Đại Hạ Văn Thánh

1212 Đại Nho trong Thiên địa, trăm nhà đua tiếng dị tượng, trời ban Văn cung, Đại Đạo thành Thánh Đồ

Tất cả mọi người trầm mặc.

 

Bọn họ nhìn qua Cố Cẩm Niên, lần này cho dù là người đối địch với Cố Cẩm Niên cũng có chút trầm mặc.

 

Lực lượng công đức thiên địa kinh khủng như vậy.

 

Nếu như gia trì ở trên người một mình Cố Cẩm Niên. Nói khó nghe thì coi như Cố Cẩm Niên hiện tại trở thành Bán Thánh cũng không hề quá đáng.

 

Nhưng vào lúc này, Cố Cẩm Niên thế mà lại tán đi công đức kinh khủng như vậy, cấp đến trên người tướng sĩ Đại Hạ, dân chúng chịu khổ.

 

Lòng dạ bậc này khiến cho tất cả mọi người đều trầm mặc.

 

Nho đạo chính là lễ nghi.

 

Mỗi một người đọc sách đều sẽ treo câu đạo đức ở bên miệng, mỗi một người đọc sách đều sẽ hô thương sinh dân chúng ở trong miệng.

 

Nhưng chân chính có thể làm việc này thì có mấy người?

 

Nhất là, đối mặt với ban thưởng như vậy ai có thể thờ ơ?

 

Để Vĩnh Thịnh Đại Đế đến? Đối mặt với ban thưởng như thế ông ấy có thể vô tư kính dâng hay sao?

 

Đáp án rất rõ ràng.

 

Vĩnh Thịnh Đại Đế sẽ tán đi một số công đức, chuyện này rất nhiều người tin tưởng. Nhưng đối với Vĩnh Thịnh Đại Đế mà nói, phân phát cho dân chúng là để có thể ngồi vững vàng đế vị của ông, vẫn là có thu hoạch lợi ích.

 

Nhưng Cố Cẩm Niên lại không phải vậy.

 

Cố Cẩm Niên làm như vậy, hoàn toàn chính là đem tất cả mọi thứ của mình vứt bỏ cho thế nhân.

 

Cách cục như thế làm cho tất cả mọi người đều trầm mặc.

 

Trên bầu trời.

 

Vô lượng công đức khuếch tán ra tạo ra từng đạo kim sắc màn trời, những kim sắc màn trời này rơi ở rất nhiều góc khuất trong vương triều Đại Hạ.

 

Quận Lũng Tây, các tướng sĩ vẫn đang phấn đấu được tắm mình trong quang mang kim sắc, khiến cho thể xác và tinh thần của bọn họ đang rã rời không thôi vào thời khắc này nhận được gia trì.

 

Một vài tướng sĩ có các loại vết thương chồng chất cũng vào một khắc nhận được trị liệu, thương thế khôi phục.

 

Thể phách bọn họ đạt được cải biến, tinh khí thần sung mãn có vô cùng nhiều chỗ tốt.

 

Quận Đông Lâm.

 

Vô số dân chúng tắm mình trong kim quang Công đức, Kim Vũ công đức lúc trước để bọn họ loại trừ bệnh phổi, bây giờ kim quang Công đức như vậy chiếu rọi trên người bọn họ, khiến cho khí vận của bọn họ gia tăng, tương lai sẽ có rất nhiều biến số.

 

Ví dụ như làm ăn gặp quý nhân, hay là phát hiện cái gì, cùng với con cái sinh ra cháu chắt có tiền đồ.

 

Đây chính là chỗ tốt của khí vận.

 

Cho biến số.

 

Quận Nam Địa.

 

Ánh sáng kim quang công đức ngoại trừ chiếu rọi ở trên thân dân chúng cùng các tướng sĩ, tương tự cũng chiếu rọi ở bên trong dòng sông lạnh như băng.

 

Rất nhanh, từng đầu cá kim sắc sinh ra, mang đến sinh cơ mới.

 

Bên trong quận Giang Trung.

 

Dưới kim quang công đức chiếu rọi một vài nơi đất bỏ hoang hoặc là đất đai bị nứt nẻ cũng vào một khắc này trở nên phì nhiêu. Quận Giang Trung trừ ruộng đồng bên ngoài thì vô cùng hoang vu.

 

Mà trải qua ánh sáng công đức chiếu rọi xuống, toả sáng đặc biệt khác thường.

 

Thác nước thành sông, ốc đảo hồ lớn, non xanh nước biếc, đẹp không sao tả xiết.

 

Dân chúng được ánh sáng công đức chiếu rọi, đại khái phân thành hai loại. Một loại là lần này bên trong đại tai trong lòng còn có thiện niệm, quyên tặng các thứ như vật tư lương thực, vàng bạc đều có thể thu hoạch được công đức gia trì.

 

Còn lại là một số dân chúng, người nhà của bọn họ lần này chết ở trong Thiên tai, hoặc là người nhà của các tướng sĩ.

 

Những người này đều thu được không ít công đức gia trì.

 

Đây vốn là công đức của một mình Cố Cẩm Niên. Nhưng bây giờ Cố Cẩm Niên phân cho những người này.

 

Lần này xảy ra Thiên tai, theo Cố Cẩm Niên cũng không phải là do mình cứu vãn xuống. Tuy mình là nhân vật chủ yếu, nhưng vẫn là dựa vào những người dân này, những tướng sĩ vương triều Đại Hạ này.

 

Nếu không có bọn họ, Thiên tai này sao có thể bằng vào lực lượng một người giải quyết được?

 

Cho nên, Cố Cẩm Niên đem những công đức này phân cho dân chúng, đây là công đức bọn họ nên có được .

 

"Hẳn là không phải tài sản của ta thì dù một hào cũng chớ lấy."

 

Chỉ là, giờ khắc này, Cố Cẩm Niên nhân nghĩa, Cố Cẩm Niên khẳng khái khiến vô số người đọc sách tin phục thật sâu.

 

"Cố công đại nghĩa."

 

Giờ khắc này, bên trong thư viện Đại Hạ có người đọc sách đứng dậy, hắn ta nhìn về phía Cố Cẩm Niên, tôn xưng một tiếng Cố công.

 

Danh xưng như thế này, chính là danh xưng tối cao của người đọc sách, xuất phát từ nội tâm.

 

Cái gì mà hậu thế thánh nhân, cái gì mà Thánh tử đương thời, đây đều là tiếng khen, nhưng đây thực sự là một loại phẩm đức bên trên tán thưởng.

 

Theo người này lên tiếng.

 

Trong lúc nhất thời, toàn bộ người đọc sách không khỏi lần lượt đứng dậy, bọn họ xuất phát từ nội tâm, hướng phía Cố Cẩm Niên hành lễ, hô to một tiếng Cố công.

 

Đối mặt với phúc như thế, Cố Cẩm Niên vẫn không nhìn như cũ, đem công đức phân phát cho thương sinh Đại Hạ, phân phát cho tướng sĩ Đại Hạ.

 

Theo người đọc sách thi nhau đứng dậy, những Đại Nho này  cũng không thể không đứng dậy, không có bất kỳ ép buộc nào, trong lòng cũng không có nửa điểm bất mãn. Dù là có Đại Nho, tuổi tác hơn xa Cố Cẩm Niên ba bốn vòng cũng lần lượt đứng dậy, hướng phía Cố Cẩm Niên hành lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận