Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 93: Tập trung dời bang

Nếu chỉ là yêu cầu đơn thuần ngược lại thì cũng dễ nói, có cường giả có tính tình nóng nảy, vừa tới đã tát bang chủ bọn họ hai phát, làm cho bang chủ của bọn họ thật mất mặt.
Nói theo một cách không khách khí chút nào thì hiện tại ngay cả một con chó cũng dám đi đến tổng bộ Hắc Hổ bang của bọn họ, cũng dám cắn bang chủ của bọn họ hai phát.
Cho nên bang chủ của bọn họ đã không thể nào ngồi yên được nữa, ở khi thương thế hắn vừa khỏi, đã quyết định dẫn người dời bang trong đêm, rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
"Không đi có được hay không? Thực không dám giấu giếm, thuộc hạ thật sự là sợ, nhỡ đâu gặp phải giặc chặn đường, hoặc là Tà Linh ngăn cản vậy thì phải làm sao đây? Đây là chuyện chắc chắn sẽ xảy ra."
Dương Phóng nói nhỏ.
Trong khoảng thời gian này, thấy thế nào cũng không thấy an toàn.
"Không đi không được, đây là mệnh lệnh do bang chủ truyền xuống!"
Lưu trưởng lão cắn răng nói, "Ngươi chuẩn bị nhanh lên, ta còn phải đi báo tin này cho những người khác, đúng rồi, còn có một việc nữa, dựa vào phán đoán của bang chủ, đám người tới từ bên ngoài kia sớm muộn gì cũng sẽ huyết tế ở nơi định cư này, hiện tại đi sớm một chút còn có thể không sinh chuyện, nếu không rời đi thì sớm muộn gì cũng phải chết, ngươi tự mình suy nghĩ đi!"
Hắn để lại một câu, chẳng mấy chốc quay người rời đi, tiến về những cứ điểm khác.
Huyết tế?
Dương Phóng lộ vẻ giật mình, chui vào trong lòng đất một lần nữa, bắt tay vào chuẩn bị.
Hắn suýt nữa thì quên mất cái chuyện này.
Hiện tại trốn ở dưới lòng đất tuy rằng tạm thời an toàn, nhưng những người tới từ bên ngoài kia sớm muộn gì vẫn là sẽ động thủ.
Có hai cái phương thức để làm cho Thần chủng trưởng thành, một là trưởng thành một cách tự nhiên, hai chính là Huyết tế!
Đám người tới từ bên ngoài kia chưa chắc đã có đủ sự kiên nhẫn để chờ đợi lâu thêm nữa, cho nên, động thủ chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Xem như hắn ném Đạo đồ thật ra, đám người bọn họ nên Huyết tế thì vẫn sẽ bị Huyết tế.
Dương Phóng lập tức lấy đi toàn bộ số kịch độc mà bản thân hắn đã điều chế trước đó, sau đó lại chuẩn bị kim châm, độc tiêu, bao vôi bột, tất cả đều được chuẩn bị đầy đủ.
Càng quan trọng hơn chính là bảy khối Tịch Tà ngọc!
Có bảy khối Tịch Tà ngọc này, không cần biết là Tà Linh gì cũng không làm gì được hắn.
Đợi tới sau khi chuẩn bị xong, Dương Phóng lại đưa ánh mắt nhìn về phía Trình Thiếu Vũ còn đang rơi vào trong sự ảo tưởng ngu ngốc, rút trường kiếm ra, nhanh như chớp đâm vào cổ họng của đối phương, hoàn toàn giết chết đối phương.
...
Màn đêm sâu thẳm.
Yên tĩnh không hề có một tiếng động.
Xung quanh cực kỳ tối tăm.
Trên người Dương Phóng vác lấy hai cái bao, trong tay cầm theo một thanh trường kiếm, lặng lẽ đi về phía phương hướng tổng bộ của Hắc Hổ bang ở khu vực đường phố phía đông.
Có thể nhìn thấy được trong những ngày qua trên đường phố đã loạn hơn.
Có rất nhiều công trình kiến trúc đều đã trở nên xuống cấp nghiêm trọng.
Ở một số ngõ ngách, thậm chí còn có thể ngửi thấy được mùi máu tanh nhàn nhạt.
Có thể tưởng tượng, trong những ngày qua, chắc chắn đã xảy ra rất nhiều trận chiến.
Đợi tới khi Dương Phóng chạy tới tổng bộ của Hắc Hổ bang, chỉ thấy bên trong tổng bộ tối đen như mực, ngay cả những chiếc đèn lồng thậm chí còn không được thắp sáng.
Trong lòng nghi hoặc, hắn cẩn thận đẩy cửa đi vào, mới phát hiện trong khuôn viên tổng bộ đã tập trung dày đặc mấy trăm người.
Không có ngoại lệ, tất cả bọn họ đều mang theo những bao lớn bao nhỏ.
Có người thì đi một mình, có người kéo theo cả vợ con, có người thì dắt theo ngựa.
Ngoài ra còn có bảy tám chiếc xe ngựa xếp thành hàng ở đây, mũi và móng ngựa đều được bọc trong một lớp vải.
Không ai trong số những người có mặt tại hiện trường dám lên tiếng, và tất cả mọi người đều vô cùng im lặng.
"Dương Đạo, ngươi đã tới rồi, không có bị người theo dõi đó chứ?"
Lưu trưởng lão vội vàng chạy tới, thấp giọng hỏi.
"Yên tâm, không có theo dõi cả!"
"Không có là tốt rồi, đừng nói nữa, lập tức sẽ đi ngay!"
Lưu trưởng lão nhỏ giọng nói.
Rời đi vào thời khắc này, chắc chắn không được để lộ ra bất kỳ sơ hở nào mới được.
Chỉ cần phát ra một chút động tĩnh, đoán chừng sẽ bị người của các thế lực lớn phát hiện ra.
Bọn họ chờ đợi ở chỗ này một lát.
Triệu Hắc Hổ bang chủ Hắc Hổ bang cuối cùng cũng đã thu dọn xong đồ đạc của mình và bước nhanh ra khỏi sảnh.
Nhìn ra được, người bang chủ này của bọn họ trong những ngày qua là thảm tới cỡ nào, má trái rõ ràng lớn hơn một chút so với má phải, chắc là mới bị đấm sưng cách đây không lâu.
Hai mắt hắn nhìn thoáng qua trong đám người, nhìn thấy mọi người đều đến xem như đầy đủ rồi, cũng không nói nhảm lập tức vung tay lên khẽ nói: "Xuất phát thôi!"
Một đám người lập tức nối đuôi nhau mà đi ra, dọc theo cửa hông của Hắc Hổ bang, bắt đầu rời khỏi nơi này.
Dù sao, những gì cần phải thông báo, hắn đều đã thông báo cho mọi người hết rồi.
Những người không muốn đi cùng với hắn thì cứ để cho bọn họ trực tiếp chết ở chỗ này là được rồi.
Đám kẻ tới từ bên ngoài kia sớm muộn gì cũng sẽ làm Huyết tế, chờ thêm một ngày thì chính là thêm một ngày phiền phức.
Nếu không phải trước đó hắn bị Ngô Tôn làm cho bị thương nặng thì hắn sớm đã dẫn người rời khỏi nơi này rồi.
Trên đường đi ngoại trừ tiếng bước chân và bánh xa nho nhỏ ra thì không còn bất kỳ tiếng động nào khác.
Tất cả mọi người đều đang vội vàng lên đường.
Vì phòng ngừa bị Tà Linh để mắt tới, Triệu Hắc Hổ đặc biệt sắp xếp bốn vị trưởng lão đi sau cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận