Đại Hạ Văn Thánh

Chương 540 Thiên địa có chính khí, vạn vật có hình thù! Bài ca chính nghĩa vừa ra kinh động cả thế gian.(2)

Lời hữu ích nói rất nhiều nhưng thực tế chính là muốn Cố Cẩm Niên chết.

Điểm này ai cũng hiểu rõ.

Nếu không phải Vĩnh Thịnh Đại Đế đã ban bố Thánh chỉ thì chỉ sợ bát Vương đã sớm vào cung diện Thánh.

Trước mắt do Lễ bộ sắp xếp, để tám vị Vương gia ở lại Thiên điện trong Hoàng cung.

Nhưng tất cả mọi người đều biết mấy ngày nữa trên triều hội, bát Vương sẽ xuất thủ.

Hoàn toàn đè chết Cố Cẩm Niên.

Mà giờ khắc này.

Vương triều Đại Hạ.

Khổng gia.

Thánh địa Khổng gia, chiếm diện tích hơn ba ngàn mẫu, bốn phía lầu các, núi đá san sát, trong hồ chèo thuyền du ngoạn lộ ra vẻ khí khái vô cùng.

Nơi này của Khổng gia ẩn chứa Thánh ý.

Vốn dĩ, Thánh Viện của Khổng gia chỉ khoảng ba trăm mẫu nhưng dưới sự nỗ lực của nhiều thế hệ dần dần đã có ba ngàn năm trăm mẫu đất.

Mà đây chỉ vẻn vẹn là Thánh viện Khổng gia. Bên trong khúc phủ còn có thánh lăng Khổng gia cùng thư viện Khổng gia thêm cả miếu thờ Khổng gia.

Ba chỗ này chiếm phần diện tích không kém hơn Thánh viện của Khổng gia.

Mà khúc phủ có gần một nửa bách tính họ Khổng nhưng phân chia giai cấp vô cùng nghiêm ngặt. Những người này bị cưỡng chế đổi tên và trở thành nô lệ cho Khổng gia.

Từ sau khi Thánh Nhân đắc đạo, Khổng gia hưng thịnh, quả thật đã cho ra đời ba, bốn đời người đọc sách vĩ đại.

Kế thừa học vấn của Thánh Nhân, khai chi tán diệp, lo cái lo của thiên hạ. Trong đó có không ít người ngông nghênh, không vì năm đấu gạo mà khom lưng.

Nhưng theo thịnh thế đi lên cùng với thế đạo biến chuyển lớn, muôn vàn nhân tài lần lượt xuất hiện. Con cháu của Khổng gia mặc dù được kế thừa Thánh đạo nhưng lại không thể xuất hiện thêm vị Thánh Nhân thứ hai. Ngược lại thì có những người khác nhập Thánh.

Vì vậy, Khổng gia bắt đầu thay đổi.

Thứ nhất là lo lắng địa vị của Khổng gia có chỗ biến hóa. Thứ hai là không hi vọng có người vượt qua cái danh Thánh Nhân.

Cho nên áp dụng thủ đoạn lưỡng cực phân hóa, tiến hành thủ đoạn ổn định kéo dài mấy ngàn năm.

Tôn sùng Thánh học, thu nạp hiền tài. Phàm là người học đạo của Khổng Thánh thì đều là thượng khách. Nếu người có tài hoa lại được Khổng gia giúp đỡ thì tương lai một bước lên mây.

Nếu có ai không tôn sùng Thánh học, dám khai sáng tân học, nhẹ thì bị đánh, nặng thì bị cô lập. Mà thủ đoạn của Khổng gia cực kỳ cao minh, chỉ cần có dấu hiệu là sẽ cử các Đại Nho đến đàn áp. Từ xưa đến nay đều không hề coi thường.

Điều này đời sau của Khổng gia làm rất tốt.

Thật ra ban đầu còn tốt. Phần lớn là thu nạp hiền tài cũng chính là vì việc này tốt cho sự cạnh tranh.

Mãi cho đến ba mươi đời sau, môn đồ của Khổng gia che kín thiên hạ. Các nước đều có cái bóng của Khổng gia, đã đỡ đầu và giúp đỡ quá nhiều người đọc sách.

Ân tình đời đời kiếp kiếp lại thêm danh tiếng tốt như vậy cùng với nguyên nhân là có vị Thánh Nhân đời đầu nên Khổng gia dần dần trở thành thế lực cấp bá chủ của Nho đạo.

Người ta nói thế gia ngàn năm, lớn mạnh không sụp đổ.

Khổng gia không chỉ đơn giản là ngàn năm như vậy. Toàn bộ Thần Châu thế giới, Khổng gia trải rộng khắp thiên hạ. Mặc dù chính thức là ở vương triều Đại Hạ.

Nhưng sau khi Thái tổ khai quốc, Khổng gia đã đem bộ phận người chính thống đưa sang nước khác. Thành lập một số loại chính thống khác.

Nếu như Khổng gia thật sự bị diệt thì những người chính thống này sẽ thừa kế vị trí của Khổng gia ở Đại Hạ, danh hào chính thống.

Nếu như lại bị diệt thì lại lần nữa kế thừa vị trí chính thống. Lặp đi lặp lại, không ngừng sinh sôi.

Cũng chính vì chiêu này khiến quân vương các nước đối với Khổng gia vốn đã kiêng kỵ lại không dám đắc tội.

Địch nhân không diệt được mới là đáng sợ nhất.

Giờ khắc này,

Bên trong hậu hoa viên có một ông lão đang lẳng lẳng nhìn hồ nước.

Phía sau hắn là Thánh tôn Khổng gia đang đứng, Khổng Vũ.

“Lão sư.”

“Biến cố lần này ở Kinh đô, Cố Cẩm Niên có thể thoát khỏi hình phạt hay không”

Khổng Vũ nói.

Từ sau khi về Khổng gia, nội tâm Khổng Vũ một mực không yên. Cả ngày lẫn đêm đều nghĩ đến Cố Cẩm Niên. Hắn hận Cố Cẩm Niên đến chết.

Đường đường là một Thánh tôn chưa bao giờ gặp phải khi nhục lớn như thế. Nhưng Cố Cẩm Niên lại giẫm lên người mình, để cho mình trở thành trò cười của người trong thiên hạ.

Mặc dù thông qua thủ đoạn của Khổng gia, đã hạ thấp rất nhiều ảnh hưởng nhưng chuyện này Khổng Vũ không thể nào quên.

Hôm nay biết được hành động của Cố Cẩm Niên, Khổng Vũ càng cảm thấy khinh thường sâu sắc nhưng điều hắn quan tâm hơn vẫn là Cố Cẩm Niên đến cùng có thể bị ban chết hay không.

Cho nên mới cố ý đến hỏi thăm lão sư của mình.

“Tuy vì dân nhưng làm loạn nền tảng lập quốc.”

“Triều đình không dung.”

“Bát Vương không dung.”

“Người trong thiên hạ cũng không dung. Cố Cẩm Niên hẳn phải chết không nghi ngờ.”

“Nếu như còn sống, Đại Hạ chắc chắn sẽ mất nước.”

Lão giả đứng trước mặt hắn từ từ lên tiếng.

Ngay sau đó ông ta tiếp tục nói.

“Nhưng mà Cố Cẩm Niên này lại thông minh. Hắn cho là hắn vì dân giải oan, muốn mượn lực từ lòng dân để miễn trừ tội chết.”

“Đã đắc tội Khổng gia, há có thể để hắn thoát tội?”

“Khổng Vũ, địch nhân lớn nhất của ngươi, trên cơ bản sẽ không tạo thành bất cứ uy hiếp gì với ngươi.”

“Trong tộc đã truyền tin ra ngoài để cho Nho sinh Đại Hạ đi công kích việc này, để cho dân chúng hiểu rõ dụng tâm hiểm ác của Cố Cẩm Niên.”

“Cái gì mà vì dân giải oan, chẳng qua chỉ là muốn nhúng chàm lòng dân mà thôi.”

“Buồn cười vô cùng. Loại người như hắn mà có thể nhúng chàm lòng dân sao?”

Lão giả mở miệng. Trong lời nói tràn đầy địch ý với Cố Cẩm Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận