Đại Hạ Văn Thánh

1015 Giết gian thần! Quân thần đánh cờ! Sáu quốc sách ổn định khó khăn! Cả nước sôi trào!

Khoảng nửa canh giờ sau.

Trong triều đình vẫn tranh luận không nhỏ như cũ .

Mà sau khi Vĩnh Thịnh Đại Đế cùng Cố Cẩm Niên trở về, trong triều đình nháy mắt an tĩnh lại.

Đám người cũng rất tò mò, Cố Cẩm Niên cùng Vĩnh Thịnh Đại Đế thương nghị cái gì.

Đồng thời cũng hết sức tò mò, chuyện này đến cùng nên xử lý như thế nào?

Bên trên long ỷ.

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng.

"Truyền lệnh của trẫm."

Theo Vĩnh Thịnh Đại Đế mở miệng, đám người thi nhau nhìn về phía long ỷ Hoàng đế, chờ đợi thánh chỉ.

"Lần này Đại Hạ xảy ra Thiên tai, là trời xanh tai họa do trời xanh khảo nghiệm. Toàn dân trên dưới Đại Hạ, bất kể là sĩ tộc, quan viên, dân chúng, con buôn đều nên trên dưới một lòng, chống lại tình hình tai họa."

"Bổ nhiệm Cố Cẩm Niên là tổng chỉ huy sứ tình hình tai họa Đại Hạ, chưởng khống tất cả quyền lực ở Đại Hạ, bãi miễn quan viên, quyền sinh sát, thấy Cố Cẩm Niên như thấy trẫm đích thân tới. Thiết lập nới chẩn tai là từ Lễ bộ Thượng thư, Hộ bộ thượng thư cầm đầu, phụ trách nội bộ vật tư vận chuyển, toàn lực phối hợp cùng Cố Cẩm Niên."

"Thiết lập nơi chống thiên tai, do Trấn Quốc Công làm chủ đạo, phụ trách điều khiển tướng sĩ quân doanh cảnh nội Đại Hạ, toàn lực phối hợp với Cố Cẩm Niên."

"Mệnh lệnh của Cố Cẩm Niên không cần phê duyệt. Tất cả tình khẩn cấp đều từ hắn điều khiển, không thể ngăn cản, người vi phạm lập trảm quyết."

"Thượng thư Lục bộ, bảy đại quân doanh, đám người Thái tử, trên dưới cả nước cần toàn lực phối hợp."

"Bất kể lần này kết quả như thế nào, trẫm tuyệt không hối hận. Nếu là ai như dụng ý khó dò, ngay tại chỗ chém đầu, hoặc tình hình tai họa ổn định, sau thu tính sổ sách, tuyệt không nhân nhượng."

Vĩnh Thịnh Đại Đế mở miệng, ông ấy tuyên bố thánh chỉ, để Cố Cẩm Niên trở thành tổng chỉ huy sứ lần cứu tế này. Cho quyền lực cao nhất cũng coi như nói cho tất cả mọi người, trách nhiệm này giao cho Cố Cẩm Niên.

Lời vừa nói ra, thần sắc văn võ cả triều không khỏi biến đổi.

Ăn ngay nói thật, đối với biện pháp này của Vĩnh Thịnh Đại Đế, đám người kỳ thật cũng không cảm thấy rất khoa trương. Trước đó bọn họ cũng đoán đến việc Vĩnh Thịnh Đại Đế sẽ để cho Cố Cẩm Niên trở thành tổng chỉ huy sứ.

Tuy nhiên điều mà mọi người quan tâm không phải cái này mà là quận Giang Trung nên giải quyết như thế nào.

Đây mới là chuyện đám người quan tâm nhất.

Hiện tại không ngờ rằng, Vĩnh Thịnh Đại Đế trực tiếp giao phó cho Cố Cẩm Niên quyền lực kinh khủng như vậy. Tất cả quyền sát sinh to lớn, quyền trục xuất quan viên, Lục bộ dốc hết toàn lực phối hợp, toàn bộ quân doanh đều do Cố Cẩm Niên điều hành.

Quyền lực như vậy, không thể bảo là khủng bố.

Nhưng chủ yếu nhất vẫn là quận Giang Trung đến cùng phải xử lý thế nào.

"Bệ hạ."

"Dám hỏi chuyện quận Giang Trung nên xử lý như thế nào?"

Có quan viên lên tiếng, hỏi thăm Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Chỉ là, lời này vừa ra ánh mắt của Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi có vẻ bất thiện.

"Không nghe trẫm vừa rồi nói cái gì sao?"

"Toàn quyền do Cố Cẩm Niên xử lý."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, cho trả lời.

Thốt ra lời này, văn võ cả triều hoàn toàn chấn kinh rồi.

Mặc dù bọn họ không biết Cố Cẩm Niên đến cùng làm chuyện gì, có thể khiến cho Vĩnh Thịnh Đại Đế trực tiếp đồng ý, nhưng nghe ý của lời này đúng là Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn là lựa chọn Cố Cẩm Niên.

Mà không có lựa chọn Lý Thiện.

Nhất thời, một số giọng nói thi nhau vang lên.

"Bệ hạ."

"Thần tin tưởng lựa chọn của bệ hạ cũng tin tưởng tài năng của Hầu gia, tuy nhiên chuyện ở quận Giang Trung liên quan quá lớn, mong rằng bệ hạ có thể cùng chúng thần nói rõ."

"Nếu không nội tâm của chúng thần khó có thể bình an. Việc này liên quan đến tồn vong của vương triều Đại Hạ. Xin bệ hạ tha thứ tội cho chúng thần."

Có người mở miệng, là quan viên Lại bộ.

Rất nhanh, lần lượt từng thân ảnh đứng ra, hi vọng Vĩnh Thịnh Đại Đế nói rõ ràng như thế nào mới ổn định được tình hình của quận Giang Trung.

Sự lo lắng của bọn họ cũng không vô lý.

Vậy hợp tình hợp lý.

"Việc này Bản Hầu có thể lập quân lệnh trạng. Nếu như bình định không được đại nạn của quận Giang Trung thì tất cả hậu quả, đều do một mình Bản Hầu gánh chịu. Còn việc bình ổn như thế nào, dính đến căn cơ của Đại Hạ, không thể nói nhiều."

Cố Cẩm Niên mở miệng, lộ ra vẻ tự tin vô cùng, đồng thời cũng biểu đạt thái độ của mình.

Tuy nhiên lời này nói ra.

Cũng không có đạt được quần thần ủng hộ.

"Hầu gia, lão thần tin tưởng ngươi, có thể việc này nói một ngàn, một vạn câu, liên quan đến quốc bản của Đại Hạ. Xin Hầu gia thứ tội."

Có người mở miệng, lời này nghe còn tính là có thể chấp nhận, chỉ là mang theo lấy một chút không tín nhiệm thôi.

Nhưng những lời nói còn lại cũng không hề dễ nghe như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận