Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 408: Viêm Bạo chưởng!

Dương Phóng giơ bó đuốc lên cao, từ trong động sâu đi ra, hắn mặc một bộ giáp đen, ánh mắt bình tĩnh, nhìn về phía hai người thiếu nữ Gia Nhi cách đó không xa, chỉ thấy nhóm hai người thiếu nữ này chẳng biết lúc nào cũng đã đốt sáng lên một cái bó đuốc, đang quan sát Kình Thiên kiếm pháp trên vách động.
Sau khi cảm nhận được Dương Phóng đi ra, hai người lập tức giật nảy mình, tay chân trở nên luống cuống.
"Tiền bối. . ."
"Tiền bối tha mạng, chúng ta không phải cố ý, chúng ta không nhìn thấy được bao nhiêu."
. . .
"Chuyện liên quan tới Dạ Thần giáo, các ngươi hiểu được bao nhiêu?"
Dương Phóng hỏi với giọng nói khàn khàn.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, thiếu nữ tên là Gia Nhi nhanh chóng giải thích:
"Thưa tiền bối, chuyện này ta cũng không biết nhiều lắm, trong lịch sử môn phái này cực kỳ cường đại, có thể hoạt động vào khoảng một ngàn năm về trước, khi đó không chỉ là thế lực lớn đệ nhất ở Bạch Trạch vực, nghe nói đã từng thẩm thấu đến vực khác, đúng rồi, cao thủ của bọn họ tự xưng là hậu duệ của thần linh, cũng bởi vì bọn họ si mê quá độ đối với thần linh đến mức về sau tất cả đều tẩu hỏa nhập ma, lúc này mới bị các thế lực lớn liên thủ với nhau dập tắt, nghe nói lúc đó các thế lực lớn mời được không ít ngoại viện mới diệt được bọn họ."
"Ồ? Tẩu hỏa nhập ma? Có ý gì?"
Dương Phóng nhíu mày hỏi.
"Nghe nói bọn họ vì tín ngưỡng thần linh đã đạt tới mức độ điên cuồng, một số người có thể phát rồ đến mức giết chết người thân và con cái của họ, mỗi một tháng bọn họ sẽ có hoạt động tế tự (thờ cúng) thần linh, mỗi lần tế tự đều cần lượng lớn đồng nam đồng nữ, ngoài ra, cứ cách một đoạn thời gian thì phải thu thập của cải xương máu của người dân đến mức độ làm cho người giận sôi, lúc này mới bị các thế lực lớn không thể dung thứ"
Thiếu nữ Gia Nhi nói.
"Thật sao? Nghe thấy như vậy thì bọn họ dường như cũng chẳng khác gì với tổ chức Tà Đạo cả, thậm chí còn tà môn hơn so với tổ chức Tà Đạo."
Dương Phóng nói.
"Có thể nói là như vậy."
Thiếu nữ lập tức gật đầu.
"Được, đa tạ."
Dương Phóng mở miệng nói, tiếp tục hỏi thăm những vấn đề khác.
Thiếu nữ Gia Nhi biết gì nói vậy, trả lời tất cả những gì nàng ta biết.
Dương Phóng gật đầu lần nữa, bước về phía trước, bước ra khỏi hang và dần biến mất ở đây.
Thiếu nữ Gia Nhi và người thanh niên bên cạnh lập tức thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
"Đúng rồi, túi bao mà vị tiền bối này đeo trước đó dường như quên không mang theo."
Thanh niên kia đột nhiên phản ứng lại.
Trước đó Dương Phóng vơ vét không ít túi tiền của người, tất cả đều được đặt vào bên trong một cái bao, nhưng bây giờ ở vào lúc rời đi, trên người giống như cũng không có bất kỳ thứ gì?
Hai người lập tức tiến về phía sâu trong hang động, chuẩn bị tìm kiếm cái bao của Dương Phóng để đưa cho Dương Phóng.
Tuy nhiên, khi họ lao vào sâu bên trong hang, bọn họ thấy rằng sâu trong hang động là một mảnh trống rỗng và không có dấu vết của cái bao nào.
"Có phải là ngươi nhìn nhầm rồi hay không, có lẽ tiền bối vác ở một bên khác của thân thể, được bộ giáp đó che mất rồi."
Thiếu nữ Gia Nhi mở miệng nói.
Thanh niên bên cạnh nhíu mày, đột nhiên trở nên có hơi không quá chắc chắn, cười khổ nói, "Có lẽ là vậy đi."
Bọn họ lập tức tìm kiếm ở bên trong hang động một lần nữa xem có phát hiện cái gì còn bỏ sót không.
. . .
Một đêm trôi qua.
Dương Phóng trở về mỏ bạc một cách thuận lợi.
Vừa mới trở về hắn lập tức rơi vào trong trạng thái tu luyện.
Ngoài việc mỗi ngày tu luyện ba loạn tâm pháp như bình thường ra, ở sau khi hắn cân nhắc cẩn thận cũng bắt đầu luyện Viêm Bạo chưởng trước tiên.
Từ bên trong hang động tổng cộng đạt được ba quyển võ học Siêu phẩm, bởi vì tinh lực có hạn, hắn không có khả năng tiến hành tu luyện cả ba bản.
Để đạt được điều gì đó càng sớm càng tốt, hắn chỉ có thể luyện một bản trong đó trước.
Sau khi cân nhắc toàn diện, Dương Phóng quyết định bắt đầu từ Viêm Bạo chưởng thuộc tính Hỏa trước tiên.
Lửa của Viêm Bạo chưởng kết hợp với Lôi điện (sấm sét) bên trong Lôi âm Hô Hấp pháp, cả hai sẽ bổ sung cho nhau, làm cho uy lực mạnh hơn gấp ba lần.
Hai ngày sau.
Trong một hang động kín đáo.
Dương Phóng mặc một chiếc áo bào màu đen, lẳng lặng đứng thẳng, hai tay triển khai ra tư thế thần bí mà đặc biệt, đôi mắt hắn lập tức lóe lên, đột nhiên hét lớn một tiếng, khu vực bên ngoài thân thể lập tức hiện ra từng lớp từng lớp ánh sáng Lôi điện kinh khủng, lít nha lít nhít, như là một lớp áo lôi điện một mực bao trùm quanh thân vậy.
Mà ở sau khi ánh sáng lôi điện này xuất hiện không lâu, hai cánh tay của hắn đột nhiên bắt đầu đỏ rực lên và nhanh chóng bốc cháy dữ dội.
Viêm Bạo chưởng!
Ầm ầm ầm ầm!
Dương Phóng vung cánh tay lôi hỏa đan xen lên trực tiếp ra sức đấm thẳng vào vách hang trước mặt.
Âm thanh thật kinh hoàng, sấm sét và lửa bắn khắp nơi.
Toàn bộ hang động rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất, từng khối đá to lớn được lôi hỏa bao bọc lấy, giống như những viên đạn vậy.
Sau khi liên tục đấm như điên ra hơn mười cú đấm.
Thân thể Dương Phóng cuối cùng mới dừng lại, khí tức cuộn trào, lửa (hỏa diễm) và lôi điện trên người cũng dần dần thu liễm (thu vào trong người) lại.
Toàn bộ hang động tràn ngập bầu không khí thiêu đốt, nhiệt độ tăng cao và đá tan chảy, thật kinh khủng.
"Đúng là một môn võ học Siêu phẩm, quả nhiên không phải những võ kỹ trước đó có khả năng so sánh."
Dương Phóng hai mắt chớp động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận