Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 753 - Tổng bộ Lục Phiến môn!



Chương 753 - Tổng bộ Lục Phiến môn!




"Không sai, Thái tử có thể thu nạp lòng người ở Bắc vực hay không, mấu chốt là nằm ở trên người này."
Vị trưởng lão thứ tư nói ra: "Hiện tại bên phía Hoàng đế chắc chắn đã biết chuyện của Thái tử, chúng ta phải mau chóng hành động."
"Hay là ... điều Truy Hồn khuyển trong Thần cung tới đi?"
Người đàn ông trung niên trước đó đột nhiên nói.
Ba người còn lại nhướng mày, sau đó chầm chậm gật đầu.
"Có thể thực hiện!"
"Tốc chiến tốc thắng!"
···
Thời gian trôi qua.
Bảy ngày trôi qua lúc nào không biết.
Bên trong hang động.
Dương Phương lẳng lặng ngồi xếp bằng, mỗi ngày siêng năng luyện tập, chân khí lưu chuyển liên tục không ngừng, kinh mạch vốn đớt rời dưới dược lực cường đại của Tử Nguyên đan cuối cùng đã bắt đầu dần dần khôi phục.
Trong bảy ngày ngắn ngủi này, đã khôi phục tới hơn bảy tám phần.
Mà nhờ vào đặc hiệu của Phong luật, trong khoảng thời gian bảy ngày này từ đầu đến cuối không gặp phải bất kỳ nguy cơ gì.
Bất cứ khi nào nghe thấy dấu hiệu bất thường nào, hắn đều sẽ lập tức hành động, nhanh chóng thay đổi chỗ ở.
Trong bảy ngày ngắn núi này hắn đã thay đổi bốn cái hang động.
Giờ phút này!
Dương Phóng mở hai mắt ra lần nữa, khí tức trên người nội liễm, thở ra một hơi thở, đột nhiên, cau mày lại, nghe được tiếng âm thanh rất nhỏ truyền đến từ đằng xa.
Nghe âm thanh ... giống như là một số yêu thú đang hoạt động.
"Trong mấy ngày qua, yêu thú hoạt động dường như có hơi thường xuyên? Thôi, nơi này không thể ở lại thêm nữa, nếu không, ta càng ngày càng tiến sâu trong rừng rậm."
Dương Phóng tự lẩm bẩm.
Ở nơi sâu nhất của khu rừng rậm rạp, ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm.
Không ai biết sẽ có những gì đang chờ đợi ở đó.
Ngày hôm nay hắn chuẩn bị chạy tới Nam vực.
Một mặt là đi mở Thần chủng.
Một mặt khác là đi tìm vị Đan sư kia.
Dương Phóng nghĩ tới đây, vươn người đứng dậy, thân hình nhanh chóng lóe lên, vèo một tiếng, thi triển thân pháp, nhanh chóng lao về phía bên ngoài hang động.
Ở một nơi cách xa hắn hơn mười dặm.
Hai con chó quỷ dị màu xanh lục, được tạo thành hoàn toàn bằng hồn thể, cái mũi đang ngửi ngửi liên tục, trong miệng phát ra từng tiếng ôi ôi quái dị, sau đó lại di chuyển và chạy về phía xa.
Sau lưng.
Hai trưởng lão trên người mặc trường bào âm dương mặt không biểu tình, hơi thở trống rỗng, giống như hai quả cầu khí, lặng lẽ đi theo phía sau.
Bọn họ dọc đường chạy đến lại không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Chỉ bất quá!
Khi họ tìm thấy hang động trước đây của Dương Phóng, Dương Phóng lại đã biến mất một lần nữa.
···
Nam vực mênh mông rộng lớn.
Thành trì san sát.
Dòng người qua lại.
Có điều kiện và phong tục địa phương hoàn toàn khác với Bắc vực.
Toàn bộ Nam vực càng phồn hoa hơn, càng nhiều chủng tộc hơn, đoạn đường đi tới, rộn ràng tấp nập, âm thanh chói tai, đủ loại đồ vật đều khiến cho người ta phải hoa mắt.
Trên dòng sông rộng lớn.
Dương Phóng sớm đã biến trở lại khuôn mặt của Giáo chủ Nguyên Linh giáo, trên người mặc áo bào xanh, trên đầu đội mũ rộng vành, ngồi ở trên một chiếc du thuyền, ánh mắt nhìn về phía thành trì to lớn trước mặt.
Hoàng thành Đại Uyên!
Thiên Nguyên thành!
Dương Phóng mặt lộ vẻ trầm tư, miệng ngậm cọng rơm.
Phiền toái.
Bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới, viên Thần chủng thứ tư thế mà thật nằm ở Hoàng thành?
···
"Khách quan, đây là lần đầu ngài đến Hoàng thành sao?"
Trên du thuyền, lão giả tóc trắng xóa vừa vung mái chèo vừa mở miệng cười nói.
Dương Phóng lấy lại tinh thần, trả lời: "Đúng vậy a, không biết trong thành này có món gì ngon hấp dẫn không? Lão trượng có thể giới thiệu một chút không?"
"Ha ha, những món ăn ngon vậy đương nhiên sẽ rất nhiều."
Người trèo thuyền cười ha ha nói: "Hoàng thành Đại Uyên là nơi tốt nhất ở Đại Uyên, các món ăn, các loại giải trí đều là tốt nhất trên đời, ăn thì có Hoàng Lân ngư, Tiên Dương thang, Túy Tiên áp của Tam Tiên lâu, còn có thịt chó chính tông của Tử ký ở phía nam thành, Ô Long Trửu tử, Hồng Thiêu Dương thối, Tô Tạc Lư ngư, Tiên Hà Thủy giáo ... ở bên trong Lão Hòe hạng, tất cả đều là những món ngon nổi tiếng ở Hoàng thành, về phần giải trí cũng có rất nhiều, Đấu Thú tràng, Cạnh Kỹ tràng, Luận Đạo tràng ở phía nam thành, mỗi ngày đều chật kín người, còn có Hồng Đăng hội, Tài Tử hội, Liên Hoa hội, khiến mọi người lưu luyến quên lối về ..."
Người chèo thuyền thuộc như lòng bàn tay, từng cái tên mới mẻ cứ tuôn ra không ngừng từ trong miệng của hắn.
Dương Phóng nghe hết vào tai, đột nhiên giơ ngón tay chỉ về phía một tòa công trình kiến trúc rộng lớn ở xa xa, hỏi: "Đúng rồi, nơi đó là cái gì?"
Người chèo thuyền đưa mắt nhìn tới, lộ ra vẻ kinh dị, nói: "Chỗ đó là tổng bộ của Lục Phiến môn, làm sao? Khách quan có bằng hữu ở tổng bộ Lục Phiến môn sao?"
"Vậy thì không, ta chẳng qua chỉ là nhất thời tò mò mà thôi."
Dương Phóng mỉm cười nói: "Tuy nhiên tổng bộ Lục Phiến môn này dường như không giống với những gì ta nghĩ, vì sao lại tan hoang như thế?"
"Tổng bộ Lục Phiến môn này thế nhưng là có chút năm tháng, mấy trăm năm qua chưa từng sửa chữa, có hơi tan hoang cũng là chuyện bình thường."
Người chèo thuyền cười nói.
"Thì ra là thế."
Dương Phóng trả lời.
Khoảng cách bờ không xa.
Xa xa có một viên tử màu nâu xanh trên mặt nước, cổng cũng không lớn, trước cổng có một đống đá hoa cương điêu khắc sư tử đá.
Còn có hai bóng người, lặng lẽ đứng ở đó.
Có vẻ như đây chỉ là một cánh cửa phụ.
Tổng bộ Lục Phiến môn!
Dương Phóng thầm nghĩ trong lòng.
Trong cảm ứng của hắn, viên Thần chủng kia đột nhiên lại nằm ở vào trong đó.
Chẳng lẽ ... hắn muốn xông vào tổng bộ của Lục Phiến môn?
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận