Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 166: Người xuyên không mới

"Ngươi nói đúng, nhưng là một người cho dù có khiêm tốn thế nào đi nữa, tóm lại sẽ có thời điểm gặp phải khó khăn, nếu như ngươi gặp phải khó khăn, bên cạnh lại không có người giúp đỡ thì ngươi nên làm cái gì?"
Trình Thiên Dã hỏi, "Con người dù sao cũng là động vật xã hội, hơn nữa, chúng ta đều là đồng nghiệp, đối xử với đồng nghiệp, chẳng lẽ không nên giúp đỡ lẫn nhau sao? Hơn nữa, nghe nói ngươi một mực không thích sống chung ..."
"Ta chỉ muốn sống lương thiện."
Dương Phóng lắc đầu lần nữa.
Những người khác ở bên trong phòng đều có vẻ mặt phức tạp.
Ai không muốn sống lương thiện?
Nhìn thấy số lượng thành viên trong nhóm ngày một giảm đi, nếu như nói không sợ thì đó là chuyện không có khả năng.
"Ngươi!"
Trình Thiên Dã phát ra tiếng thở dài, nói: "Đây không phải là lý do ngươi không thích sống chung, hơn nữa thực lực của ngươi quá yếu, có nghĩ tới không, nhỡ đâu ngày nào đó ngươi bị cướp thì ai có thể giúp được ngươi?"
"Có lẽ không có ngày đó đi."
Dương Phóng trả lời.
"Có lẽ sẽ không?"
Trình Thiên Dã lập tức cười, nói: "Ngươi biết ngươi bây giờ có khoảng cách chênh lệch bao nhiêu so với mọi người không? Ta cho ngươi biết, bất cứ một người nào bên trong căn phòng này ít nhất đều đã là Tam phẩm trung kỳ, trong đó có mấy người đều đã đạt tới Tứ phẩm sơ kỳ, ngươi thì sao? Tu vi của ngươi là gì? Đến Tam phẩm chưa?"
"Nhị phẩm đại thành. . ."
Dương Phóng đáp lại.
Trình Thiên Dã nhìn vào Dương Phóng một cách đáng thương.
Nhị phẩm đại thành!
"Ngươi biết tu vi của ta là gì không?"
Hắn lạnh lùng mở miêng, "Ta là Ngũ phẩm sơ kỳ, ở Bạch Lạc thành kia, người mạnh giống như ta không biết có bao nhiêu, hoàn cảnh sinh hoạt của ngươi bây giờ nguy hiểm tới cỡ nào ngươi đã hiểu rõ chưa? Dựa vào một mình là không thể thực hiện được, hoàn cảnh đang bức bách ngươi, ngươi phải tranh thủ vì nhiều thứ!
Trước đó ta không có cho các ngươi đánh chiếm nơi định cư là bởi vì ta sợ các ngươi sẽ chết thảm!
Nhưng đến Bạch Lạc thành rồi, thì phải tranh giành cơ hội việc làm cơ bản nhất, ngươi thì sao? Quá sa ngã!
Dựa vào kỹ năng y thuật, là cho rằng có thể khăng khăng bảo thủ là có thể sống sót được rồi?
Nói thật, bất cứ một bang phái nhỏ nào cũng có thể khống chế được ngươi, biến ngươi thành công cụ kiếm tiền!
Dương Phóng tiếp tục trầm mặc.
"Có thể sẽ như vậy, nhưng ta thực sự không muốn bắt đầu thêm bất kỳ rắc rối nào vào lúc này."
Hắn mở miệng nói.
Trình Thiên Dã khẽ lắc đầu, không nói thêm lời nào.
Có kiểu người, nếu như có nói nhiều như thế nào đi chăng nữa với người đó thì cũng đều vô dụng.
Hắn không trách Dương Phóng.
Bởi vì thực lực Dương Phóng yếu, có thẻ sống đến bây giờ đã rất không dễ dàng rồi, bao nhiêu người Lam tinh mạnh hơn hắn cũng đều chết rồi.
Nếu như bản thân mình là hắn, bản thân mình có lẽ cũng sẽ lựa chọn giống như hắn.
Thoáng qua!
Trình Thiên Dã nhìn về phía mọi người một lần nữa, trầm giọng mở miệng: "Mọi người chuyện liên quan tới tổ chức Thiên Thần, lúc đó khi còn ở Bạch Lạc thành, ta và mọi người từng nói, tình thế bây giờ nguy cấp, quốc gia vô cùng cần thiết tìm được tổ chức này, mời tổ chức này ra tay, trong khoảng thời gian này, mọi người cũng đều đang điều tra thêm trên mạng, xem có thể tìm được chuyện gì có liên quan tới tổ chức này hay không."
Hắn thực sự không còn cách nào, chỉ có thể phát động lực lượng của mọi người tiến hành tra xét.
Bên trong gian phòng, mọi người lại bắt đầu thảo luận, từ trong bầu không khí bi thương đi tới.
Có điều, những gì Trình Thiên Dã vừa nói, tuy rằng mặt ngoài đang chỉ trích Dương Phóng, nhưng thực chất là đang khích lệ mọi người theo một khía cạnh nào đó.
Bọn họ đều ý thức được sự cường đại của mình bây giờ.
Tối thiểu nhất đều là Tam phẩm trung kỳ.
So với những ngày đầu tiên khi bọn họ xuyên không qua thì bây giờ đã mạnh hơn không biết bao nhiêu.
Khôn sống mống chết, kẻ nào phù hợp thì mới có thể sinh tồn.
Không thể nghi ngờ, bọn họ đều đã thích ứng với hoàn cảnh.
Thứ hai, chuyện về tổ chức Thiên Thần lại khích lệ bọn họ thêm lần nữa.
"Là người thì ai cũng có tín ngưỡng của mình."
Ở thế giới hiện thực, bọn họ đều có tín ngưỡng, hoặc là tín ngưỡng vào một vị thần thánh, nhân vật lịch sử nào đó, hoặc là tín ngưỡng vào một câu nói nào đó.
Nhưng bọn họ xuyên không qua thế giới bên này, sinh tồn khó khăn, thứ tín ngưỡng này không thể nghi ngờ chính là tổ chức Thiên Thần đều là cùng bọn họ xuyên qua rồi lại thần bí khó lường.
Một tổ chức như vậy, nếu quả như thật tìm được đối phương.
Không biết mình có thể tham gia vào trong đó hay không?
Nhưng không cần biết như thế nào!
Ở dưới mệnh lệnh của chính phủ (nhà nước), bọn họ chắc chắn vẫn là phải mưu cầu cho người Lam tinh.
Nói theo một cách khác, về sau mỗi người đều có thể tham gia vào tổ chức này.
Trong lúc nhất thời, mọi người thảo luận nhanh chóng.
Đúng lúc này!
Lão Ngô từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, thần sắc trịnh trọng, ngưng giọng nói, "Đội trưởng, toàn cục theo kiểm tra ra một số thông tin mới về người xuyên không, có khoảng hơn mười người, hiện tại cũng gây dựng nhóm nhỏ, đang nói chuyện phiếm ở bên trong nhóm."
"Ồ? Là thành phố Phương chúng ta sao? Bọn họ xuyên không đến nơi nào?"
Trình Thiên Dã vội vàng hỏi.
Nơi định cư Hắc Thiết tụ đã bị bỏ rơi.
Nếu như đám người này còn xuyên qua đến nơi định cư Hắc Thiết thụ vậy đó sẽ là sự khởi đầu địa ngục!
"Chính là nơi định cư Hắc Thiết tụ."
Lão Ngô nở ra nụ cười khổ, "Tổng cộng 18 người, vào lúc này đang trò chuyện tới khí thế ngất trời, còn chưa phát hiện chính phủ đã chú ý tới bọn họ!"
"Được rồi, ngày mai bắt đầu tiếp xúc với bọn họ, sau đó để cho bọn họ tới gia nhập."
Trình Thiên Dã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận