Đại Hạ Văn Thánh

1702 Đệ thất cảnh truyền thuyết, biến số kinh thiên, bí mật lớn nhất từ xưa đến nay(2)

Vốn dĩ Cố Cẩm Niên cao cao tại thượng, đã để ông ta rất khó chịu. Rõ ràng là bốn tộc cường thế, kết quả biến thành Cố Cẩm Niên mạnh mẽ cường thế bá đạo.

Chuyện này khiến bọn họ tương đối khó chịu. Cho nên Cố Cẩm Niên thiết lập Kỳ Lân các, Bắc Hải Long Vương chỉ coi như một chuyện cười đến xem.

Đương nhiên ông ta tin tưởng Cố Cẩm Niên có thể nuôi dưỡng được một vài thiên kiêu.

Thậm chí nếu như cho đầy đủ thời gian sẽ không kém gì Hải tộc, chuyện này là hợp tình hợp lý. Dù sao khí vận đại thế đang ở trên người Cố Cẩm Niên. Thật sự dốc hết toàn lực đi bồi dưỡng, sao có thể không nuôi dưỡng ra?

Nhưng chỉ là mười năm thì ông ta thật sự không tin.

Cho nên, ông ta có thể xuất ra Long châu bản mệnh của mình để cược.

"Bắc Hải Long Vương thế mà lấy Long châu bản mệnh ra cược. Vậy Yêu tộc ta tất nhiên cũng sẽ không rơi xuống hạ phong, nguyện lấy nội đan Phượng Hoàng làm tiền đặt cược. Nếu như trong vòng mười năm, Nhân tộc có thể nuôi dưỡng được cường giả ngũ trọng thiên thì ta sẽ cho nội đan Phượng Hoàng."

"Đương nhiên, nếu như không có thì Cố Thánh có thể đem khí vận đương thời, chia sẻ một thành cho Yêu tộc ta hay không?"

Giờ khắc này, Yêu thần cũng lên tiếng, Bắc Hải Long Vương là tức giận mới có thể nói như vậy. Còn Yêu tộc thì không giống, có thể có mưu đồ khí vận đại thế của Cố Cẩm Niên.

Dùng nội đan Phượng Hoàng làm tiền đặt cược.

Nhìn tiền đặt cược dường như rất lớn, nhưng trên thực tế ở trong mắt rất nhiều người đây đã là vụ mua bán kiếm bộn không lỗ.

Dụng tâm hiểm ác.

"Được."

Cố Cẩm Niên trực tiếp đồng ý, không chút do dự gì.

Thốt ra lời này, mọi người biến sắc.

"Cẩm Niên hiền đệ, ngũ trọng thiên không phải đùa giỡn. Trừ phi có Tạo Hóa chi địa mở ra, không phải những thiên tài địa bảo này thì không nhất định đủ."

Tần Quảng Vương lập tức lên tiếng nhắc nhở Cố Cẩm Niên để hắn chú ý, đừng quá mức khinh địch.

Nhưng mà Yêu tộc không cho Cố Cẩm Niên cơ hội đổi ý.

"Vậy cứ chắc chắn như thế, lập thề cũng không cần lập. Thánh nhân miệng vàng lời ngọc không cần lập thề. "

"Trong vòng mười năm, nếu như ra một vị cường giả ngũ trọng thiên, Yêu tộc kính dâng nội đan Phượng Hoàng."

Đối phương cười lên tiếng.

Nội đan Phượng Hoàng có giá trị cực kỳ khủng bố, cho chim cách một loại yêu thiện, có thể thức tỉnh huyết mạch Phượng Hoàng, rèn đúc một vị chuẩn Yêu thần, tương lai chí ít cất bước vào thất trọng thiên.

Thứ này có giá trị quá kinh khủng. Cho dù Yêu tộc có, cũng không tồn tại trọn vẹn.

Vẫn như trước có giá trị cực lớn.

Theo lý thuyết, một thành khí vận đại thế, không nhất định hơn được một viên nội đan Phượng Hoàng. Dù sao đại thế này còn không hoàn toàn thành hình.

"Yêu tộc đã như vậy. Thần tộc cũng tới chúc phúc. Nguyện lấy vạn cân Cửu Dương thần thủy làm tiền đặt cược để đổi lấy một thành khí vận, không biết Cố Thánh có hứng thú hay không?"

Giờ khắc này, Thần tộc nhìn thấy tình cảnh này cũng nhịn không được lên tiếng. Chuyện kiếm bộn không lỗ này có dụ hoặc quá lớn.

Không có cách nào. Đây không phải là vấn đề tham hay không, mà là cho không ai lại không muốn chứ?

Thần tộc muốn cùng Cố Cẩm Niên hợp tác nhưng càng muốn ép khô tất cả giá trị lợi dụng của Cố Cẩm Niên hơn. Ở trong mắt bọn họ, Cố Cẩm Niên không tính là gì. Giá trị của hắn mới trọng yếu nhất.

Nếu Thần tộc cũng lên tiếng, Thánh nhân Thượng Cư cũng không thể im lặng. Ông ấy vừa định lên tiếng thì giọng nói của Cố Cẩm Niên đã vang lên.

"Thượng cổ Nhân tộc phải chăng cũng muốn đánh cược một phen?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng, trực tiếp hỏi Thánh nhân Thượng Cư. Hắn nhìn ra được ý của Thánh nhân Thượng Cư cho nên trực tiếp lên tiếng, cũng miễn cho Thánh nhân Thượng Cư nói cái gì.

"A Di Đà Phật."

"Người xuất gia không tham dự cược số. Nhưng mà lão phu chính là Thánh nhân, lại là Phật Đà Niết Bàn, quan tâm thương sinh thiên hạ. Nếu Cố Thánh đã có tự tin cùng phần thắng như thế thì coi như để nâng đỡ Nhân tộc đương thời, ta có thể đem một ngọn núi Thần của Thượng cổ Nhân tộc xem như tiền đặt cược. Không biết Cố Thánh cảm thấy thế nào?"

Thánh nhân Thượng Cư không hổ là Nho Phật song tu, lời này vừa nói ra quả thực đem mình nói thành Thánh nhân rồi.

Rõ ràng cũng ham muốn khí vận đại thế, lại nhất định phải nói giống như đang giúp vương triều Đại Hạ vậy.

Quả thực là buồn cười vô cùng.

"Có thể, một ngọn núi Thần, Long châu bản mệnh, nội đan Phượng Hoàng, Cửu Dương thần thủy."

"Hi vọng chư vị đến lúc đó tuân thủ lời hứa."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, đối với bọn họ khinh thường. Cố Cẩm Niên không có bất kỳ phẫn nộ cùng gợn sóng gì, xem thường rất bình thường.

"Vậy rửa mắt mà đợi."

Bắc Hải Long Vương vẫn xem thường. Nhưng mà lại nói đến nơi đây, bọn họ cũng không có tiếp tục dây dưa tiếp.

Bấy giờ, lần lượt từng thân ảnh biến mất.

Tứ Hải Long Vương trở về trong vùng biển.

Thánh nhân Thượng Cư cũng rời đi.

Duy chỉ có lưu lại Cố Cẩm Niên cùng đại năng Thần tộc.

"Cố Thánh, ta là Đại Trụ, lần này thiết lập Kỳ Lân các chỉ sợ cần không chỉ là vật tư, cần nhiều hơn vẫn là truyền thừa chi pháp."

"Thần tộc có không ít truyền thừa chi pháp Thượng cổ, muốn mời Cố Thánh đi một chuyến, đi xem một lần. Cũng cho Cố Thánh trợ giúp nhất định. Nói thật Thần tộc luôn chủ trương hòa bình."

Đối phương lên tiếng, tên của ông ta rất kỳ quái. Nhưng mà nghe đồn ở trong Thần tộc lai lịch rất thần bí, có được hoàn chỉnh nhất truyền thừa cùng văn minh, tên của bọn họ đại biểu rất nhiều, càng loại danh tự cũ rích đơn giản này lại càng đại biểu cho một loại ý tứ cường đại.

Nhưng mà lời của vị Đại Trụ này, một lời Cố Cẩm Niên cũng không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận