Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 962 - Liễm Tức Hóa ảnh!



Chương 962 - Liễm Tức Hóa ảnh!




Mọi người trong lều vải tất cả đều cau mày.
Người được chọn, trong lòng mặc dù trong lòng kháng cự nhưng giờ phút này cũng không dám nói thêm.
Đặc biệt là Diệp Huyền, trong lòng càng là thầm mắng ra.
Biết được chính quyền chọn trúng là không phải chuyện tốt gì.
Hiện tại quả nhiên phải đi mạo hiểm!
Trong lòng hắn nhanh chóng chìm xuống, đột nhiên đứng dậy, đi ra khỏi lều, lấy cớ muốn đi vào trong xe lấy một thứ, kỳ thực là đang đi mật báo.
"Từ Bưu, ngươi đi tìm Dương Phóng - Đại sư huynh của ta, hắn ở bên trong thành phố Phương ..."
Diệp Huyền nói với vẻ mặt nghiêm túc, thì thầm vào tai lái xe, đồng thời ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú xung quanh, đề phòng bị người nghe được, rất nhanh tay lấy thẻ ngân hàng ra giao vào trong tay lái xe, nói nhỏ: "Giao tấm thể ngân hàng này cho Dương sư huynh của ta, nói là mật mã giống như trước đó, bên trong có bốn mươi vạn, bảo hắn nghĩ biện pháp tìm người đến Long Hà sơn cứu ta một mạng!"
Hắn biết hôm nay muốn từ chối mệnh lệnh của chính quyền là chuyện đã không còn khả năng.
Cho nên đành phải chuẩn bị sẵn tình huống xấu nhất.
"Thiếu gia, ngươi gặp nguy hiểm sao?"
Người lái xe kia thay đổi sắc mặt.
"Bớt nói nhảm, đi nhanh lên!"
Diệp Huyền thúc giục nói: "Mặt khác, việc này tuyệt đối không nên nói cho cha mẹ ta biết, cho dù ngươi có nói, quân đội cũng sẽ gây rắc rối cho ngươi!"
"Vâng, thiếu gia!"
Người lái xe kia thay đổi sắc mặt, vội vàng gật đầu, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Diệp Huyền sắc mặt tối tăm không ánh sáng, quay trở lại lần nữa, đi về phía trong lều vải.
Để hắn bán mạng cũng không phải đơn giản như vậy.
Cùng lắm thì hắn tìm một chỗ trốn đi là được.
Mọi người trong lều vải tất cả bắt đầu bận rộn với công việc.
Bốn mươi lăm người mỗi người đều chọn vũ khí riêng cho mình, được trang bị hệ thống định vị và bắt đầu vội vàng lên đường.
"Lão lãnh đạo, lái xe của Diệp Huyền rời đi."
Trình Thiên Dã đột nhiên nói nhỏ.
"Biết."
Lão lãnh đạo khẽ gật đầu, nói: "Trước tiên đừng để ý tới lái xe của hắn đi làm cái gì, hiện tại ta chỉ hy vọng đám người này đừng xảy ra chuyện gì, dù sao bọn họ thế nhưng là một nhóm người mạnh nhất trong tất cả những người xuyên không."
Nếu như nhóm người này có chuyện gì xảy ra, như vậy đối với tất cả người xuyên không mà nói chắc chắn sẽ là một đả kích rất lớn.
Đợi đến lúc mọi người xuyên không lần nữa, lại muốn tìm 'Đồng bạn' giúp đỡ, vậy chắc chắn sẽ khó càng khó hơn.
Cho nên!
Hắn đã hạ mệnh lệnh xuống, sẵn sàng hỗ trợ hỏa lực bất cứ lúc nào.
...
Thời gian trôi qua.
Lại một buổi trưa trôi qua.
Trong phòng, Dương Phóng dường như không có việc gì, vẫn đang yên lặng tu luyện Thánh quyết trong cơ thể, từng đợt điểm kinh nghiệm vô hình hiển hiện ở trên người hắn.
Phanh phanh phanh!
Tiếng đập cửa vội vàng vang lên.
Dương Phóng nhướng mày, đành phải dừng việc tu luyện lại, một mặt bất đắc dĩ đi về phía cửa phòng, mở cửa phòng ra, chẳng mấy chốc đã lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Ngươi là?"
"Dương huynh đệ, ta là Từ Bưu, là lái xe của Diệp Huyền thiếu gia, hắn bảo ta giao tấm thẻ ngân hàng này cho ngươi, bên trong có bốn mươi vạn, mật mã vẫn giống như trước đó, hắn nói rằng hy vọng ngươi có thể nghĩ biện pháp tới Long Hà sơn để cứu hắn một mạng!"
Người trước mắt này là một người đàn ông to lớn mặc bộ vest màu đen, vội vàng nói.
"Long Hà sơn?"
Dương Phóng thay đổi sắc mặt, lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, tình huống của Long Hà sơn ta cũng không hiểu rõ, hiện tại ta cũng không cứu được hắn!"
"Thế nhưng là thiếu gia nói ngươi có thể, bảo ngươi cần phải nhận lấy tấm thẻ ngân hàng này!"
Từ Bưu vội vàng, tranh thủ dùng thẻ ngân hàng nhét vào trong tay Dương Phóng.
Dương Phóng cầm lấy thẻ ngân hàng, trong đầu suy nghĩ nhanh chóng.
"Long Hà sơn đến bây giờ tình huống là như thế nào?"
"Không biết, chỉ biết là quân đội đã hoàn toàn phong tỏa nơi đó, còn có rất nhiều người tuần tra ở khu vực giới tuyến dưới chân núi, thiếu gia nhà ta được người của quân khu gọi điện thoại cưỡng ép triệu tập tới."
Từ Bưu khẩn trương nói.
"Thật sao?"
Dương Phóng suy nghĩ.
Xem ra chuyện quái vật lần này đã vượt xa phán đoán.
Bằng không chính quyền cũng sẽ không làm việc như vậy.
"Để ta nghĩ trước đã."
Dương Phóng trầm giọng nói và đóng sầm cửa lại.
Hắn đi qua đi lại đi tới đi lui trong phòng, trong đầu nhanh chóng cân nhắc giữa lợi và hại.
Dựa trên sự giám sát và suy đoán của chính quyền đối với hắn, một khi đám người được họ phái ra kia gặp phải tổn thất nặng nề, đoán chừng Trình Thiên Dã chẳng mấy chốc sẽ lại tới tìm chính mình.
Nhưng mình đã từng có ý tưởng 'Thể hiện thực lực của mình ra bên ngoài từng chút một', chứ không muốn lập tức thể hiện ra tất cả.
Nếu như lập tức bộc lộ ra toàn bộ thực lực, đến lúc đó ở dưới lệnh cưỡng chế của chính quyền, nói không chừng sẽ trở thành bảo mẫu của phần lớn người xuyên không.
Đây cũng không phải là chuyện mà chính mình muốn thấy!
Cho nên!
Nếu như Trình Thiên Dã thực sự muốn tới mời chính mình, chính mình vẫn là không nên đồng ý ra tay.
Tuy nhiên!
Không đồng ý, loại quái vật ở Long Hà sơn kia không biết sẽ còn tạo thành động tĩnh lớn cỡ nào, không khéo thế giới hiện thực sẽ có sự hỗn loạn đầu tiên.
Hiện tại, quả nhiên là một vấn đề rất lớn.
Đột nhiên, Dương Phóng dừng bước lại, phản ứng lại.
"Khoan đã, nếu như không muốn lập tức thể hiện ra toàn bộ thực lực, vậy ta chỉ có thể chế tạo ra hai cái chính mình a."
Hắn giống như nghĩ tới điều gì, trong ánh mắt hiển hiện vệt sáng.
Đột nhiên sử dụng Hắc Ám Thần chủng trong cơ thể.
Xoát!
Toàn bộ thân hình đang chậm rãi trở nên ảm đạm, sau đó giống như nước chảy dính trên mặt đất.
Liễm Tức Hóa ảnh!
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận