Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1465 Hiểu Thánh đạo, dung hợp vạn pháp, mười hai đạo sức mạnh của Thánh nhân, cổ thụ Tinh Thần hiển thế!(5)

Lúc trước hắn còn chút băn khoăn, thành Thánh rồi thì có phải chú ý hình tượng hay không? Có cần phải giữ mặt mũi hình tượng của Thánh nhân hay không?

Giờ nghe Tô Văn Cảnh nói vậy, Cố Cẩm Niên cảm thấy rất thoải mái, chia sẻ dự định tương lai của mình.

Thiên Mệnh đã bắt đầu, có những chuyện không thể trốn tránh, chỉ có thể trực tiếp đối đầu.

"Ngươi nói thử."

Tô Văn Cảnh nhẹ gật đầu, cũng rất tò mò không biết Cố Cẩm Niên muốn làm gì.

"Phát triển Đại Hạ."

"Đoạt trước tiên cơ."

"Mở ra cuộc sống thái bình cho vạn thế."

Cố Cẩm Niên nói ra mình ý nghĩ.

Vừa nghe, Tô Văn Cảnh lập tức hiểu được Cố Cẩm Niên có ý gì, hỏi lại.

"Vi sư có thể giúp gì cho ngươi?"

"Lão sư."

"Ý của học trò rất đơn giản, cuộc chiến đại thế đã bắt đầu, Tiên môn cũng nhận nhận được rất nhiều lợi ích."

"Sau khi Thiên mệnh giáng lâm, thiên địa có sự thay đổi cực lớn, ai có thể đoạt được tiên cơ thì sẽ có thêm phần thắng trong tương lai."

"Lão sư thành Thánh, học trò cũng thành Thánh, đặt tới cảnh giới Thánh đạo vẫn phải chú ý và phát dương quang đại Nho đạo."

"Học trò khẩn cầu lão sư giúp học trò phát dương con đường Thánh học để học trò có thể toàn tâm toàn ý phát triển vương triều Đại Hạ, tranh đoạt Thiên mệnh, mở ra thái bình vạn thế."

Cố Cẩm Niên nói ra tham vọng của mình.

Nho đạo có truyền nhân trở thành Thánh, đây là chuyện tốt, nhưng năng lực càng lớn, trách nhiệm sẽ càng lớn.

Cố Cẩm Niên thành Thánh, được thiên địa công nhận, vì thế Cố Cẩm Niên nhất định phải hồi báo thiên địa, hắn nhất định phải phát dương nho học, mở mang con đường Thánh nhân, giải đáp nghi hoặc của người đọc sách trong thế gian. 

Đây là chức trách của hắn, cũng là ý chí của thiên địa.

Nếu không, thiên hạ có nhiều đại nho như vậy, tại sao Thiên địa phải chọn ngươi?

Cuộc chiến Thiên Mệnh đã đến gần, Tiên môn, Phật môn, Yêu ma, vương triều Trung Châu, vương triều Đại Kim, chỉ những địch nhân này thôi cũng đủ khiến mình phải tự mình ra tay, đó là còn chưa kể đến những kẻ địch âm thầm lẩn trốn trong bóng tối.

Cho nên Cố Cẩm Niên hy vọng Tô Văn Cảnh sẽ nhận nhiệm vụ phát dương Thánh đạo, truyền bá Thánh pháp, để mình có chút thời gian, xây dựng vương triều Đại Hạ và tham gia vào cuộc chiến Thiên Mệnh.

"Chuyện này "

"Cẩm Niên, ngươi thật sự không cần phải ôm tất cả trách nhiệm vào mình đâu."

Tô Văn Cảnh hiểu ý tứ của Cố Cẩm Niên.

Nhưng ông ấy cũng biết rõ những lời này của Cố Cẩm Niên thật sự là đang ôm khát vọng gì.

Hai người họ giờ đã thành Thánh, bước tiếp theo là truyền đạo học nghề, truyền bá con đường pháp đạo Thánh nhân, càng ngày càng phát triển, đợi đến phút cuối cùng của cuộc chiến Thiên mệnh mới đi tranh đoạt cũng không muộn. 

Bởi vì hai người đã chiếm được tiên cơ lớn nhất - thành Thánh, Thiên mệnh sẽ luôn có khuynh hướng thiên vị cho bọn họ.

Bọn họ không cần phải đi tranh giành đấu đá với người khác, cho dù Tiên môn, Phật môn có giành được đồ tốt gì đi chăng nữa, thfi sao cơ chứ?

Bản thân Thiên mệnh chính là duy trì và phát triển Nho đọa, bây giờ hai người đã thành Thánh, lại tiếp tục phát triển Thánh đạo, đây là phương pháp tốt nhất để bọn họ có thể thu được sức mạnh tín ngưỡng từ thiên địa.

Cuộc chiến Thiên mệnh đối với bọn họ mà nói thì chẳng khác nào cá về với nước, không có bất kỳ nguy hiểm nào, sao lại không tốt?

Nhưng Cố Cẩm Niên lại muốn tham dự vào cuộc chiến, không biết là có nguy hiểm hay không, nhưng cho dù không có nguy hiểm thì cũng không thể nào an tâm mà phát triển Thánh đạo được.

Nói cách khác, Cố Cẩm Niên muốn đem công đức của việc “phát triển Thánh đạo” tặng cho Tô Vân Cảnh, còn hắn lại lựa chọn con đường cực kỳ gian khổ nhưng vô cùng vĩ đại. 

Nếu Cố Cẩm Niên thất bại, người được lợi nhất, chính là ông ấy.

Nếu là Cố Cẩm Niên thành công, ông phát triển mạnh mẽ Thánh đạo, nhất định sẽ đạt được nhiều thành tựu.

Vì thế ông ấy mới nói vậy, hi vọng Cố Cẩm Niên đừng tham gia cuộc chiến Thiên mệnh.

"Lão sư."

"Học trò đã lập lời thề, nhất định phải khiến cho vạn thế thái bình, thiên hạ sắp đại loạn, nếu chúng ta chỉ chăm chăm phát triển Thánh đạo, mà bỏ qua chuyện cứu vớt thương sinh, đây không phải là ý nguyện của học trò."

"Chỉ khi thiên hạ thống nhất thì chúng sinh mới có thể sống trong cảnh thái bình vạn thế."

"Nếu không thể quét sạch những địch nhân này, thiên hạ mãi mãi không thể yên ổn được."

Cố Cẩm Niên nói ra ý nghĩ của bản thân.

Nếu muốn vạn thế thái bình, bước đầu tiên phải nhất thống thiên hạ, mọi thứ đều phải tuân theo một trật tự, một hệ thống luật pháp nhất định, sau đó từ từ cải cách, phát triển Thánh đạo. Chỉ có như thế, mớ có thể khiến cho thiên hạ vĩnh an.

Nếu không, nhiều quốc gia cùng tồn tại, đồng nghĩa với việc tranh đoạt tài nguyên và chiến tranh chắc chắn vẫn còn tiếp diễn.

Nghe Cố Cẩm Niên nói, Tô Văn Cảnh thở dài một tiếng.

"Được."

"Cẩm Niên, ngươi yên tâm."

"Ngươi cũng phải chú ý cẩn thận."

Tô Văn Cảnh nhẹ gật đầu, ông ấy đồng ý. Nếu Cố Cẩm Niên đã quyết, thì dù ông ấy có phản đối thì cũng không thay đổi được gì.

"Đa tạ lão sư đã thành toàn."

Cố Cẩm Niên cúi đầu bái Tô Văn Cảnh một bái.

Sau đó, Thánh nguyên của Tô Văn Cảnh rời khỏi tiềm thức của Cố Cẩm Niên.

Sau khi Tô Văn Cảnh rời đi.

Cố Cẩm Niên tiếp tục lĩnh ngộ đạo pháp.

Tô Văn Cảnh nói không sai, bởi vì được rót thêm ấn ký Thiên mệnh, ấn ký Thánh nhân nở rộ từng chùm sáng chói mắt.

Mỗi đạo ấn ký đều đại biểu cho một sức mạnh của Thiên Đạo..
Bạn cần đăng nhập để bình luận