Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 998 - Còn trốn nữa sao?



Chương 998 - Còn trốn nữa sao?




Ngọc phù này vốn đã không gánh nổi, lần này còn sử dụng tới hai lần liên tục, cuối cùng vẫn là không thể trụ nổi nữa.
"Bạch Vô Thường này cùng với trước đó có chút không giống, Bạch Vô Thường trước đó còn chưa có thực lực đáng sợ như vậy, hơn nữa Bạch Vô Thường trước đó cũng không có loại thủ đoạn này, gia hỏa này chắc là mới xuất hiện gần đây."
Tiểu nhị quán trà bên cạnh ngưng giọng nói.
Bọn họ thường xuyên âm thầm điều tra Địa Phủ, đối với Bạch Vô Thường nhiệm kỳ trước đã từng âm thầm đọ sức qua.
Cũng tương tự biết được chức vị Bạch Vô Thường này, tỉ lệ tử vong cực cao.
Riêng bọn họ tìm hiểu được thì đã đổi được ba đời.
Chẳng lẽ, bọn họ lại đổi Bạch Vô Thường?
"Không sai, ta cũng cảm thấy quái dị."
Lão giả áo bào đen thon gầy nặng nề gật đầu nói: "Trong lĩnh vực của gia hỏa này có một loại lực lượng đặc biệt, không chỉ có thể phong tỏa không gian càng có một loại hiệu quả miễn dịch, khiến cho lĩnh vực và khí cơ của chúng ta căn bản là không cách nào phát huy ra được tác dụng, thật là cổ quái!"
Cao thủ quyết đấu, không thể bỏ qua vai trò của lĩnh vực và khí cơ.
Nhưng đối phương có thể miễn dịch lĩnh vực, khiến cho lĩnh vực của người khác mất đi hiệu quả.
Điều này tương đương với vừa bắt đầu đã có một nửa chiến thắng rồi.
Thủ đoạn đáng sợ như vậy bọn họ vẫn là chưa bao giờ gặp được.
"Đúng rồi, Trương Hoành tiền bối không biết thế nào rồi? Chẳng lẽ không trốn được sao?"
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen đột nhiên mở miệng.
"Yên tâm, Trương Hoành tiền bối và những người khác đều có Độn Địa phù, cộng với thực lực Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, dù là như thế nào cũng có thể chạy ra một cách dễ dàng, lĩnh vực của đối phương cho dù có phong tỏa không gian thì cũng vô dụng!"
Tiểu nhị quán trà trả lời.
"Vậy thì được, dù sao lần này chúng ta không có chút tổn thương nào, đây cũng là một lần thăm dò mới, tối thiểu biết trong Địa Phủ lại có thêm một vị cao nhân, hơn nữa còn nắm giữ loại thủ đoạn này!"
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen nói với giọng trầm thấp: "Đi, chúng ta trở về cứ điểm trước!"
Tiểu nhị quán rượu khẽ gật đầu.
Hai người lập tức khởi hành, tung người nhảy lên, lao nhanh về phía đằng sau khu rừng đá.
Ngay khi bọn họ vừa mới lướt đi được mấy chục mét, đột nhiên, thần sắc thay đổi, thân thể đột nhiên dừng lại, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Phía trước.
Trên một cành cây thô to.
Một bóng người thần bí có thân thể vạm vỡ trên người mặc áo bào xanh, trên đầu đội mặt nạ ác quỷ màu đỏ, chẳng biết đã chờ đợi ở đây từ lúc nào, khí tức sâu thẳm, ánh mắt thâm thúy, giống như vực sâu không đáy.
Quần áo bay phấp phới, không nói một lời.
Ở khu vực bên hông, lóe ra một cái lệnh bài màu bạc trắng.
Tỏa sáng rực rỡ!
Bạch Vô Thường?
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen, tiểu nhị quán trà trong lòng kinh hãi.
Điều này sao có thể?
Làm sao mà đối phương lại nhanh tới như vậy?
Làm sao lại truy tung được tung tích của bọn họ?
"Lui!"
Người đàn ông thon gầy quát lớn một tiếng, cực kỳ quả quyết, bàn chân giẫm mạnh, thi triển ra một loại thân pháp thần bí khó lường, lập tức lùi lại, đồng thời thi triển lĩnh vực, bao bọc quanh người, thân thể huyền diệu khó lường, giống như thoát khỏi sự quỷ dị trong thiên địa, phân tán chúng sinh.
Tiểu nhị quán trà ở bên cạnh hắn cũng giống như thế, bộc phát chân khí, cháy hừng hực, vừa bắt đầu đã lập tức thi triển ra những gì mình có, chỉ cầu có thể nhanh chóng chạy trốn, để phòng bị lĩnh vực của đối phương bao trùm.
Tuy nhiên vẫn là chậm.
Gần như ở vào lúc bọn họ vừa muốn lùi lại đi xa, không gian bốn phương tám hướng đột nhiên cứng lại, giống như hóa thành tường đồng vách sắt, đè xuống về phía thân thể của bọn họ.
Thân thể hai người tê rần, trong đầu truyền đến cảm giác chóng mặt, phát ra tiếng kêu thảm, bị một cỗ lực lượng khổng lồ to lớn lập tức ép lui ngược, lập tức hung hăng bay ngược ra đằng sau, rơi đập vào nơi không xa Dương Phóng.
"Còn trốn nữa sao?"
Dương Phóng đứng cao sừng sững và hỏi một cách bình tĩnh.
Ban đầu hắn muốn trực tiếp truy tung người đàn ông vạm vỡ, nhưng đối phương lại sử dụng Độn Địa phù, khí tức bị ngăn cản khiến cho hắn căn bản không cách nào truy tung.
Lúc này mới dừng lại mà chuyển sang hướng khác, truy tung tới hai người trước mắt này.
"Khụ khụ, muốn chém giết muốn róc thịt, tự nhiên muốn làm gì cũng được, cần gì phải làm nhục chúng ta?"
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen khóe miệng chảy máu, vô cùng chật vật, nằm trên mặt đất, mở miệng nói.
Hắn đã hiểu sự chênh lệch giữa hai bên là rất lớn.
Lấy lực lượng của hai người bọn họ cho dù thiêu đốt huyết dịch, cho dù có kích thích thân thể thì cũng tuyệt không uy hiếp được đối phương.
Cho nên trực tiếp từ bỏ chống lại, chỉ cầu chết một lần.
"Yên tâm, ta bây giờ còn chưa muốn giết người, có điều, có thể nói cho ta biết về lai lịch của các ngươi một chút được không? Ta cảm thấy hứng thú đối với tổ chức của các ngươi."
Dương Phóng mở miệng.
Tiểu nhị quán trà kia lập tức cười lạnh nói: "Muốn biết được lai lịch của chúng ta sao? Các hạ chẳng lẽ tính sai rồi, ngươi cảm thấy chúng ta sẽ nói cho ngươi?"
Dương Phóng nhướng mày, nói: "Ta chỉ muốn biết lai lịch của các ngươi mà thôi, chuyện này cũng không tính là bí mật gì chứ? Chẳng lẽ ngay cả cái này cũng không thể nói ra được sao?"
"Hừ!"
Tiểu nhị quán trà hừ lạnh, nói: "Đã quyết muốn làm kẻ địch với Địa Phủ các ngươi, ngươi cảm thấy chúng ta sẽ cho ngươi biết nội tình của mình hay sao?"
P/S: Ta thích nào ... chương 1.



Bạn cần đăng nhập để bình luận