Đại Hạ Văn Thánh

990 Dân ý chi tranh, đại quốc mậu dịch, thống nhất tiền tệ, kế hoạch sớm (7)

Trước mắt bởi vì nguyên nhân Long châu quốc vận khiến cho vương triều Đại Kim, vương triều Phù La, nước Hung Nô đều nổi lên cảm giác nguy cơ.



Vương triều Trung Châu người ta đều đã hoàn thành thống nhất, trừ một chút vấn đề nội chính chưa thể giải quyết, cái khác đều giải quyết hoàn toàn rồi.



Hiện tại lại xuất hiện Long châu quốc vận, các đại vương triều ở Đông Hoang sao có thể không hoảng sợ?



Đã như vậy mà còn muốn tính kế lẫn nhau thì chẳng bằng liên thủ cộng đồng phát triển. Nếu tiếp tục hao tổn nội bộ xuống dưới thì tất cả đều phải xong đời.



Nghe thấy Cố Cẩm Niên nói như vậy, Dương Khai nhẹ nhàng thở ra. Ông ấy còn lo lắng Cố Cẩm Niên không nguyện ý.



"Đã như vậy, lão phu liền trực tiếp báo cáo bệ hạ."



Dương Khai nhẹ gật đầu, trên mặt tươi cười.



"Được."



"Nhưng mà, các quốc gia hỗ trợ nhau không thể nóng vội, nhất định phải chậm rãi thương nghị, bảo đảm không thể ăn thua thiệt."



"Vương triều Đại Kim chủ động nhắc tới chuyện này, đoán chừng có lưu chuẩn bị ở sau. Nếu ta không đoán sai, bọn họ hẳn là sẽ lấy Long mễ là vật để cân nhắc thay thế bạch ngân của các quốc gia, đúng không?"



Cố Cẩm Niên đối với việc hỗ trợ lẫn nhau là phi thường tán đồng. Có thể quốc tế mậu dịch, Cố Cẩm Niên không tính là đặc biệt hiểu, nhưng cũng hiểu rõ một chút.



Quốc tế mậu dịch vấn đề lớn nhất ngay ở chỗ 'Thống nhất tiền tệ', dùng cái gì để cân nhắc giá cả tiền tệ. Đây mới là hạch tâm vấn đề.



Nếu là dùng bạch ngân mà nói, vương triều Đại Hạ tuyệt đối ăn thiệt thòi. Vương triều Đại Hạ bạch ngân cất giữ không nhiều, nội bộ sử dụng thì vấn đề không lớn, nhưng nếu là lấy bạch ngân làm 'Thống nhất tiền tệ', tuyệt đối phải thiệt thòi lớn.



Vương triều Đại Kim ưu thế cũng không lớn, cho nên nếu vương triều Đại Kim đưa ra, như vậy Đại Kim nhất định sẽ chọn một vật thích hợp thay thế.



Long mễ Đại Kim, chính là lựa chọn tốt nhất.



Nghe thấy lời này của Cố Cẩm Niên, ánh mắt Dương Khai lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn qua Cố Cẩm Niên nói.



"Hầu gia quả nhiên là liệu sự như thần. Vương triều Đại Kim chính là ý này, muốn dùng Long mễ Đại Kim làm vật cân nhắc. Có thám tử báo lại, vương triều Đại Kim đã có ý chế tạo tiền giấy Đại Kim Bảo, nắm giữ tiền giấy, có thể hối đoái cùng cấp giá cả Long mễ Đại Kim."



Dương Khai lên tiếng, đối với việc Cố Cẩm Niên đoán trước được cảm thấy vô cùng kinh ngạc.



"Đây là chuyện không thể, chí ít hiện tại tuyệt đối không được."



"Nhưng mà trước tiên cũng không cần trực tiếp cự tuyệt. Cứ chậm rãi hiệp thương, việc này cũng không thể một ngày xúc tiến. Chờ hai tháng sau, lại đến xử lý."



Cố Cẩm Niên lên tiếng, thái độ rất kiên quyết.



Tiền giấy Đại Kim Bảo không phải là không thể được, nhưng thống nhất tiền tệ tuyệt đối không thể dùng Long mễ Đại Kim. Nếu làm như vậy thì vương triều Đại Kim sẽ có địa vị bá chủ ở Đông Hoang cảnh, hoàn toàn ngồi vững rồi.



Kinh tế thu hoạch, thiếu tiền liền dùng tiền giấy, chi phí tuy chỉ là một trang giấy, nhưng mà toàn bộ Đông Hoang cảnh, tất cả các vương triều quốc gia tới trả tiền, Cố Cẩm Niên cũng không ngốc.



Nhưng mà chuyện hỗ trợ lẫn nhau có ý nghĩa rất lớn, không thể trực tiếp cự tuyệt. Chỉ có thể chậm rãi hiệp thương, cuối cùng hiệp thương đến một trình độ mà tất cả mọi người hài lòng là được.



"Lão phu đã hiểu."



"Vậy Hầu gia đi thong thả, lão phu lại trở về ngẫm lại."



Dương Khai cũng nghe hiểu rõ một chút. Ông ấy nhẹ gật đầu, hướng phía Cố Cẩm Niên thở dài, sau đó rời đi.



Theo Dương Khai rời đi, Cố Cẩm Niên tiếp tục hướng phía thư viện đi đến.



"Nếu như khai thông các quốc gia lớn hỗ trợ lẫn nhau."



"Kế hoạch Bất Dạ Thành Đại Hạ nhất định phải xem xét lại. Không chỉ là trong kinh đô mà phải tăng tốc độ, chí ít sớm bố cục tốt."



"Bằng không, bỏ lỡ cơ hội này, không nói trước mắt sẽ kiếm ít đi bao nhiêu bạc mà sau khi các quốc gia phát giác, tất nhiên sẽ có phản ứng. Lúc đó mới là phiền phức lớn nhất."



"Cũng may vương triều Đại Kim đủ tham, muốn lấy Long mễ làm tiền tệ thống nhất. Vương triều Phù La cùng nước Hung Nô hẳn là bị ép đồng ý."



"Chỉ cần vương triều Đại Hạ không đáp ứng, vương triều Phù La cùng nước Hung Nô cũng có thể nhờ vào đó làm lý do, đùn đẩy kéo dài, các tiểu quốc khác cũng có thể chậm một hơi."



"Bất Dạ Thành Đại Hạ, nhất định phải giày vò ra tới trước khi Đông Hoang hỗ trợ lẫn nhau hoàn toàn khai thông. Mà Bất Dạ Thành Đại Hạ nhất định phải thể hiện ra năng lực thu hút tiền tệ nếu không về sau không thể đàm phán tốt được."



"Có chút khó giải quyết."



Sau khi Cố Cẩm Niên biết rõ Long châu quốc vận xuất hiện, tất nhiên sẽ mang đến một chút ảnh hưởng cho Đông Hoang cảnh. Chỉ là không nghĩ tới ảnh hưởng này sẽ lớn như vậy.



Hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng đến chư quốc hỗ trợ lẫn nhau.



Lúc đầu dựa theo suy nghĩ của Cố Cẩm Niên, bản thân giày vò ra Bất Dạ Thành Đại Hạ. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Bất Dạ Thành Đại Hạ nhất định có thể nháy mắt nổi danh tại vương triều Đại Hạ.



Quay đầu lại lôi kéo đợt tài chính thứ hai, ở các nơi khai triển chi nhánh, chỉ cần chờ một năm nửa năm, cây đuốc thứ nhất liền xem như bốc cháy rồi.



Cộng thêm bên trên thuyền rồng Đại Hạ, bảo thuyền Đại Hạ xuất thế, kinh tế mậu dịch tất nhiên hoàn toàn phồn vinh.



Mà trong khoảng thời gian này, bản thân nghiên cứu ra được Chân Long bảo gạo, cộng thêm bắt đầu làm việc phát minh dụng cụ làm nông, hoàn toàn có thể làm vương triều Đại Hạ trong vòng hai, ba năm, hoàn thành cải biến to lớn.



Bán công nghiệp hóa gieo trồng sản lượng, tuyệt đối là có tính đột phá.



Sản lượng thóc gạo tăng gấp mười đều không đáng kể.



Chỉ cần dân chúng có lương thực vậy thì có tiền. Có tiền thì kinh tế mậu dịch có khả năng phát triển.



Cổ đại không phát đạt, trừ bỏ con đường kiến thiết, cùng với triều đình chèn ép bên ngoài, nhân tố lớn nhất chính là trên tay người dân không có tiền.



Vì cái gì châu báu, tơ lụa này đều chỉ có người có tiền mới mua được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận