Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 84: Đào hố

Nhìn một cái để cho người ta hóa mắt chóng mặt.
"Giết người phóng hỏa đeo lưng vàng ..."
Dương Phóng thì thào.
Hắn bỗng nhiên lấy toàn bộ sáu khối Tịch Tà ngọc trên người ra, quan sát cẩn thận dưới ngọn đèn dầu.
Một lát sau, trong lòng hắn giật mình, chỉ thấy ba khối trong đó đều đã xuất hiện từng vết nứt cực kỳ nhỏ.
"Chẳng lẽ là do Tà Linh trước đó?"
Nữ tử và kiếm khác trước đó một đường truy kích mình, bị Tà Linh để mắt tới, rời đi ở khoảng cách Tà Linh không xa.
Giây phút đó, Tịch Tà ngọc trên người hắn phát nhiệt nóng lên, giống như thể đang hòa tan.
Hai người đối phương chắc chắn cũng cảm nhận được cảm giác giống như mình.
Cho nên ba khối Tịch Tà ngọc này là xuất hiện tổn thương vào lúc đó?
"Hai con Tà Linh kia chắc chắn đều đáng sợ hơn so với tất cả những con Tà Linh mà ta gặp phải trước đó."
Phải biết uy lực của Tịch Tà ngọc là gấp ba gấp bốn lần Hắc Tinh thạch.
Kết quả ngay cả Tịch Tà ngọc cũng xuất hện vết nứt.
Có thể tưởng tượng được oán khí trên người đối phương là nặng tới cỡ nào.
Trong lòng hắn cảnh giác, sắp xếp Tịch Tà ngọc cẩn thận gọn gàng, bảo đảm sáu khối Tịch Tà ngọc không rời khỏi người bất cứ lúc nào, sau đó lại giấu cẩn thận số bạc kia đi.
Sau đó, Dương Phóng bắt đầu suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm cái gì.
Một lát sau, hắn lập tức chạy tới sảnh trước, thuận tay tìm lấy một số da thú, sau đó trở về phòng, điều phối thuốc màu, cắt ra từng miếng da thú có kích cỡ giống với tấm Đạo đồ, lấy bút nhúng vào thuốc màu bạc, bắt đầu chậm rãi viết ra từng ký hiệu lên trên bề mặt tấm da thú.
Không cầu có thể đạt tới tình trạng lấy giả thành thật.
Chỉ cầu có thể thu hút hỏa lực trong một thời gian ngắn.
Đợi đến khi Đạo đồ giả được chế tạo hoàn tất, hắn quyết định đào một cái hố sâu và tuyệt không dính líu đến bất kỳ sự cố nào nữa.
Một đêm nhanh chóng trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Một số tin tức được lưu truyền trên đương phố, khiến cho mọi người phải kinh ngạc.
Có mấy tên tới từ bên ngoài bị giết chết vào tối ngày hôm qua?
Trong đó còn có một vị cao thủ Ngũ phẩm?
"Nghe nói là bị Thông Thiên giáo chủ giết chết, hắn ban đêm xông vào Hắc Hổ bang, ở dưới vòng vây của Hắc Hổ bang, giết chết cao thủ Ngũ phẩm kia, thực lực quả thực đáng sợ!"
"Tê, cao thủ Ngũ phẩm a!"
"Thông Thiên giáo chủ, đây là người nào, chẳng lẽ cũng là một kẻ tới từ bên ngoài, dường như ta chưa từng nghe thấy."
"Chắc chắn là người tới từ bên ngoài, ở nơi định cư này của chúng ta thì có mấy tên cao thủ Ngũ phẩm?"
. . .
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Ở một phương hướng khác.
Trong một tiểu viện nhỏ.
Bảy tám người Lam tinh hẹn nhau gặp mặt ở chỗ này, hai mặt nhìn nhau, trong lòng giật mình.
"Thông Thiên giáo chủ?"
"Chẳng lẽ hắn cũng là người xuyên không giống như chúng ta?"
"Chắc chắn là không sai, trong thế giới này sẽ không có người trùng tên như vậy chứ?"
"Móa nó, nếu như hắn giống như chúng ta đều là những người xuyên không, đây chẳng phải là nói hắn cũng là cao thủ Ngũ phẩm, đại lão, đây chắc chắn là đại lão siêu cấp!"
"Người xuyên không Ngũ phẩm, này cũng quá đáng sợ đi, nhất định phải nghĩ được biện pháp liên hệ với đối phương, một cái bắp đùi như vậy nếu như có thể ôm vào thì sau này không phải lo chuyện ăn uống!"
"Rất có thể đối phương không có gia nhập nhóm, trở về ta sẽ tìm người hỏi thăm, nếu có thể tìm được đối phương thì sau này phát rồi ..."
"Người xuyên không Ngũ phẩm a ..."
Một đám người Lam tinh thần sắc trông rất phấn khích.
. . .
Sáng sớm.
Dương Phóng đã bắt đầu công việc bận rộn, gọi đám người làm bên trong cửa hàng Vạn Xuân dậy đến giúp đào hố.
Hắn đặc biệt chọn một gian phòng trống trải và đào ra một cái hố cực kỳ sâu.
Để đào ra nơi trú ẩn an toàn cho mình được nhanh hơn, hắn thậm chí còn đích thân tham gia với một cái thuổng sắt trên tay.
Những chiếc xe đất liên tục được người chuyên chờ ra ngoài, đổ hết vào bên trong vườn hoa ở hậu viện.
Chỉ trong một buổi sáng, dưới sự chung sức của mọi người, một cái hố lớn có độ sâu bảy tám mét, chiếm diện tích sáu bảy mét đã được đào xong.
Nhưng điều này còn xa xa chưa đủ để đáp ứng nhu cầu của Dương Phóng.
Hắn chuẩn bị đào một cái hố sâu mười mét.
Sau đó trong hố lại móc ra mấy gian phòng rộng rãi, chừa lại mấy cái lỗ thông hơi, nửa tháng sau hắn sẽ sống ở dưới lòng đất.
Dù bên ngoài có chuyện gì xảy ra đi nữa, hắn thề mình sẽ không bao giờ ló mặt ra ngoài.
Bởi vì một khi 'Vóc dáng thu hút tai họa' của hắn lộ diện một lần nữa, không biết lại sẽ xuất hiện yêu thiêu thân gì nữa.
"Chưởng quỹ, như thế này thật có hiệu quả không?"
Hoa đại phu nhịn không được mà hỏi.
"Chỉ cần đào thì chắc chắn sẽ có hiệu quả, hai đại phụ tốt nhất cũng trở về nhà đào cho mình một cái hang, cam đoan ở bên dưới vừa an toàn lại vừa ấm áp."
Dương Phóng mở miệng.
Hoa đại phu, Vương đại phu hai người nhìn nhau.
Vào buổi chiều.
Lưu trưởng lão từ tổng bộ chạy vào bên trong cửa hàng Vạn Xuân một lần nữa.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng ở sảnh sau, sắc mặt hắn khẽ giật mình.
"Các ngươi đang làm cái gì vậy? Chưởng quỹ đâu rồi?"
Lưu trưởng lão đột nhiên quát lên.
Một đám người làm lập tức lộ ra vẻ bối rối.
"Ở đây, ta ở đây này!"
Bên dưới cái hố truyền tới giọng nói mơ hồ của Dương Phóng.
Lưu trưởng lão tăng tốc bước chân, nhanh chóng đi về phía gian phòng, nhìn thấy một cái cửa hang đen nhánh, thần sắc lập tức lộ vẻ giật mình, sau đó cúi người nhìn xuống, cuối cùng ở phía dưới cái hố thấy được tung tích của Dương Phóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận