Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1006 - Ngươi cảm thấy thế nào?



Chương 1006 - Ngươi cảm thấy thế nào?




"Nhiều, cứ cách mỗi một đoạn thời gian, Tống Diêm Quân thỉnh thoảng sẽ lấy được Thần thi từ nơi khác, đối với người khác mà nói là thi thể cực độc, nhưng đối với hắn giống như không có ảnh hưởng gì vậy."
Hắc Vô Thường trả lời, "Huyết dịch của Thần thi vô cùng đáng sợ, sớm đã lây dính nguyền rủa, người bình thường dù là chạm tới một giọt máu cũng sẽ chết thảm, nhưng Tống Diêm Quân lại có thể trực tiếp nuốt ăn!"
Trong lòng Dương Phóng trở nên ngưng trọng lại.
Cuối cùng là quái vật gì?
Xem ra chính mình vẫn là xem thường Thập Đại Diêm Quân!
"Ngoài Tống Diêm Quân ra, những Diêm Quân khác đều ở đâu?"
Dương Phóng tiếp tục hỏi.
"Bọn họ phân công khác nhau, nơi phụ trách cũng không giống nhau, nếu như không có chuyện lớn mà nói, bọn họ cứ cách mỗi nửa năm mới có thể gặp nhau một lần, những Diêm Quân khác hiện tại ta cũng không biết đến cùng là ở đâu."
Hắc Vô Thường nhanh chóng trả lời.
"Thật sao?"
Dương Phóng tự nói, sau đó tiếp tục hỏi thêm những vấn đề khác.
Giọng nói của Hắc Vô Thường run run, hắn trả lời từng câu một, giống như sợ Dương Phóng sẽ giết chết hắn.
Mười mấy phút sau.
Dương Phóng rơi vào trầm mặc, không nói một lời.
Hắc Vô Thường thì ngậm miệng không nói, run rẩy núp ở góc nào đó trong vòng xoáy.
Cuối cùng Dương Phóng không tiếp tục để ý tới Hắc Vô Thường, mà thuận tay vung lên.
Hàng chục giọt chất lỏng màu đen kỳ lạ lần lượt xuất hiện ở bên trong vòng xoáy màu đen!
Hắc Ám Thần dịch!
Lúc trước hắn lấy Hắc Ám Thần chủng thôn phệ Thần dịch, chỉ là tạm thời chứa đựng Thần dịch vào trong không gian của Hắc ám, giờ phút này tâm niệm vừa động, lại gọi Thần dịch ra một lần nữa.
Thứ này lại cổ quái như thế!
Hắc Vô Thường ăn vào bốn năm bình thế mà có thể Cự Ma hóa.
Năng lượng trong đó thực sự không thể tưởng tượng nổi!
Dương Phóng hơi suy tư một chút, đột nhiên lật bàn tay một cái, lấy Long trảo màu đen từ bên trong giới chỉ ra.
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve phía trên vảy giáp rậm rạp của Long trảo.
Toàn bộ Long trảo màu đen giống như được đúc thành từ một khối Minh thiết vậy.
Từ thời điểm hắn cảm ngộ ra lĩnh vực cho đến nay, hắn chưa từng sử dụng Huyền Âm Long trảo.
Một mặt là lực lượng của Huyền Âm Long trảo đã không còn có thể đáp ứng yêu cầu của chính mình.
Một mặt khác.
Thì là Huyền Âm Long trảo có vẻ ngoài quá mức kỳ lạ, dễ tạo ra chú ý.
"Huyền Âm Ma Long câu chuyện vừa rồi ngươi chắc là cũng đã nghe được rồi phải không? Bây giờ cơ hội đang ở trước mắt, không biết ngươi có dám nắm lấy không?"
Dương Phóng mở miệng nói.
Toàn bộ Long trảo màu đen lập tức khẽ run lên, ở trên hiển hiện từng sợi từng sợi khói đen quỷ dị, giống như đột nhiên sống lại vậy, hiện ra một cỗ khí tức tà ác âm trầm.
"Chúa công có ý tứ là muốn giao Hắc Ám Thần dịch cho ta sao?"
Bên trong Long trảo truyền ra một giọng nói khàn khàn quỷ dị.
"Ngươi cảm thấy thế nào?"
Dương Phóng trả lời.
"Hắc Ám Thần dịch lại là lấy huyết dịch Thần thi luyện chế mà thành, tiểu long quả thực cảm thấy rất hứng thú."
Bên trong Huyền Âm Long trảo truyền đến giọng nói khàn khàn.
Huyền Âm Ma Long nhất tộc bọn họ có thiên phú độc nhất vô nhị, được trời cao ưu ái, chuyên môn thôn phệ tinh khí chúng sinh để cho mình trưởng thành, đối với huyết dịch Thần thi, nó còn chưa từng nếm qua một lần nào.
"Thứ này rất dễ mất khống chế, ngươi cần phải cẩn thận mới tốt."
Dương Phóng mở miệng nói.
"Ha ha ha, Huyền Âm Ma Long nhất tộc khuynh hướng hắc ám, không cần biết là công pháp hay là thiên phú đều rất dễ dàng mất đi khống chế, chúa công có từng trông thấy một tiểu long thật sự mất khống chế chưa?"
Huyền Âm Ma Long cười nói.
Làm sinh linh cấp cao nhất ở Thần Khư đại lục, Huyền Âm Ma Long nhất tộc hầu như không cần phải tu luyện, trưởng thành chính là Thánh Linh.
Nếu không phải năng lực sinh sản của bọn chúng quá thấp, nơi nào còn có loài người?
Nó ở khi còn nhỏ đã bị người chém giết, dung luyện Long hồn vào Long trảo, nhưng cho dù là vậy, chỉ dựa vào Long hồn cũng đã sống tới hơn ngàn năm, những chủng tộc khác ai có thể làm được?
Phải biết ở trước khu nhục thân của nó bị trảm, nó còn chưa phải là Thánh Linh!
Không phải Thánh Linh mà đã có thể sống tới lâu như vậy, nếu là Thánh Linh chẳng phải sẽ càng đáng sợ hơn sao?
Đương nhiên!
Nó đồng ý một cách sảng khoái như vậy còn có một nguyên nhân khác.
Đó chính là cho dù nó không đồng ý, Dương Phóng cũng sẽ cưỡng ép nhét thứ này vào trong cơ thể của nó, thà rằng như vậy còn không bằng đồng ý cho xong.
Dương Phóng hơi suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn khống chế hàng chục giọt chất lỏng màu đen trước mắt dũng mãnh lao về phía Long trảo, những giọt chất lỏng màu đen nhanh chóng chìm vào bên trong Long trảo.
Một phản ứng thần bí không thể tưởng tượng đột nhiên bắt đầu phát triển nhanh chóng ...
...
Rừng đá bất tận.
Sương trắng bao quanh.
Ngụ ý chu thiên vận số, ẩn chứa thiên cơ, để cho người ta khó mà nhìn thấu.
Ở sâu nhất bên trong khu rừng đá, có một dãy kiến ​​trúc cổ kính nối tiếp nhau, phong cảnh tuyệt đẹp.
Công trình kiến trúc ở trung tâm làm một tòa bảo tháp cao tới bảy tầng, lấy nham thạch xếp chồng lên mà thành, màu xanh xám, các góc của mái hiên được xếp chồng lên nhau, trên đó có treo chuông gió.
Khi cơn gió nhẹ thổi qua, tiếng chuông gió lập tức ung dung truyền đến tiếng kêu lanh lảnh, vui tai.
Ở trên cùng của tòa tháp bảy tầng này.
Đột nhiên có tới bảy tám bóng người đứng ở đó, trên người mặc trường bào màu đen, thân thể có cao có thấp, có nam có nữ, tuổi hoàn toàn không giống nhau, tu vi cũng không hoàn toàn giống nhau.
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen và tiểu nhị quán trà trước đó đột nhiên đều có mặt ở đây.
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận