Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 921 - Ngươi có kẻ thù không?



Chương 921 - Ngươi có kẻ thù không?




Hơn nữa, lực lượng mới vừa rồi thực sự đáng sợ.
Ít nhất mạnh hơn gấp đôi so với trước đó.
"Có lẽ ta thật có thể tìm ra được một con đường luyện thể thần bí!"
Dương Phóng tự nói.
···
Ba ngày sau.
Dương Phóng đi ra ngoài lần nữa, chuẩn bị mua sắm một số dược liệu.
Diệp Huyền một mặt cung kính, sớm đã chờ đợi ở ngoài cửa đã lâu.
"Tiền bối, có chuyện gì vãn bối có thể giúp được hay không?"
Hắn chắp hai tay lên, nhanh chóng đón lấy, cực kỳ kính cẩn.
"Ta chỉ đi ra ngoài xem một chút thôi."
Dương Phóng trả lời, đi về phía một khu chợ gần đó trong thành thị.
"Vãn bối bằng lòng đi theo làm chân sai vặt."
Diệp Huyền mở miệng, vội vàng đi theo.
Từ khi nhìn thấy Dương Phóng, hắn đã biết không biết da mặt là thứ gì nữa rồi, không cần biết đối phương vui hay không vui, tóm lại trong lòng đã hạ quyết tâm, phải bám chặt lấy đối phương.
Xem như thái độ của đối phương có lạnh như thế nào đi nữa, hắn cũng hoàn toàn không để ý!
Dương Phóng không thể không nhịn được mà cười lên.
Diệp Huyền này ngược lại thật là thú vị!
Hắn cũng không có trực tiếp từ chối Diệp Huyền, mà cảm thấy hứng thú.
Muốn xem một chút xem đối phương có thể kiên trì được bao lâu.
Nếu như để cho đối phương biết, chính mình người trước mắt này thật ra chính là người của tổ chức Thiên Thần thì không biết sẽ có vẻ mặt gì.
Băng qua đường và đi về phía khu chợ trong thành.
Thiên Linh thành là thành thị muốn to lớn hơn bất kỳ thành thị nào mà Dương Phóng đã tới trước đó, ở chỗ này có đủ loại thứ cần đều có thể mua được.
"Tiêu trưởng lão, ngươi cũng ở nơi này sao!"
Đột nhiên, một tràng tiếng cười vang lên.
Chỉ thấy Thẩm Lăng Tâm người phụ nữ trung niên xinh đẹp trước đó, trên mặt nàng là nụ cười tươi, trên người mặc một bộ trang phục cung đình, chậm rãi đi ra khỏi một cửa hàng.
"Hóa ra là Thẩm Các chủ, ta đi ra ngoài mua một số thứ, muốn tìm chút vật liệu."
Dương Phóng trả lời.
"Không biết thiếp thân có thể giúp đỡ được gì hay không?"
Thẩm Lăng Tâm cười nói dịu dàng.
"Không cần, ta xem tùy tiện là được rồi."
Dương Phóng mỉm cười.
Chuyện bản thân mình tìm người luyện chế Hoàng Cực đan, hắn cũng không muốn để cho người khác biết.
"Được rồi, nếu như cần thiếp thân giúp một tay, còn xin Tiêu trưởng lão cứ lên tiếng bất cứ lúc nào, 'Thứ Phương các' không có gì khác, nhưng tài nguyên chắc chắn đầy đủ, bản thân Tiêu trưởng lão là khách khanh của 'Tứ Phương các', không cần biết cần gì, 'Tứ Phương các' đều sẽ dốc hết sức thỏa mãn."
Thẩm Lăng Tâm cười nói.
"Không dám."
Dương Phóng mỉm cười, tiếp tục đi về phía trước.
Diệp Huyền ở sau lưng thì âm thầm líu lưỡi, trong lòng giật mình.
Hắn cảm thấy gia tộc đánh giá thực lực của Dương Phóng vẫn là quá thấp.
Thế mà ngay cả một sự tồn tại như Thẩm Lăng Tâm vậy mà cũng có mối quan hệ bình đẳng với Dương Phóng.
Thẩm Lăng Tâm!
"Các chủ Bắc các của Tứ Phương các cực kỳ cường thế, thực lực Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, ở bên trong từng cái thế lực tuyệt đối đều là nhân vật lớn!!"
Chẳng lẽ tiền bối trước mắt này cũng là một vị Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê sao?
Hắn hít sâu một hơi, nhanh chóng chạy theo sau lưng một lần nữa.
"Được rồi, chỉ cần ta đủ không biết xấu hổ, không cần biết vị tiền bối này lạnh nhạt cỡ nào, ta chắc chắn có thể làm cho đối phương cảm động, da mặt lại có thể tính là gì, đều là người trưởng thành rồi, vì lợi ích vẫn là không có gì không thể bán."
Trong mắt Diệp Huyền lóe lên tia sáng, tiếp tục đi theo đằng sau Dương Phóng.
Đột nhiên, đám người đằng trước truyền đến tiếng ồn ào.
"Tiền Long bảng phía đông đã có xếp hạng!"
"Mau nhìn xem gần đây có người nào vào bảng không?"
Rất nhiều người nhanh chóng chạy về phía trước.
Dương Phóng dừng bước lại, sinh ra cảm ứng, quay đầu nhìn lại, hoài nghi hỏi: "Tiền Long bảng?"
"Tiền bối, đây là danh sách dành riêng cho khu vực phía đông của Thiên Long vực, bao gồm tất cả những thanh niên tài tuấn từ bảy thành thị ở khu vực phía đông, có tổng cộng 200 người trong bảng xếp hạng."
Diệp Huyền vội vàng nói ra lời giải thích, sau đó lộ ra vẻ tự hào, cười nói: "Vãn bối bất tài, tên chỉ là vừa mới được liệt vào trong danh sách Tiềm Long bảng và đứng thứ 191."
"Thật sao?"
Dương Phóng ngạc nhiên và nhìn từ xa.
Chỉ thấy ở trên lít nha lít nhít viết đầy tên.
Mỗi một cái tên đều viết ra tuổi tác, tu vi, chiến tích ... của đối phương.
Ở bên dưới cái tên thứ 190 kia đột nhiên phát hiện Diệp Huyền.
Siêu Phẩm đệ nhị quan sơ kỳ
28 tuổi!
"Không tệ!"
Dương Phóng tùy ý nói một câu, giống như đang khen ngợi Diệp Huyền vậy.
Có được loại thực lực này chắc chắn thuộc về hàng đỉnh cao nhất trong những người xuyên không.
Diệp Huyền mừng thầm, đạt được sự khích lệ của Dương Phóng, dường như vô cùng vui vẻ, lập tức nhanh chóng đi theo sau lưng.
"Nếu như có thể thường xuyên ở bên cạnh tiền bối, vãn bối tình nguyện không cần những hư danh này."
Diệp Huyền cười nói.
"Đi theo ta thế nhưng cũng không phải là chuyện tốt gì."
Dương Phóng giống như cười mà không phải cười.
Lại qua một đoạn thời gian.
Dương Phóng lần lượt mua một số tài liệu.
Chớp mắt cái đã có mấy canh giờ trôi qua.
Ngay vào lúc bọn họ rời khỏi một chỗ cửa hàng.
Đột nhiên, vẻ mặt Dương Phóng khẽ động, dừng bước lại, ánh mắt quét về phía một ngỏ nhỏ ở bên cạnh, thản nhiên hỏi: "Ngươi có kẻ thù không?"
Khuôn mặt Diệp Huyền lập tức trở nên tái nhợt.
"Mạnh Vân!"
Bên trong con hẻm nhỏ.
Một thanh niên sắc mặt âm trầm, ánh mắt lãnh đạm chậm rãi đi ra ngoài, dùng ánh mắt nhìn về phía Diệp Huyền, thản nhiên nói: "Diệp công tử, thật là trùng hợp, ta và ngươi lại gặp nhau!"
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận