần biết không?"
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng.
Sắc mặt Quách Tử Minh lập tức thay đổi, lập tức cúi đầu xuống, nói: "Tiền bối, vãn bối từng tham khảo qua rất nhiều sách cổ mới phát hiện sự quái dị ở nơi này, nơi này rất có khả năng là nơi cánh cổng Thần quốc được mở ra lần trước."
Bây giờ sau hơn ngàn năm trôi qua, cánh cổng Thần quốc có lẽ sẽ mở ra lần nữa, hơn nữa dựa theo ghi chép trong sách cổ, mỗi lần cánh cổng Thần cuốc mở ra đều sẽ truyền ra âm thanh thần bí, điểm này trước đó đã được nghiệm chứng!
Ngoài ra, còn sẽ có khí tức Thần quốc tràn ra, loại khí tức này nếu như hấp thu vào trong cơ thể thì có thể loại bỏ hoàn toàn sương mù hắc ám trong cơ thể!
"Khí tức Thần quốc?"
Dương Phóng hỏi lại.
"Đúng vậy, chỉ có điều chẳng biết tại sao hiện tại dường như cũng không có bất kỳ khác thường nào."
Quách Tử Minh trả lời.
Ánh mắt Dương Phóng lạnh lùng, ngẩng đầu nhìn về phía đông đảo tượng Phật trước mắt một lần nữa.
Trong đám tượng Phật bên trong có máu thịt lại không một tiếng động có thêm ba bức tượng nữa.
Đây tuyệt đối là một loại dấu hiệu không rõ nào đó!
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận