Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 476: Cửu Linh Tà đao!

"Ta, là Hội chủ Thanh Long hội!"
Dương Phóng trả lời.
"Đánh rắm!"
Tà Mẫu lạnh giọng quát, "Không cần biết ngươi là ai, hôm nay ngươi đừng nghĩ tới việc rời khỏi nơi này, chỉ dựa vài Huyền âm Long trảo thì cũng không làm gì được ta!"
"Ừm?"
Mí mắt Dương Phóng nhẩy một cái và ngay lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Chỉ thấy Tà Mẫu đó đột nhiên nở một nụ cười nham hiểm, nụ cười đột nhiên lan rộng đến tận mang tai, sau đó lấy tay che lấy cổ họng, trên mặt nổi lên gân xanh, phát ra tiếng gào thét, trực tiếp từ trong miệng của hắn phun ra một cây đoản đao màu đỏ sậm, âm trầm, che kín vô số dịch nhờn màu đen, trần ngập một cỗ khí tức yêu dị nồng đậm.
"Hắc hắc. . ."
Sau khi Tà Mẫu từ miệng nhả ra một cái đoản đao màu đỏ sậm, trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười đáng sợ, trực tiếp dùng bàn tay phải teo tóp của mình nắm lấy phần chuôi đoản đao màu đỏ sậm.
"Ta vốn là không muốn dùng cái này, ngươi đã đạt được Huyền âm Long trảo, vậy xem như không trách ta!"
"Đây là cái gì?"
Dương Phóng ánh mắt ngưng trọng.
"Người chết thì cũng không nên hỏi nhiều như vậy làm gì!"
Giọng điệu của Tà Mẫu rất chi là nghiêm túc.
Sưu!
Ầm ầm!
Thân thể của hắn lóe lên, tốc độ cực nhanh, tựa hồ so với vừa rồi còn đáng sợ hơn, trực tiếp phát ra một trận sóng âm trầm trọng.
Một cỗ khí tức âm trầm tà dị trong nháy mắt bao phủ về phía thân thể của Dương Phóng, giống như một làn sóng dữ dội.
Thật giống như có một cái móng vuốt khổng lồ trong nháy mắt nắm lấy cái cổ Dương Phóng, để hắn khó mà cử động, toàn thân trên dưới tất cả lông tơ đều dựng thẳng đứng lên.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Dương Phóng đột nhiên gầm dữ dội, ân phát Lôi đình.
"Rống!"
Ầm ầm!
Long trời lở đất, thần uy cuộn trào.
Vô cùng đột ngột, trong lúc đó chấn động xung quanh.
A!
Tà Mẫu đang nhanh chóng lao tới, đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm, trên người xuy xuy rung động, toát ra khói xanh, hai tay trực tiếp che lấy hai cái lỗ tai của mình, cả người như tê liệt.
Ban đầu khí tức trên dưới toàn thân cực kỳ đáng sợ, trong nháy mắt tiêu tán tan vỡ.
Sưu!
Dương Phóng bắt được cơ hội, gần như chợt lóe lên, Long trảo kinh khủng mang theo sát khí nồng đậm, trực tiếp hung hăng quét về phía mặt của Tà Mẫu, ầm một tiếng, lực lượng to lớn vô cùng đáng sợ, các nét mặt của hắn dường như bị bóp méo, xuy xuy bốc khói, thân thể bay ngược lên trên không trung.
Lôi âm, đối với cao thủ Siêu phẩm đệ nhị quan mặc dù đã mang tới hiệu quả giảm đi.
Nhưng ở trên phương diện đối phó với Tà Linh thì vẫn không để cho Dương Phóng phải thất vọng chút nào.
Không cần biết là Tà Linh hay là Tà Mẫu, đối mặt với Lôi âm thì đều giống như gặp phải khắc tinh đáng sợ, lực lượng toàn thân trong khoảnh khắc trở nên tán loạn.
Giống như chuột gặp mèo vậy!
Một kích của Dương Phóng trúng đích, thân thể lập tức nhanh chóng lao tới, tiếp tục lao về phía cơ thể của Tà Mẫu.
Tà Mẫu kia phản ứng lại lần nữa, hét lớn một tiếng, toàn thân trên dưới bộc phát ra sát khí âm trầm kinh khủng, tay cầm đoản đao màu đỏ, trực tiếp dùng sức hung hăng vạch về phía thân thể Dương Phóng.
"Cút!"
Lại là một đạo Lôi âm khủng khiếp.
A!
Tiếng vang sắc nét, xoẹt xoẹt bốc khói.
Tà Mẫu lại phải dùng sức che hai lỗ tai lại.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Âm thanh ngột ngạt, Dương Phóng điên cuồng xuất thủ oanh kích, toàn thân trên dưới lôi quang chói mắt, tràn ngập khí tức thiên uy đáng sợ, không ngừng đập về phía trên người Tà Mẫu.
Bằng cách này!
Dương Phóng vừa quát Lôi âm, vừa vung nắm đấm, long trời lở đất, ầm ầm không dứt.
Như là Cửu Tiêu Lôi Thần nộ mà phát uy, muốn giết chết tất cả yêu quỷ tà thần trên thế gian.
Tà Mẫu này ban đầu có vô số thủ đoạn tà dị, mỗi một loại thủ đoạn tà dị đều sẽ để cho người ta cảm thấy đau đầu, nhưng đáng tiếc gặp phải Lôi âm của Dương Phóng, mọi thủ đoạn trên người căn bản không kịp có cơ hội để thi triển ra.
Hai tay của hắn che lấy hai lỗ tai, chỉ có thể chịu trận liên tục kêu lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, bị động thừa nhận những cú đấm nặng nề điên cuồng của Dương Phóng.
Trong lúc đó thân thể của hắn vẫn đang tự động hấp thu lực lượng lôi điện của Dương Phóng, nhưng mỗi một đạo lực lượng lôi điện hút vào trong thân thể của hắn đều khiến thân thể của hắn xoẹt xoẹt bốc khói, trong miệng vang lên tiếng kêu càng chói tai hơn, tra tấn từ trong ra ngoài, còn chỗ nào thống khổ hơn.
Đến cuối cùng hắn đã căn bản không dám hấp thu, chỉ có thể che lấy hai lỗ tai, biến mình trở thành bao cát mặc cho Dương Phóng đấm loạn.
Nếu như chỉ như vậy thì cũng thôi đi!
Quan trọng là Long trảo của Dương Phóng, cứ mỗi một đấm đấm ra đều lấy đi lượng lớn sinh mệnh bản nguyên từ trên người của hắn.
Dù hắn là Tà Mẫu, giờ phút này cũng hoàn toàn không chịu nổi.
"Cửu Linh Tà đao!"
Tà Mẫu này phát ra tiếng kêu sắc bén, bị động tiếp nhận tổn thương đồng thời, đoản đao màu đỏ trong tay đột nhiên hóa thành một đạo huyết quang (ánh sáng màu máu) đáng sợ, nhanh chóng chém về phía thân thể của Dương Phóng, như hóa thành một sợi tơ máu kinh khủng vậy.
Dương Phóng giật mình trong lòng, lại gầm lên một phát nữa.
"Rống!"
Ầm ầm!
Lôi âm khủng khiếp chấn động đến Tà đao kia cũng hơi run rẩy, huyết quang sáng tối chập chờn.
Dương Phóng không nghĩ ngợi chút nào, thân hình lóe lên, Long trảo tay phải trực tiếp dùng sức chộp về cái Tà đao kia.
Keng!
Một âm thanh kim loại chói tai phát ra từ tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận