Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 67: Gặp cao thủ Tứ phẩm

Phốc phốc!
Dương Phóng vung tay lên, kim châm bay ra ngoài, trong nháy mắt trúng vào trên cửa sổ gỗ cách xa bảy tám mét, lập tức chui cả cây kim châm vào trong đó.
Có bảng thông tin độ thành thạo, chỉ mất khoảng ba ngày thời gian hắn đã bước đầu nắm vững phương pháp bắn ám khí.
Mặc dù độ chính xác vẫn cần phải được cải thiện, nhưng bắn trúng cơ thể người ở khoảng cách bảy tới tám mét thế nhưng là không có vấn đề gì.
Dương Phóng đi tới, rút trường kiếm ra, cậy lấy kim châm kia ra ngoài, sau đó lại nhìn về phía bảng thông tin trước mặt.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 21/50 tuổi.
Tu vi: Tam phẩm (100/120).
Tâm pháp: Dương Viêm quyết đại thành (713/840).
Võ kỹ: Tật Phong Thập Tam kiếm tinh thông (30/300), Vô Ảnh kiếm đại thành (200/1 200), Đại Phi Phong Trượng pháp đăng đường nhập thất (200/500), Đạp Tuyết công nhập môn (100/ 200).
Kỹ năng: Rèn sắt đại thành (1/800), Ám khí nhập môn (240/300), Chế độc nhập môn (30/ 200).
Tư chất: Rất có tiềm lực (1/60).
. . .
Bởi vì công pháp đều chưa đột phá cảnh giới, cho nên ở trên phương diện tư chất vẫn không có thay đổi.
"Nhiều nhất hai ngày nữa, ta hẳn là có thể đạt tới cảnh giới Tứ phẩm."
Dương Phóng thầm nghĩ.
Hắn bắt đầu tẩm độc cho từng cây kim châm còn lại, sắp xếp trên bàn, chờ đợi hong khô.
Ngoài ra, hắn lại lấy ra một chiếc khăn và thấm vào chất kịch độc sau đó lau nó liên tục vào trên trường kiếm của mình.
Sau khi lau xong, hắn cảm thấy có vẻ còn chưa ổn, cho nên trực tiếp cắm trường kiếm vào trong hũ độc ngâm luôn ở trong đó.
"Như vậy xem như không giết chết cao thủ Tứ phẩm thì cũng chắc chắn có thể tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với đối phương!"
Dương Phóng tự nói.
Hắn đi tới bên giường và bắt đầu nghỉ ngơi.
Bóng đêm sâu thẳm.
Bất tri bất giác đã tới nửa đêm.
Từng đợt mùi thơm quỷ dị đột nhiên tràn ngập vào phía bên trong căn phòng.
Có hơi giống với đàn hương, để cho người ta cảm thấy buồn ngủ.
Dương Phóng vừa mới nằm xuống không lâu thì khẽ nhíu mày, đột nhiên mở hai mắt ra, trong lòng giật mình!
Không đúng!
Đây là mê hương!
Ai?
Hắn đột nhiên ngồi dậy khỏi giường.
Tiếng gảy chốt cửa nhỏ xíu lập tức vang lên ở bên ngoài cửa, nhưng người này dường như đã chú ý đến động tĩnh trong phòng nên dứt khoát không sờ soạng nữa, mà dùng lòng bàn tay đánh gãy chốt cửa, cả người như một bóng đen, bất ngờ lao vào trong phòng.
Keng!
Trường kiếm bên hông ra khỏi vỏ, sắc bén sáng choang.
Người tới mặc đồ đen, lại không nói một lời nào, một kiếm nhanh chóng đâm về phía mi tâm của Dương Phóng.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn làm đối phương choáng váng, lấy một ít tiền rồi rời đi, không ngờ người này lại cảnh giác như vậy, thế mà một mực chưa chịu ngủ.
Đã như vậy, vậy cũng chỉ có thể trách cho đối phương không may.
Tiễn ngươi đi gặp Diêm Vương luôn!
Dương Phóng thần sắc thay đổi, vội vàng sờ vào đầu giường tìm kiếm kim châm còn chưa tẩm độc, nhanh chóng bắn về phía phương hướng đối phương, đồng thời thân thể lăn mình một cái, nhanh chóng sờ lấy trường kiếm ở phía cuối giường.
Lại có người trực tiếp tới giết người vào đêm khuya?
Đinh đinh đinh đinh!
Từng đợt thanh âm lanh lảnh truyền ra.
Trường kiếm trong tay đối phương cực kỳ linh hoạt, nhanh như tia chớp, quả thực giống như sống vậy, đón lấy hơn mười cây kim châm do Dương Phóng bắn ra, tất cả đều bay ngược lên.
Chỉ từ điểm này là có thể thấy được, tu vi của đối phương tuyệt đối đáng sợ!
Ít nhất cũng phải từ Tam phẩm trở lên.
Phải biết rằng trong phòng vô cùng tối tăm, đưa tay lên không nhìn thấy được năm ngón, có thể đánh bay được kim châm dưới loại tình huống này, thị lực và năng lực phản ứng của đối phương tất cả đều đạt tới một loại tình trạng không thể tưởng tượng nổi.
"Chết!"
Sau khi đối phương đánh bay hơn mười cái kim châm, khẽ quát một tiếng, một kiếm tiếp tục nhanh chóng đâm về phía thân thể của Dương Phóng.
Dương Phóng đã sờ thấy được trường kiếm, không nói lời nào, lập tức lấy Vô Ảnh kiếm nhanh chóng tiếp cận thân thể của đối phương mà đi.
Keng keng keng keng!
Tia lửa bắn tung tóe và âm thanh chói tai.
Quả thực giống như hai luồng ánh sáng lạnh lẽo đan xen vào nhau vậy.
Kiếm pháp của hai người tất cả đều đạt đến cực hạn, khiến tất cả bàn ghế trong phòng đều bị chấn động thành từng mảnh, cánh tay của Dương Phóng tê dại vì nội lực cường đại của đối thủ chấn động đến.
Dương Phóng kinh hãi trong lòng.
Tứ phẩm!
Đây chắc chắn đã là cao thủ Tứ phẩm.
Mình đã đạt tới Tam phẩm đỉnh phong, ngoại trừ cao thủ Tứ phẩm ra thì ai có thể mang tới cho mình loại cảm giác này?
Thật tình hắn cũng không biết trong lòng đối phương cũng đang cảm thấy kinh hãi.
Hắn chỉ cạy mở tùy ý một ngôi nhà mà thôi thế mà lại gặp phải cao thủ như thế?
Kiếm thuật của đối thủ đơn giản đã đạt đến tình trạng vô cùng kỳ diệu.
Nếu không phải nội lực của hắn cao thâm, trường kiếm sớm đã tuột khỏi tay rồi!
Đột nhiên, thân thể người áo đen lắc một cái, giống như hoàn toàn biến thành bóng đen, trở nên không thể tưởng tượng nổi, giống như một vũng chất lỏng có thể thay đổi hình dạng một cách tùy ý vậy, đánh về phía Dương Phóng một lần nữa.
Dương Phóng lại đâm một kiếm tới, lần này lại trực tiếp đâm thẳng vào thân thể của đối thủ đâm xuyên ra ngoài.
Vào lúc này thân thể của đối phương thật giống như đã hoàn toàn trở thành một cái bóng vậy, hoàn toàn hư ảo không chịu lực, hắn không nghĩ ngợi chút nào, vội vàng nhanh chóng lùi lại, đồng thời thi triển kiếm pháp đến cực hạn bảo vệ quanh thân mình.
Cái bóng kia cười lạnh một tiếng, nhanh chóng đánh tới, giống như là hòa làm một thể với bóng tối xung quanh vậy.
Keng keng keng keng!
Âm thanh nhẹ và sắc nét, với tia lửa bắn tung tóe.
Trong chớp mắt trên người Dương Phóng đã trúng phải vài kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận