Đại Hạ Văn Thánh

872 Công bộ rung động, uy lực của tụ linh cổ trận, Thần khí quốc gia, bệ hạ có đại hỉ sự!

Công bộ.

Tương đối khác mấy bộ khác, Công bộ xem như bộ môn náo nhiệt nhất, quan viên lui tới Công bộ, trên cơ bản đều để truyền phát văn kiện.

Công bộ bộn bề nhiều việc.

Các công trình thổ mộc cộng thêm công trình thủy lợi trên cả nước, đều nhất định phải do Công bộ đến giải quyết.

Toàn bộ Công bộ có thể chia làm ba khu vực.

Thổ mộc thuỷ lợi, chế tạo cơ khí, quặng đúc tiền, đây là ba khu lớn nhất.

Về phần lăng tẩm này, nghi trượng này, đây đều là việc nhỏ, ít nhất ngày bình thường cũng không có nhiều việc.

Chủ yếu vẫn là công trình thổ mộc của cả nước, Công bộ phải thiết kế bản vẽ, phê duyệt phát xuống, sau đó chế tạo cơ khí, chủ yếu là khí vật quân dụng, tiếp theo mới là đồ vật dân sinh dùng.

Mà lúc này.

Cố Cẩm Niên vừa đến, lập tức có người của Công bộ bẩm báo cho Vương Thượng thư Vương Khải Tân.

Còn không đợi Cố Cẩm Niên tiến vào bên trong Công bộ, Vương Khải Tân đã đi tới.

"Hầu gia."

"Sao ngài lại tới đây?"

Vương Khải Tân bước nhanh đi ra, mặt đầy nghi ngờ nhìn về phía Cố Cẩm Niên.

"Thượng Thư đại nhân, ta phụng ý chỉ bệ hạ đến đây xử lý chuyện thuyền rồng và bảo thuyền Đại Hạ."

Cố Cẩm Niên thấp giọng báo cho Vương Thượng thư.

"Thuyền rồng, bảo thuyền?"

"Ta rõ rồi."

"Hầu gia, vậy chúng ta đi xem thuyền rồng trước, hay là vào nghỉ ngơi một lát trước?"

Vương Khải Tân hỏi.

Vương Khải Tân cũng không dám thờ ơ với Cố Cẩm Niên, không phải chỉ vì Cố Cẩm Niên được phong làm đệ nhất hầu Đại Hạ.

Chủ yếu, Cố Cẩm Niên bây giờ là kim chủ của Công bộ bọn họ, là cây rụng tiền của Công bộ, cái này nếu không khách khí, quay đầu lại làm sao kiếm bạc nha.

"Trực tiếp đi xem thuyền rồng đi, không cần nghỉ ngơi, đợi chút nữa ta còn muốn đến thư viện một chuyến, ngày mai phải vào trong cung, chuẩn bị đại điển sắc phong."

Cố Cẩm Niên nói.

"Được, mời Hầu gia đi theo ta."

Vương Khải Tân cũng không dài dòng, trực tiếp dẫn Cố Cẩm Niên rời khỏi Công bộ.

Chỗ đúc khí của Công bộ nằm tại vùng ngoại ô ở kinh đô, có trọng binh trấn giữ, ở trong kinh đô không thể nào thiết lập nơi đúc khí, dù sao tấc đất tấc vàng, với lại trong kinh đô người đông phức tạp.

Liên quan đến công nghiệp quân sự của vương triều, há có thể làm ẩu?

Cưỡi chiến mã, Vương Khải Tân mang theo một nhóm quan viên Công bộ, đi thẳng đến nơi đúc khí.

Khoảng gần nửa canh giờ sau, Cố Cẩm Niên đi tới khu đúc khí.

Khu đúc khí của Công bộ Đại Hạ, chiếm diện tích sáu ngàn mẫu, có ba mươi sáu cái hầm dung chảy, bảy mươi hai nồi sắt, một trăm linh tám gian phòng hỏa lô, hai vạn công nhân, nói chung đều ở chỗ này rèn đúc một vài chiến giáp chiến đao cao cấp.

Đồng thời còn có một vùng đất trống rất rộng rãi, dùng để thử nghiệm áo giáp chiến đao.

Còn có một phần tư diện tích là dùng để nghiên cứu phát minh một vài khí cụ cho dân sinh, còn có khu đúc tiền.

"Hầu gia."

"Bệ hạ trước đó vài ngày đã giao phó, để Công bộ chế tạo ba thứ: thuyền rồng, bảo thuyền và chiến xa, đồng thời dựa theo kiểu dáng lớn vừa nhỏ chế tạo riêng biệt, ngài nhìn xem, đây là thuyền rồng cỡ lớn mà Công bộ tạo ra."

Dẫn Cố Cẩm Niên vào nơi đúc khí, Vương Khải Tân chỉ vào một chỗ đất trống, nói như thế.

Chỗ đất trống đó chính xác có ba chiếc thuyền rồng, lớn nhỏ không đồng đều.

Trước mắt thuyền rồng của vương triều Đại Hạ có chiều dài không sai biệt lắm là hai mươi hai trượng, độ rộng mười lăm trượng, độ cao chín trượng.

Mà thuyền rồng cỡ lớn Công bộ tạo ra có chiều dài ba mươi trượng, rộng hai mươi trượng, cao mười hai trượng, chia trên dưới bốn tầng.

Đây là cỡ lớn.

Thuyền rồng cỡ trung, chiều dài hai mươi trượng, độ rộng mười lăm, độ cao chín trượng, như thuyền rồng bình thường.

Thuyền rồng cỡ nhỏ, chiều dài mười hai trượng, độ rộng tám trượng, độ cao năm trượng.

Nhìn qua cái thuyền rồng này, giọng Vương Khải Tân vang lên.

"Thế tử điện hạ, thuyền rồng cỡ lớn này có thể chở ba ngàn giáp sĩ, nếu như vận chuyển lương thực, có thể vận chuyển ba ngàn thạch lương thực."

"Thuyền rồng cỡ trung có thể chứa hai ngàn giáp sĩ, vận chuyển khoảng chừng hai ngàn thạch lương thực,."

"Thuyền rồng cỡ nhỏ có thể chứa một ngàn giáp sĩ, vận chuyển chừng một ngàn thạch lương thực."

Một thạch là một trăm hai mươi cân, ba ngàn thạch chính là ba mươi sáu vạn cân, chẳng khác gì nói tải trọng là một trăm tám mươi tấn.

Thuyền rồng cỡ lớn vận chuyển tải trọng là một trăm tám mươi tấn, cỡ trung một trăm hai mươi tấn, cỡ nhỏ là sáu mươi tấn.

Thật ra rất tốt.

Vật phi hành mà có thể vận chuyển một trăm tám mươi tấn xem như không tệ, dù sao đồ vật vận chuyển không nhất định là lương thực, ngoại trừ lúc cứu tế, vận chuyển lương thực không có bất kỳ ý nghĩa gì, vận chuyển hàng hóa mới là mấu chốt.

Dãy Quảng Giang, có một thứ gọi là quả Bạch Ngọc, cũng chính là quả roi trắng, thứ này ở Quảng Giang, giá cả cao có thấp có, rẻ thì hai ba lượng bạc một cân, đắt là bảy tám lượng bạc một cân, dù sao sẽ không vượt quá mười lượng.

Nhưng thứ này bán rất được ở kinh đô Đại Hạ, giá khởi điêm là năm mươi lượng một chùm, không sai chính là một chùm, xấp xỉ nửa cân.

Hơn nữa có tiền mà không mua được.

Dọc đường phải dùng đá băng, vận chuyển bằng đường biển, mỗi thành thị đều phải vận chuyển khối băng tới bảo quản độ tươi, vận chuyển Bạch Ngọc quả từ Quảng Giang tới, nhanh nhất cũng cần mười lăm ngày mới có thể đưa đến.

Trừ phi mời một vài tu sĩ tới vận chuyển, hàng năm triều đình sẽ để cho một vài tu sĩ cố ý đưa quả Bạch Ngọc cực phẩm tới, đây là cống phẩm, Hoàng đế ăn một chùm, Thái hậu ăn ba trái, hoàng hậu hai trái, những sủng phi khác một người một trái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận