Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 114: Gia tăng cường độ!

Sắc mặt tên tâm phúc kia thay đổi, nói: "Sống không thấy người, chết không thấy xác ... hơn phân nửa ... hơn phân nửa cũng đã bị người giết chết, thi thể bị người giấu đi!"
"Được, có thể một lần giết chết tám tướng sĩ của Hắc Long quân chúng ta, ngoại trừ cái tên Thông Thiên giáo chủ kia thì không còn người nào khác."
Tống Vạn nở ra nụ cười lạnh.
Tương đương với việc một lần chết 12 tướng sĩ của Hắc Long quân, 10 người trong số đó đều là bị Thông Thiên giáo chủ giết chết.
Ánh mắt của hắn sắc bén, nhìn về phía đám người Hoang Dã sư huynh, Bích Thủy sư tỷ trước mặt, mở miệng nói với giọng nói lạnh lùng, "Hai vị, các ngươi đều đã nghe được, hung thủ chính là một người tự xưng là 'Thông Thiên giáo chủ' người này không chỉ có thù lớn với các ngươi mà tương tự cũng có thù lớn với Hắc Long quân chúng ta!"
Sắc mặt Hoang Dã sư huynh, Bích Thủy sư tỷ đều tái mét lại, nghiến chặt hàm răng.
Tưởng Khai ở bên cạnh, sắc mặt nghiêm túc, trong lòng hắn đang rung động thật sâu.
Tối hôm qua Thông Thiên giáo chủ thế mà giết chết nhiều người của bọn hắn như vậy?
Càng quan trọng hơn chính là!
Ngay cả lão giả am hiểu dùng độc cũng bị Thông Thiên giáo chủ xử lý.
Lão giả am hiểu dùng độc kia có tu vi Ngũ Phẩm sơ kỳ, tinh thông kịch độc và ám khí, làm sao có thể chết??
"Gia hỏa này. . ."
Trong lòng Tưởng Khai trở nên phức tạp.
"Đã có bất kỳ dấu vết nào của Thần chủng chưa?"
Tống Vạn tiếp tục nói với giọng nói lạnh lùng.
"Thưa tướng quân, còn chưa có bất kỳ dấu hiệu nào."
Tên tâm phúc kia ôm quyền nói.
"Buổi chiều ngay hôm nay, gia tăng cường độ!"
Tống Vạn lạnh giọng nói.
"Vâng, thưa tướng quân!"
Một đám cao thủ Hắc Long quân ở xung quanh hô.
Hoang Dã sư huynh, Bích Thủy sư tỷ cũng là trong lòng thầm hận, không nói một lời.
Ngọc Linh sư muội chết rồi, sau khi bọn họ trở về bọn họ sẽ rất khó bàn giao.
Nếu như không lấy được Thần chủng, kết quả của bọn họ chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì.
. . .
Bông tuyết rơi lả tả.
Gió lạnh gào thét.
Vào buổi sáng, cao thủ Hắc Long quân bắt đầu được nghỉ ngơi trong thời gian ngắn ngủi.
Ở khu vực đường phố phía đông, tại một nơi ẩn nấp trong một căn phòng đổ nát.
Toàn thân Tưởng Khai mặc quần áo đen, bất chấp gió tuyết, nhẹ nhàng đẩy cửa phong ra và đi vào.
Bên trong gian phòng, không biết từ lúc nào, đã có mười người Lam tinh tập trung ở tại đây, chen chúc vào chung một chỗ, từng người lạnh đến run lẩy bẩy, thở ra làn khí trắng xóa từ miệng.
Vào giờ phút này, vừa nhìn thấy Tưởng Khai tới, đông đảo người của Lam tinh thi nhau lộ ra vẻ kích động, vội vàng nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
"Tưởng đội trưởng, sao rồi? Đồ sát đã kết thúc chưa?"
"Chúng ta đã được an toàn chưa?"
"Tưởng đội trưởng, cầu ngươi cần phải bảo vệ chúng ta!"
"Đúng vậy a Tưởng đội trưởng, lần này không chết, chúng ta nhất định sẽ báo đáp ngươi thật tốt!"
. . .
"Tất cả mọi người, các ngươi cứ yên tâm đi, các ngươi hiện tại tạm thời đều đang được an toàn."
Ánh mắt Tưởng Khai trở nên phức tạp, mở miệng nói, "Tuy nhiên việc Huyết tế còn chưa kết thúc, mặc dù kéo dài cả một đêm hôm qua, nhưng Thần chủng kia vẫn còn chưa lộ ra dấu vết, hiện tại Hắc Long quân đang nghỉ ngơi sắp xếp lại, vào buổi chiều ngày hôm nay, Huyết tế sẽ còn tiếp tục được tiến hành, nhưng các ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ cố gắng dẫn người lách qua chỗ mà các ngươi ẩn náu, các ngươi chỉ cần không tạo ra bất kỳ động tĩnh nào là được rồi."
"Được, đa tạ Tưởng đội trưởng."
"Đúng rồi, Tưởng đội trưởng có thông tin gì về Thông Thiên giáo chủ không?"
"Đúng vậy a, Tưởng đội trưởng đã tìm được vị đại lão kia chưa?"
Một đám người Lam linh vội vàng hỏi.
Loại đồ sát thảm liệt vào tối hôm qua quá mức đáng sợ, mà ngay cả Tưởng Khai cũng không cách nào bảo toàn được bọn họ, chỉ có thể để cho bọn họ trốn ở chỗ này.
Bọn họ bây giờ đang rất khẩn cấp, muốn tìm một cái đùi để ôm vào.
"Quả thực có tin tức của hắn, nhưng vẫn như cũ vẫn chưa thể tìm được bản thân hắn."
Tưởng Khai trong lòng quay cuồng, nói: "Gia hỏa đó vô cùng lớn mật, đêm hôm qua giết chết 10 vị cao thủ của Hắc Long quân, đồng thời còn giết chết bảy tám tên cao thủ của Kiếm tháp, một trong số đó có con gái của Tháp chủ Kiếm tháp, tổng bộ Kiếm tháp có tới chín vị Tháp chủ, mỗi một vị Tháp chủ đều sâu không lường được, gia hỏa này giết chết con gái của Tháp chủ kia, chẳng khác nào gây ra họa ngập trời!"
"Cái gì? Giết chết con gái của Tháp chủ Kiếm tháp sao?"
"Thông Thiên giáo chủ quả nhiên đáng sợ, tối ... tối hôm qua hắn giết nhiều người như vậy sao?"
"Hắc Long quân cũng có 10 người chết ở trong tay của hắn?"
Mọi người kinh hãi.
Bọn họ đã được hiểu về Hắc Long quân trước đó từ chỗ của Tưởng Khai, Hắc Long quân thuộc về Thành Vệ quân của Bạch Lạc thành, là một thế lực lớn tuyệt đối trong toàn Bạch Lạc thành, tất cả thế lực đều phải nghe theo điều lệnh.
Thành viên của Hắc Long quân cũng vô cùng phức tạp, có sơn tặc, có hải tặc ngoài ra còn có những lão binh đã từng trải qua rất nhiều trận chiến.
Yếu nhất đều là cao thủ Tứ phẩm!
Muốn giết chết một tên binh sĩ của Hắc Long quân đã là chuyện vô cùng khó khăn chứ đừng nói là một lần giết chết tới mười người?
"Được rồi, tiếp theo các ngươi chỉ cần phải ẩn nấp cho thật kỹ là được rồi, cần phải không được lộ diện chút nào."
Tưởng Khai cắt ngang lời nói của mọi người, nói: "Về phần ăn uống, ta sẽ dành thời gian lặng lẽ đưa tới cho các ngươi."
Ầm ầm!
Trong khi họ đang thảo luận ở đây, đột nhiên lại có tiếng vó ngựa phi nước đại truyền đến từ nơi xa.
Giống như trống trận vậy, nhanh chóng tiếp cận về phía nơi định cư mà đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận