Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 885 - Huyết Ma bức!



Chương 885 - Huyết Ma bức!




Hắn biết loại khí tức này hơn phân nửa không phải là ảo giác, tu luyện đến cảnh giới nhất định, thân thể sẽ có một loại cảm ứng vô hình đối với nguy cơ đến từ bên ngoài.
Dương Phóng lập tức kích hoạt Phong luật, bắt đầu nghiêng tai lắng nghe.
Một lát sau!
Sắc mặt hắn thay đổi, không nghĩ ngợi chút nào, nhanh chóng đứng dậy, lập tức lao đi về phía bên ngoài.
"Sư tôn!"
Liễu Vân vội vàng quay đầu, kinh ngạc mở miệng.
"Đi!"
Dương Phóng hét vang một tiếng, thân thể nhoáng một cái, tóm lấy phần gáy của Liễu Vân, lập tức lao ra khỏi viện lạc.
Liễu Vân một mặt mộng bức, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng ngay khi Dương Phóng vừa mới lao ra khỏi viện tử không xa thì một sự thay đổi đột ngột xảy ra.
Trong bầu trời đen dày đặc.
Đột nhiên ánh sáng màu máu quỷ dị lít nha lít nhít hiện lên, mang theo từng đợt âm thanh vô cùng chói tai, tràn ngập mùi máu khó tả.
Cùng lúc đó, khu rừng ở hướng Khư Thần cung bắt đầu rung chuyển nhanh chóng.
Như thể một dòng nước lớn cương thiết (thép) vô hình đang trùng kích tới, cát và đá bay tứ tung, tràn ngập mùi máu tươi.
Mọi người trong trấn tất cả đều giật nảy cả mình.
"Âm thanh gì vậy?"
"Trời ạ, mau nhìn lên trời!"
"Huyết Ma bức! Tại sao lại có thể có nhiều Huyết Ma bức như vậy?"
···
"Yêu thú, thật là nhiều yêu thú bay ra từ bên trong Khư Thần cung!"
Có người toàn thân bê bết máu vô cùng thê thảm, mở miệng hét lớn.
Ầm ầm!
Toàn bộ tiểu trấn đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Vô số cái bóng to lớn đang trùng kích theo mọi hướng.
Giữa không trung, từng chùm sáng đỏ quỷ dị như máu đang cấp tốc rơi xuống.
Những chùm sáng màu đỏ đó giống như huyễn ảnh vậy, căn bản đánh không tới thân thể của bọn chúng, từng nhân sĩ giang hồ bị bọn chúng đâm xuyên qua thân thể một cách dễ dàng, thân thể lập tức khô quắt lại.
Thật giống như toàn bộ máu trong cơ thể lập tức bị hút ra ngoài vậy.
A!
Những tiếng la hét hoảng loạn vang lên từ mọi hướng.
"Những con quái vật này là lao ra khỏi Khư Thần cung."
Dương Phóng thầm kinh ngạc, thân thể tiếp tục lao về phía trước.
···
Toàn bộ tiểu trấn đã hoàn toàn hỗn loạn.
Trên bầu trời khắp nơi đều là ánh sáng đỏ quỷ dị như máu, lít nha lít nhít, giống như lưu tinh màu máu rơi đập về phía dưới.
Huyết Ma bức, là một loại sinh vật cực kỳ quỷ dị, một sinh vật độc nhất vô nhị được hình thành bởi sự đan xen giữa oán niệm và hận niệm, cần sử dụng phương pháp đặc thù mới có thể tiêu diệt, bởi vì nó bay như dơi cho nên mới có cái tên như vậy.
Ngoại trừ Huyết Ma bức vô tận ra, bốn phương tám hướng xung quanh còn liên tục truyền đến từng tiếng gầm rú kinh khủng.
Hết sinh vật đáng sợ này đến sinh vật đáng sợ khác được bao phủ bên trong khói đen nhanh chóng lao vào trong tiểu trấn.
Đôi mắt của chúng có màu đỏ sẫm, không có chút lý trí nào, gặp người là giết, vô cùng kinh khủng.
Công trình kiến trúc đang sụp đổ ở khắp mọi nơi.
Lần lượt từng vị nhân sĩ giang hồ bị đánh bay.
Toàn bộ tiểu trấn này giống như rơi vào tận thế.
Trong một trang trại vắng vẻ.
Nhậm Quân, Trình Thiên Dã, Từ Khai và một nhóm các nhân tài Lam tinh vừa mới xuyên không tới không được bao lâu, gặp phải tình cảnh như vậy thì sắc mặt đều thay đổi lớn.
"Không ổn! Chạy mau!"
"Thật là nhiều quái vật!"
"Tào bộ đầu cứu mạng!"
···
Chỉ có điều Tào Văn Liệt vào thời khắc này sớm đã bị mười mấy con sinh vật vô cùng đáng sợ quấn lấy.
Những sinh vật đó được bao phủ trong khói đen, tốc độ cực nhanh, lực lượng cực lớn.
Ngay cả khi hắn xuất thủ toàn lực, trong thời gian ngắn cũng khó có thể thoát khỏi.
Giờ phút này nghe thấy âm thanh từ đám người Trình Thiên Dã, lập tức quay đầu, hét lớn: "Đi mau!"
Phác linh linh!
Đột nhiên, bảy tám con Huyết Ma bức quỷ dị từ trên không trung rơi xuống, hướng về phía mọi người.
Tào Văn Liệt biến sắc, thân thể trong nháy mắt lướt ngang qua mấy chục mét, bàn tay dùng sức vỗ, chân khí màu tím sáng vô cùng trong nháy mắt dâng trào ra từ trong lòng bàn tay, ầm một tiếng, bảy tám con Huyết Ma bức đang nhào xuống, tất cả đều bị hắn đập tan tành.
"Lực lượng Huyết Ma bức quỷ dị, thực lực của các ngươi quá yếu, nhất định phải dùng máu tươi ở đầu lưỡi mới có thể giết chết Huyền Ma bức, đi mau!"
Tào Văn Liệt hét chói tai một tiếng, tiếp tục lao về mười mấy con quái vật trước mắt.
"Đi!"
Nhậm Quân, Trình Thiên Dã, Từ Khai và những người khác kinh sợ hô lên một tiếng rồi vội vàng tiếp tục lao ra ngoài.
Chỉ có điều thực sự có quá nhiều yêu thú.
Bốn phương tám hướng chỗ nào cũng có thể nhìn thấy bóng đen đáng sợ.
Còn có vô số Huyết Ma bức.
Bọn họ vừa mới lao ra ngoài không được bao xa thì gặp phải đàn yêu thú đáng sợ lập tức chạy tán loạn.
Sắc mặt cả đám người đều là vẻ sợ hãi.
"Mọi người đi mau, sau khi rời khỏi đây thì tìm cách đoàn tụ!"
Từ Khai - Tổng phụ trách Kinh Sư, mở miệng hét lớn, vận chuyển chân khí đến cực hạn.
Ba người bọn họ đều vừa mới đột phá ở trước đây không lâu.
Ở trong tiểu trấn nói mạnh cũng không mạnh, nhưng yếu cũng không yếu.
Ầm!
Bốn phương tám hướng là một mảnh hỗn loạn, khắp nơi tràn ngập khí tức đáng sợ, từng con yêu thú, Ma bức dường như nhiều vô kể, cho dù là cường giả Thánh Linh cảnh xuất thủ thì cũng không nhịn được bởi số lượng yêu thú quá nhiều, giết không xuể.
···
Trên đường phố hỗn loạn.
Dương Phóng dẫn theo Liễu Vân, thi triển thân pháp giống như dịch chuyển tức thời, lướt qua lũ quái vật từ nơi này sang nơi khác.
Thực sự không né tránh được thì hắn dùng Nhuyễn kiếm quét qua, lập tức đầu bay ra, máu tươi phun tung tóe.
Hắn cũng không có dừng lại chút nào.
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận