Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 568: Bạch Trạch vực chấn động

"Bọn họ muốn giết ta, cho nên chết hết."
Dương Phóng nhàn nhạt nói, chậm rãi cầm kiếm gãy trong tay vung vẩy, phát ra tiếng kêu lanh lảnh chói tai của kim loại, nói: "Bạch Cảnh Nguyên, thanh Thiên Thần kiếm này có bí mật gì sao? Tại sao ... bản tọa không sử dụng được?"
Bạch Cảnh Nguyên vẫn còn bị lời nói trước đó của Dương Phóng làm cho sốc, đầu óc quay cuồng, giờ phút này nghe thấy câu hỏi của Dương Phóng, đột nhiên lấy lại tinh thần, vội vàng nhìn về phía Dương Phóng, run giọng nói, "Hội trưởng, ngài ... ngài vừa mới nói cái gì cơ?"
Hắn đã bị phân tâm và không nghe thấy nội dung câu hỏi vừa rồi của Dương Phóng.
"Ta nói thanh kiếm gẫy của Thần linh này, vì sao ta không sử dụng được?"
Dương Phóng trả lời lần nữa, trong ánh mắt để lộ ra vẻ vô cùng mệt mỏi.
Mặc dù trước đó hắn đã nghỉ ngơi một đoạn thời gian, khôi phục không ít chân khí, nhưng loại mệt mỏi trên tinh thần này lại rất khó khôi phục ngay được.
Hơn nữa, hắn vừa mới thử thanh kiếm gãy của Thần linh này thế nhưng là rất khó kích hoạt uy lực.
Thứ này, ở trong tay của hắn dường như chỉ là một vũ khí sắc bén!
Nó không mạnh mẽ và đáng sợ như trước đó khi ở trong tay Giáo chủ Nguyên Linh giáo.
Điều này làm cho hắn nhịn không được mà cảm thấy phiền muộn.
"Không sử dụng được?"
Bạch Cảnh Nguyên giật mình, sau đó trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, nhìn về phía các trưởng lão khác.
Các trường lão khác sắc mặt cũng đều thay đổi, đang nhanh chóng suy nghĩ.
Đột nhiên, vị trưởng lão Phương Sơn trước đó mở miệng nói: "Hội trưởng, có phải là do vấn đề về huyết mạch hay không?"
"Huyết mạch?"
Dương Phóng nhíu mày.
"Đúng vậy, vừa nãy ta nghe nói Giáo chủ Nguyên Linh giáo là hậu nhân của Thần linh, trong gia tộc một mực chảy xuôi huyết thống của Thần linh, thành kiếm gãy của Thần linh này có phải là do tổ tiên bọn họ để lại hay không, có lẽ cần huyết thống gia tộc bọn họ mới có thể kích phát ra được uy lực!"
Phương Sơn nói.
"Có khả năng!"
Bạch Cảnh Nguyên lập tức gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Vật của Thần linh, phần lớn đều vô cùng phi phàm, ta từng đọc được ở trên một cuốn sách cổ, có rất nhiều vật của Thần linh chỉ truyền cho hậu nhân, không phải hậu nhân có huyết mạch bọn họ, căn bản không phát huy được."
"Thật sao?"
Vẻ mặt Dương Phóng âm trầm xuống.
Nếu như vậy không phải là mình đoạt được cái gân gà rồi sao?
Không!
Cũng không hoàn toàn là gân gà, tối thiểu ở trên mức độ sắc bén, hiện tại chưa thấy thứ nào sánh bằng!
Mà ngay cả Chiến giáp của chính mình cũng bị vạch ra chằng chịt vết kiếm.
Nếu như không phải hắn sử dụng Long trảo chặn phần lớn công kích, đoán chừng toàn bộ Thiết Ma Chiến giáp thật có thể bị phía hủy hoàn toàn!
"Thật đáng tiếc, thật đáng tiếc!"
Dương Phóng mở miệng nói, bàn tay vung vẩy, vút vút chói tai.
Toàn bộ thanh kiếm gãy của Thần linh này rộng hơn và dày hơn nhiều so với thanh kiếm thông thường, rộng bằng lòng bàn tay.
Hơn nữa, cho dù bị gãy mất mũi kiếm, vẫn như cũ dài tới hơn một mét.
Nó khá thoải mái khi cầm trên tay.
Hắn vốn tưởng rằng sẽ tập hợp đủ ba bảo vật của Dạ Thần giáo, khiến cho thực lực tăng lên thêm một tầng nữa, hiện tại xem ra kiếm gãy của Thần linh lại là không thể suy nghĩ nhiều.
"Bạch Cảnh Nguyên, dẫn người lập tức phong tỏa dưới núi, nghiêm cấm bất kỳ kẻ nào tới gần, ngoài ra, cắt đầu của đám Hiên Viên Thành, Tứ Đại Viện chủ và Ngư nhân kia ra cho ta, mấy ngày nữa ta muốn chiêu cáo thiên hạ."
Dương Phóng nói, "Về phần Giáo chủ Nguyên Linh giáo và tên trưởng lão bên cạnh hắn trước tiên cắt lấy đầu của bọn họ giấu đi cho kỹ, trải qua mấy ngày sau lại nói!"
"Vâng, Hội trưởng!"
Bạch Cảnh Nguyên trịnh trọng ôm quyền, trong lòng cuộn trào mãnh liệt, vô cùng kích động.
Hội trưởng bọn họ dưới một trận chiến đã giải quyết mọi cường địch, không cần biết là cao thủ của Ngư nhân hay là tổ chức Tà Đạo, hay là cao tầng Nguyên Linh giáo, gần như toàn bộ chết hết.
Đây có phải là mang ý nghĩa từ nay về sau, Thanh Long hội sẽ trở thành thế lực lớn đệ nhất ở Bạch Trạch vực hay không?
Thân phận và địa vị những trưởng lão như bọn họ, chắc chắn sẽ theo nước lên mà thuyền lên.
Sau này sẽ có vô số lợi ích đang chờ đợi bọn họ chia cắt.
Mọi người lập tức hành động nhanh chóng.
Dương Phóng nhấc kiếm gãy lên, quay người và đi về phía lều ở phía xa.
Ở trước khi đám người Bạch Cảnh Nguyên đến, hắn sớm đã vơ vét trên người đám người Giáo chủ Nguyên Linh giáo, Hiên Viên Thành và Tứ Đại Viện chủ.
Đồ vật trên người mọi người đều không ngoại lệ, tất cả đều tiến vào chiếc nhẫn của hắn.
Giờ phút này, việc cấp bách chính là nhanh chóng khôi phục lại thương thế, sau đó lại nghiên cứu Diêm Vương cốt có cái gì cổ quái một chút.
Đương nhiên, còn có Dạ Thần giáo.
Hắn muốn biết rõ ràng ở tại tổng bộ của Dạ Thần giáo xem có còn uy hiếp khác nào nữa không.
Khoảng thời gian trôi qua.
Ở sau mấy ngày.
Bạch Trạch vực dẫn phát ra những cơn sóng chấn động dư luận, giống như một cơn địa chấn vậy, khiến cho tất cả mọi người không thể tin được.
Hai Chủ tế của tổ chức Tà Đạo chết rồi, tổ chức Tà Đạo cũng nhanh chóng rút lui.
Ngư nhân Kim giáp, thủ lĩnh của Ngư Nhân tộc và một đám trưởng lão cũng đã chết rồi.
Ngay sau đó, Tứ Đại Viện chủ của Thần Vũ tông cũng chết rồi.
Tin tức này vừa ra, quả thực chấn kinh toàn bộ Bạch Trạch vực.
Vô số người náo động.
Vừa mới bắt đầu mọi người còn chưa tin, nhưng chẳng mấy chốc dưới chân núi của Thần Vũ tông đã treo cao mấy chục cái đầu, làm cho tất cả mọi người đều phải rung động.
Bởi vì những cái đầu kia đều không ngoại lệ chính là đầu của những đại nhân vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận