Đại Hạ Văn Thánh

1692 Một chưởng diệt Ma tộc, sáu đạo ấn ký, thiên mệnh chi tử, đại thế che chở!(7)

"Pháp thân vô lượng, trấn áp địa ngục, nhục thân như Thần Ma, khí tức đáng sợ. Một chỉ có thể phá nát hư không. Nguyên thần như thiên địa rộng lớn. Khí vận vượt qua mười vạn ngọn núi lớn. Quả thực quá hoàn mỹ. Đồng thời tu hành sáu đại hệ thống, nếu như trùng tu Kiếm đạo thì tương lai khó có thể tưởng tượng."

"Chỉ tiếc."

Tần Quảng Vương lên tiếng, Ông ấy nhìn về phía Cố Cẩm Niên, cho dù là mình cũng không nhịn được có chút ao ước.

Cảnh giới càng cao, kỳ thật hiểu càng nhiều. Giống như căn cơ, rất nhiều tu sĩ luôn cảm thấy căn cơ chỉ cần nện vững chắc là tốt rồi nhưng trên thực tế thì sao?

Căn cơ chân chính, không phải nện vững chắc đơn giản như vậy. Mà là cần chi tiết cùng hoàn mỹ. Phải hoàn mỹ như ngọc, mới có thể chân chính cải biến. Đây mới là con đường vô địch.

Chỉ là muốn chế tạo căn cơ hoàn mỹ như vậy, cần thời gian quá dài quá dài. Tuyệt đại bộ phận người, cũng không có thời gian đi hao phí ở đây.

Duy chỉ có một vài thiên địa trân bảo, mới có thể làm được trình độ này.

Cố Cẩm Niên có thể làm đến trình độ này, cũng là một trận lại một trận Thiên Cơ duyên.

Nhưng mà, Cố Cẩm Niên cũng bỏ được. Đổi lại là tu sĩ khác, đối mặt với loại cơ duyên này, đều hận không thể tăng lên tu vi của mình. Sao có thể có thể đi tăng lên thể phách bản thân?

Nhưng Cố Cẩm Niên có cơ duyên thật sự là nhiều lắm, cho nên hắn bỏ được. Dùng để nện vững chắc cảnh giới cùng thực lực.

"Tần Vương, đáng tiếc cái gì chứ?"

Tống Vương lên tiếng, hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía Tần Quảng Vương. Đều đến trình độ này rồi còn có cái gì đáng giá để đáng tiếc?

"Chỉ tiếc không mượn được cơ hội này để đột phá thất trọng thiên. Ngũ trọng Côn Bằng, lục trọng gió lốc, thất trọng vạn dặm."

"Nếu như đến thất trọng thiên, tương lai chi biến hóa, Cẩm Niên hiền đệ cũng có năng lực tự bảo vệ mình."

"Mà tạo hóa bất hủ lập tức sắp xuất thế, đại khủng bố giáng lâm, thời gian còn lại cho Cẩm Niên không đủ."

"Nếu như hiện tại đến thất trọng thiên thì sau khi đại thế hoàn toàn khôi phục, mượn nhờ tất cả cơ duyên cũng có thể để hắn đột phá đến cảnh giới đệ bát trọng. Sau cùng đại khủng bố, Cẩm Niên hiền đệ đến đệ cửu trọng thì cũng hoàn toàn viên mãn."

"Hắn được Thiên mệnh, là Thánh nhân Thiên mệnh nhất định tiếp theo cắt tai hoạ."

Ông ấy lên tiếng, nói ra chỗ đáng tiếc duy nhất.

Không đến thất trọng thiên.

Đừng nhìn chỉ là kém một chút, có đôi khi tại thời khắc mấu chốt, đột phá chính là đột phá, không đột phá chính là không đột phá.

Đến trình độ này, kém một chút có thể chính là chuyện cả đời.

Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại.

Nhưng theo tiếng nói của Tần Quảng Vương vừa mới dứt.

Oanh.

Như khí tức Huyền Hoàng trút xuống như Ngân Hà vậy, hướng về phía Cố Cẩm Niên dũng mãnh lao tới.

Ấn ký Thiên mệnh đã hoàn toàn ngưng tụ.

Theo lý thuyết trận công đức này kết toán cũng dừng ở đây, lại không nghĩ rằng còn xảy ra chuyện như vậy.

Còn có thể như thế sao?

Thế nhân kinh ngạc nhưng mà một ngày này bọn họ đã chấn kinh đến chết lặng.

Giờ đến phiên Thập điện Diêm La cùng các tộc Thượng cổ rung động.

"Không cần thiết phải giúp như thế chứ?"

"Tần Vương, tiểu huynh đệ này của chúng ta cũng thật là không được. Đại đạo chí công, cho dù là lại thưởng thức Cẩm Niên thế nào, cũng không thể quán đỉnh mạnh như vậy đi? Khí vận thế này, ngay cả ta cũng đỏ mắt."

Một vị Diêm Vương nhìn qua Cố Cẩm Niên lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy ao ước.

Đại đạo chí công.

Cho dù Cố Cẩm Niên thân là thiên mệnh chi tử, cũng chỉ là nói cho khí vận, cần Cố Cẩm Niên làm một vài chuyện mới có thể cho ban thưởng.

Nói cách khác, tất cả mọi người trên thế gian là thần tử của một vương triều. Cho dù Hoàng đế sủng ái thế nào, muốn cho ngươi thăng quan thì ngươi cũng phải làm một việc.

Đạt được thánh ân sủng ái, một việc ngươi làm thì thăng một cấp. Ngươi làm đặc biệt tốt, thăng hai cấp. Ngươi làm không tốt, cũng sẽ không phạt, thay một chức vị lại tiếp tục.

Đây là đại đạo chí công, tất cả vẫn phải là theo quy củ tới.

Nhưng bây giờ, hoàn toàn chính là khi Cố Cẩm Niên khiếm khuyết một điểm cuối cùng, đại đạo không chút do dự gia trì lực lượng, giúp hắn đột phá.

Nói câu khó nghe, thế này sao lại là thiên mệnh chi tử a, nói Thiên mệnh là cha hắn, thế nhân đều không thể không thừa nhận.

Bên trong sông Vong Xuyên.

Theo linh khí kinh khủng gia trì qua đi, Cố Cẩm Niên hoàn thành cải biến cuối cùng. Khí tức như là sấm sét càn quét phương thiên địa này.

Tất cả mọi thứ đều lộ ra vẻ phá lệ kinh người.

Thiên địa biến sắc.

Sông Vong Xuyên sôi trào.

Cố Cẩm Niên ở trong đó diễn hóa xuất vũ trụ tinh không. Khí tức của hắn đan vào một chỗ, hóa thành trật tự. Quả thực là khủng bố cùng to lớn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Chỉ là ngay một khắc này, ngôi sao Thiên mệnh rung động, ức vạn đạo thần quang rớt xuống. Nhưng mà lần này không phải vẩy xuống trên người Cố Cẩm Niên.

Mà là chiếu xuống phương thiên địa này.

Đại địa rung động, cả viên Cổ Tinh này cũng đang cải biến.

Trong chốc lát, bọn họ phát hiện thổ địa đang khuếch trương. Hai người vốn dĩ đứng cách nhau mấy mét, nháy mắt thế mà đã cách mấy ngàn mét.

Thậm chí có vài cổ thành, cũng bị cưỡng ép phân một thành hai.

Viên Cổ Tinh này đang cải biến.

Linh khí kinh khủng từ đại địa tuôn ra.

Đông Hoang cảnh.

Chín ngọn núi lớn xuất hiện, linh khí nồng đậm như chất lỏng nhưng ở trong đó, truyền đến từng đợt tiếng gầm gừ kinh khủng.

Một nơi ốc đảo diễn hóa, xung quanh hóa thành sa mạc, cuồn cuộn cát vàng, che khuất bầu trời, mà ở trong đó, máu tươi nhuộm đỏ đại địa, xem ra vô cùng kinh khủng.

Bên trong Nam Man, càng có ngàn vạn lôi trì, một gốc thần thụ dập dờn ức vạn Lôi quang, đang sinh sôi ra khủng bố.

Tây Mạc cảnh còn kinh khủng hơn.

Một ngôi chùa miếu cổ xưa, xuất hiện ở trung tâm Tây Mạc. Ngôi chùa miếu này xuất hiện, trong phạm vi mười vạn dặm, Phạn âm trận trận, cũng có một tôn Cổ Phật xuất hiện.

Nơi cực bắc.

Lúc này trời đông giá rét, nhưng từng tòa Tiên cung đứng vững, như là Thiên Đình Thượng cổ óng ánh lóa mắt.

Đến như thánh địa Trung Châu.

Càng có kỳ dị thần quang ngút trời mà lên.

"Đại thế khôi phục, hoàn toàn khôi phục rồi."

Âm thanh sợ hãi kêu lên.

Toàn bộ đại thế vào thời khắc này, hoàn toàn khôi phục rồi.

Thiên địa đại biến.

Không chỉ là viên Cổ Tinh này mà nhật nguyệt cũng đang biến hóa. Tất cả mọi thứ đều đang thay đổi.

"Hải tộc nghe lệnh!"

"Đại thế đã hiển, toàn bộ tướng sĩ Hải tộc, xuất thế chinh chiến!"

"Từ nay về sau, tứ hải chi địa đều là cấm khu của Hải tộc ta."

Âm thanh bá khí tuyệt luân vang lên, đến từ Hải tộc, trực tiếp phân chia đông nam tây bắc tứ hải chi địa.

"Thượng cổ Nhân tộc nghe lệnh."

"Đại thế khôi phục, xuất thế."

"Lục địa trong thiên hạ đều là địa bàn của Nhân tộc ta."

Rất nhanh, tiếng nói của Thượng cổ Nhân tộc cũng theo đó vang lên.

Hiển lộ rõ ràng bá khí cùng vô địch.

Tự tin cùng tuyệt đối.

Đại thế hoàn toàn khôi phục rồi.

Thiên địa biến hóa, các tộc Thượng cổ cũng vào một khắc này toàn bộ lựa chọn xuất thế.

Bắt đầu chân chính tranh đoạt đại thế tạo hóa.

Từng ngọn núi Thần cũng vào một khắc này hoàn toàn giải trừ phong ấn.

Chém giết.

Chinh chiến.

Khí tức kinh khủng, nháy mắt bao phủ Thần Châu đại lục.

Thế nhân đềyu cảm giác được, một trận đại chiến càng kinh khủng, càng máu tanh muốn bắt đầu.

Nhưng mà, ngay một khắc này.

Bên trong sông Vong Xuyên.

Cố Cẩm Niên đứng dậy, hắn chậm rãi đi đến trước mặt pháp thân, không có chút gì do dự, pháp thân cùng bản thân hòa làm một thể, tản mát ra vô tận uy lực.

Pháp thân Thích Già Phật lại lần nữa xuất hiện.

Khí tức đệ bát cảnh kinh khủng lại lần nữa xuất hiện.

Mọi người kinh ngạc, không biết Cố Cẩm Niên muốn làm cái gì.

Mà ánh mắt Cố Cẩm Niên lập tức rơi vào trên thân Hải tộc.

Giờ khắc này, thế nhân trầm mặc.

Ma tộc vừa chết, bọn họ còn rõ mồn một trước mắt đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận