Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 652: Ngô Thông Huyền

Quách Thiên Hào mở miệng nói: "Nghe nói kẻ này thuở nhỏ từng được lập hôn ước với một vị kỳ tài của Tứ Tướng tông, lại không biết vì sao, hôn ước được giải trừ, kẻ này dưới cơn nóng giận giết tới Tứ Tướng tông, quấy Tứ Tướng tông đến long trời lở đất, mấy vị cao thủ Thánh Linh cảnh cũng không thể bắt hắn được, ở lúc đó đã lưu truyền một giai thoại."
"Không ổn, theo ý kiến ​​của ta, người này bị nghi ngờ là hung hăng."
Dương Phóng lắc đầu.
"Hung hăng?"
Quách Thiên Hào lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Đúng vậy."
Dương Phóng mở miệng nói: "Chuyện cưới gả, vốn phải xem vào sự đồng ý của hai bên nam nữ, sao có thể giải quyết bằng tay của người khác, kẻ này chỉ vì người khác giải trừ hôn ước đã muốn lên núi đại náo, ngươi cảm thấy có hợp lý không?"
"Ách ... "
Quách Thiên Hào lộ ra vẻ lúng túng, không biết trả lời như thế nào.
Từ lâu, hắn đã quen mệnh lệnh của cha mẹ và lời nói của bà mối, nhưng lại chưa bao giờ cân nhắc tới ý kiến nam nữ.
Trong suy nghĩ của hắn, nữ nhân đơn giản chỉ là vật phụ thuộc vào nam nhân mà thôi.
Muốn dùng thì dùng, muốn ném thì ném.
Từ trước đến nay chỉ có nam nhân ném nữ nhân chứ nào có nữ nhân ném nam nhân?
···
Xe ngựa chậm rãi đi qua từ trong đám người.
Tiếng bàn tán ở bốn phương tám hướng xung quanh, tất cả mọi người đều đang bàn tán sôi nổi.
Lấy Từ Khai, Nhậm Quân, Trình Thiên Dã cầm đầu một đám bộ khoái, thật vất vả mới sơ tán được mọi người, che thi thể lại.
Trình Thiên Dã nhìn trái nhìn phải, thấy không có ai chú ý, nhỏ giọng nói: "Thật sự không nghĩ tới Diệp Trần này lại trốn về, xem ra hắn ở Nam vực gặp phải cản trở không nhỏ."
"Đúng vậy a, tuy nhiên kẻ này có thể chạy thoát khỏi trong tay cao thủ Thánh Linh cảnh bao vây chặn đánh, xem như là thực sự có chút nghịch thiên, theo ta thấy, lần trở về này hắn hơn phân nửa là muốn tìm cứu binh."
Từ Khai nói.
"Từ đội trưởng, vậy có muốn thông báo cho hai người Phương Tình Thiên và Đỗ Hải không, Diệp Trần có thể trực tiếp đi qua tìm bọn họ hay không?"
Nhậm Quân đột nhiên nói.
"Có khả năng."
Từ Khai ngưng trọng gật đầu, nói: "Đêm nay chúng ta đi liên hệ với mấy người Phương Tình Thiên, Đỗ Hải, bảo bọn họ cần phải coi chừng, tốt nhất đừng tiếp xúc với người này."
Hai người Phương Tình Thiên, Đỗ Hải đều là những hạt giống cao thủ mà Kinh Sư bọn họ quyết định.
Là đối tượng mà quốc gia không tiếc tập trung mọi tài nguyên đến để bồi dưỡng, mục đích chính là có thể nhanh chóng tạo ra hai tên cao thủ Siêu phẩm.
Ở vào thời điểm hơn nửa năm trước, hai người cũng bởi vì một lần cơ duyên xảo hợp kết bạn với Diệp Trần, khi đó Diệp Trần vẫn chỉ là Siêu phẩm đệ tam quan.
Bây giờ hơn nửa năm trôi qua, Diệp Trần không ngờ đã đạt tới Siêu phẩm đệ tam quan.
Quá trình ở giữa quả thực nghịch thiên.
Tuy nhiên đám người Từ Khai, Nhậm Quân còn không hy vọng hai người Phương Tình Thiên, Đỗ Hải đi quá gần với Diệp Trần, thật sự là sự ảnh hưởng của tổ chức Thiên Thần là quá lớn, Diệp Trần lại cực kỳ thích gây chuyện, nói không chừng ngày nào đó toàn bộ bọn họ sẽ động chạm đến tổ chức Thiên Thần.
Khuôn mẫu nhân vật chính thì phải làm thế nào đây?
Ở cái thế giới hỗn loạn này nơi nào lại có tồn tại nhân vật chính thực sự nào?
Cho nên, mọi chuyện vẫn là lấy cẩn thận thì tốt hơn.
Ở vào thời điểm ba người âm thầm bàn tán.
Trong đám người cách đó không xa.
Một bóng người mặc áo bào đen, đầu đội mũ trùm màu đen, đưa mắt nhìn xung quanh trong đám đông, rồi thân thể lóe lên biến mất trong nháy mắt.
"Diệp Trần, lần này ngươi quá kích động rồi, không nên trực tiếp giết Hồ Liên ở ngay chỗ này."
Một tiếng thở dài của người phụ nữ vang lên trong đầu của bóng người, có chút mệt mỏi đồng thời hơi bất lực.
"Lão sư, ta biết, nhưng giết là giết, hiện tại cũng không cách nào sửa đổi, mà hắn để mắt tới ta trước, cũng không thể trách ta."
Bóng người đội mũ trùm nói câu trả lời.
"Vậy tiếp theo ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?"
Trong đầu tiếp tục vang lên giọng nói kia.
"Ta có không ít bằng hữu đều ở Bắc vực, đi liên hệ với bọn họ trước."
Diệp Trần nói nhỏ, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng.
Rất lâu trước đây, hắn đi từ xa tới Bắc vực, lúc đó làm quen được không ít thiên tài, hiện tại đã nửa năm trôi qua, chính là thời điểm hội ngộ một chút.
"Đúng rồi lão sư, trước đây ngươi nói ngươi đã từng phong ấn một chỗ bảo tàng ở Bắc vực, dựa vào tu vi hiện tại của ta đã có thể mở ra hay chưa?"
Diệp Trần đột nhiên thầm hỏi.
"Lấy tu vi Siêu phẩm đệ tam quan của ngươi bây giờ vẫn còn kém không ít, tuy nhiên nếu như ta giúp ngươi mà nói thì chắc là sẽ không có phiền toái gì."
Giọng nói của nữ tử tiếp tục vang lên trong đầu.
"Được, vậy lần này làm phiền lão sư."
Diệp Trần mừng thầm.
Hắn có thể một đường nghịch tập mà đến, ngoại trừ việc có được vị lão sư dốc lòng chỉ đạo này ra, còn có rất nhiều tài nguyên khó có thể tưởng tượng do lão sư cung cấp.
Mà tài nguyên lớn nhất trong số đó là nơi mà lão sư đã giấu bảo tàng năm đó.
. . .
Bên trong Thất Sát bang.
Dương Phóng cuối cùng cũng gặp được Ngô Thông Huyền - Bang chủ Thất Sát bang danh tiếng lẫy lừng.
Hắn thân hình mảnh khảnh, cũng không có bá đạo như bên ngoài đồn đãi, ngược lại nhìn qua có chút giống thư sinh, trên người hắn mặc một bộ huyền bào màu xanh đen, dưới cằm để lại chòm râu ngắn, một mặt mỉm cười, bề ngoài trông giống như ở vào khoảng bốn năm mươi tuổi.
Nhưng Dương Phóng biết tuổi tác thực sự của hắn tuyệt đối không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận