Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 402: Ngươi dùng phương pháp gì khiến nó lớn hơn?

Đêm khuya vắng người.
Hứa gia tại Nam Sơn thành.
Bên trong gian phòng bí ẩn.
Một bức tượng thiếu nữ dáng vẻ quái dị màu đen đứng vững vàng ở trên cao, mặt mỉm cười, không động đậy, đột nhiên chỗ mi tâm của bức tượng thiếu nữ toát ra từng làn khói xanh, xuy xuy rung động, tràn ngập một mùi hôi thối.
Sau đó, phần bụng của Thiếu nữ bắt đầu nhanh chóng phình to lên, giống như quả bóng bay được thổi lên, xuất hiện gân xanh, vặn và vặn vẹo, như thể có thứ gì đó sắp lao ra ngoài.
Lão gia tử Hứa gia một mực lặng lẽ cung phụng ở một bên, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía phần bụng của thiếu nữ.
"Lại có người chết rồi? Là ai?"
Ầm!
Đột nhiên, phần bụng của thiếu nữ trực tiếp nổ tung.
Thịt và xương màu đen bắn tung tóe ra khắp nơi, thật kinh khủng, làm nổ tung bàn thờ trước ngay lập tức.
Một mùi hôi thối khó tả tràn ngập khắp cả căn phòng.
Lão gia tử Hứa gia lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, quả thực khó có thể tin.
Làm sao có thể?
Làm sao có thể phục sinh thất bại?
Tà Mẫu bị tổn thương sao?
Hắn vội vàng nhanh chóng lao về phía Tà Mẫu, đỡ Tà Mẫu dậy.
Chỉ thấy sau khi phần bụng của Tà Mẫu bị nổ tung lên, chẳng mấy chốc nó nhanh chóng bắt đầu khôi phục lại, xuy xuy rung động, chậm rãi cùng nhau sinh trưởng, nhưng Đại trưởng lão của Hứa gia vừa mới chết mất lại bất kể như thế nào cũng khó mà sống lại ...
. . .
Mấy ngày sau đó.
Ở bên trong Thần Vũ tông.
Dương Phóng thay một bộ trường bào màu trắng sạch sẽ, bước đi trên con đường núi nhỏ.
Trong lúc đó phong tỏa toàn bộ lỗ chân lông, khí tức ép đến thấp nhất, đảm bảo sẽ không bị ai phát hiện ra.
Mặc dù Huyền Vũ Chân công không theo kịp chính mình về mặt đẳng cấp, nhưng Huyền Vũ Chân công có một số hiệu quả đặc thù vẫn luôn rất hữu dụng.
Đặc biệt là ở trên phương diện phong tỏa lỗ chân lông.
Hiện tại sau khi chính mình đạt tới cảnh giới Siêu phẩm, ở trên việc phong tỏa lỗ chân lông có thể làm tới càng hoàn mỹ hơn.
Nếu có bất kỳ chỗ nào thiếu sót, hắn là có thể cảm nhận được rõ ràng, từ đó làm ra bù đắp.
Từ đó về sau, chỉ cần hắn muốn thì cho dù là ai cũng không cách nào phát hiện được sự thật rằng hắn đã đột phá tới Siêu phẩm.
"Tiêu sư đệ, lại tới bái kiến sư tôn sao?"
Nghiêm Khoan thân thể cao lớn, ngũ quan anh tuấn, một mặt mỉm cười nhìn về phía Dương Phóng.
"Đúng vậy Nghiêm sư huynh, sư tôn có ở đây không?"
Dương Phóng đi về phía Nghiêm Khoan, dựa theo quy củ cũ tặng cho đối phương một cái hồng bao.
Bên trong chứa ước chừng trăm lượng bạc.
"Ha ha, mỗi lần ngươi tới đều rất khéo, sư tôn đúng lúc có mặt."
Nghiêm Khoan mỉm cười, càng ngày càng cảm thấy vị sư đệ trước mắt này đang đi đúng hướng.
ít ra mỗi lần đối phương tới bái kiến sư tôn, đều có quà biếu cho mình.
Điểm này thế nhưng là mạnh hơn nhiều so với những người khác.
Trong lòng hắn mơ hồ đã bắt đầu hối hận, trước đó không nên đưa Dương Phóng đến bến tàu Đông Giang.
Cũng may sau đó sư tôn điều đến mỏ bạc, cũng xem như hơi đền bù một chút đi.
"Vậy ta đây đi bái kiến sư tôn."
Dương Phóng nói.
"Dễ nói, sư đệ đi thong thả!"
Nghiêm Khoan mỉm cười nói.
Dương Phóng khẽ gật đầu rồi đi thẳng về phía trước.
Dáng người hắn tráng kiện, cao lớn khôi ngô, trong lúc đi khí thế rất ổn, mang tới cho người ta một loại cảm giác thận trọng lão luyện.
Không bao lâu sau, đi tới trước tiểu viện của Tống Kim Luân - Viện trưởng Hải Sa viện, khoảng cách rất xa là đã có thể nhìn thấy Tống Thục Mai ở bên trong tiểu viện, đang ngồi trong góc cùng một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy tím đeo đai lưng màu trắng, thì thầm to nhỏ.
Lời nói của hai người, đều không ngoại lệ, tất cả đều được Dương Phóng nghe vào trong tai.
Đây cũng không phải là hắn cố ý dùng Phong luật để nghe lén, mà là tu vi đến Siêu phẩm, thể chất được thay đổi toàn diện, tự nhiên vậy mà có thể nghe được xa như vậy.
Sau khi mỗi người đột phá đến Siêu phẩm, mức độ cải thiện thể chất là khác nhau.
Thân thể của hắn không thể nghi ngờ là loại xuất sắc.
Phải biết rằng hắn ngay từ Thập phẩm trung kỳ là đã có thể chống lại Siêu phẩm, có thể tưởng tượng được thể chất của hắn mạnh cỡ nào.
Hiện tại đạt tới Siêu phẩm, tự nhiên sẽ càng mạnh hơn so với Siêu phẩm bình thường.
"A, hắn là ai vậy?"
Thiếu nữ xinh đẹp mặc váy tím hoài nghi nhìn thoáng qua Dương Phóng.
"Đừng để ý tới hắn, hắn chỉ là một khúc gỗ mà thôi, không nghe được câu chuyện của chúng ta, ngươi nhanh nói đi, ngươi dùng phương pháp gì khiến nó lớn hơn?"
Tống Thục Mai nhỏ giọng nói.
"Hì hì, thật ra thì kinh nghiệm của ta rất đơn giản, chính là ăn nhiều quả đu đủ, uống nhiều bò sữa, đúng, mỗi lúc trời tối còn phải dùng tay ..."
"Bái kiến sư tôn!"
Dương Phóng mở miệng, chắp tay về phía bên trong gian phòng của Tống Kim Luân.
Khóe miệng của hắn hơi giật giật, không biết Tống Kim Luân có nghe được câu chuyện của hai nữ tử kia không.
Tóm lại câu chuyện của hai nữ tử đó, hắn nghe rất thốn và hắn thực sự không đành lòng nghe tiếp.
"Ngươi đã đến rồi."
Tống Kim Luân mặc trên người một bộ trường bào màu tím, trong tay cầm một quyển sách cổ, sau khi nhìn thấy Dương Phóng thì thả sách cổ đó xuống, nói: "Chuyện mỏ bạc bên kia như thế nào rồi, đã quen chưa?"
"Thưa sư tôn, xem như đã quen, tuy nhiên lúc đệ tử trấn thủ mỏ bạc, phát hiện mỏ bạc liên tục bị cướp bốn lần, trải qua đệ tử điều tra nhiều mặt phát hiện chính là do Diệt Tà minh gây ra, cũng may sau đó đệ tử tìm trở về số bạc đã mất."
Dương Phóng nói.
"Ồ? Diệt Tà minh?"
Trên mặt Tống Kim Luân khẽ động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận