Đại Hạ Văn Thánh

1658 Dẫn ra Thiên Kiếp, Tru diệt Thần tộc, tiến vào Tây Mạc, biện giải tất cả Phật pháp, truyền bá chân lý Phật môn.(4)

"Sau khi ta chết rồi thì còn quản cái gì mà hồng thủy với cả tai ương.”

"Đừng mơ tưởng dùng hai chữ “Thánh nhân” đến trói buộc ta, ta chính là ta, đây chính là đạo làm Thánh nhân của ta: Tri hành hợp nhất.

Thế nhân kinh ngạc, Cố Cẩm Niên không hề bị kiểu nói chuyện này làm bối rối, hắn rất rõ ràng, cắt đứt mọi gông xiềng đạo lý, gạt bỏ ngay suy nghĩ “đạo đức bắt cóc” của Thánh nữ.

(đạo đức bắt cóc là những lời nói nghe có vẻ hợp tình hợp lý, dùng lí lẽ đạo đức để đẩy người khác vào thế khó xử, từ đó hạ thấp và bôi nhọ danh dự của người khác, là một kiểu bẻ ngoặt sự thật.

Mục đích của Cố Cẩm Niên rất đơn giản.

Hắn chỉ muốn mạng đền mạng.

Giết đến mức tạo ra uy danh, dù phải trả bất cứ giá nào.

Động một chút lại hòa đàm, cái này rất buồn cười, nói theo một ý nghĩa nào đó, chẳng phải chính là sau này có kẻ đến xâm phạm, hắn giống tên hề nhảy nhót, giết một đám sau đó yêu cầu bồi thường.

Chẳng nhẽ bảo vật dùng để bồi thường là quan trọng nhất sao?

Đương nhiên là không phải rồi.

Chỉ khi nào khiến cho bọn họ cảm thấy phẫn nộ, khiến bọn họ cảm thấy bất đắc dĩ, khiến bọn họ cảm thấy mình là thằng điên, không thể tùy ý trêu chọc vào, sau này bọn họ làm gì cũng phải nhìn trước ngó sau, nghĩ tới hậu quả.

Nếu không, sau này sẽ càng phiền phức hơn.

Dám dùng cái gì mà đạo đức của Thánh nhân, cái gì mà tấm lòng của người làm việc lớn các kiểu, để công kích và bắt ép hắn ư? 

Những thứ này ở trong mắt Cố Cẩm Niên chỉ là phù du mà thôi.

Vì thế, sau khi nghe Cố Cẩm Niên nói vậy, các đại tộc hoàn toàn câm nín, bọn họ cho rằng những việc trước đó Cố Cẩm Niên làm ra chỉ là để hù dọa mà thôi, nhưng sau khi nhìn thấy hắn dẫn động Thiên Kiếp, cả đám mới thực sự hiểu được, Cố Cẩm Niên là một tên điên chuyện gì cũng dám làm. 

Mọi chuyện đi đến bước này, Thần tộc cũng đã phải cử Thần nữ đứng ra nói chuyện hòa đàm với Cố Cẩm Niên rồi, lại không ngờ rằng, Cố Cẩm Niên vẫn không chịu nể mặt nể mũi mà nhường nhịn gì cả.

Chẳng lẽ hắn còn muốn Thần nữ phải quỳ xuống cầu hòa.

Hay là hắn còn muốn Thần Vương ra mặt nói chuyện?

Chuyện này… thật sự hơi bị quá đáng luôn ấy. Ở trong mắt các đại Cổ tộc, Cố Cẩm Niên thật sự không đáng để nhắc tới, bây giờ tạm thời hạ mình, cũng chỉ đơn giản vì bọn họ không thể xuất thế, nếu không sẽ bị thiên địa nghiền áp, nếu như bọn họ có thể xuất thế chiến đấu trực diện, sao có thể để Cố Cẩm Niên ngông nghênh ngang ngược như vậy.

"Lấy hòa đàm làm chủ.”

"Thần tộc lui một bước, trước tiên nhận sai, là do Thần tộc mạo muội.”

Cuối cùng, Thần nữ mở miệng, nàng đang đứng giữa ranh giới của lý trí và tức giận, nàng lựa chọn lí trí, chủ động mở miệng thừa nhận sai lầm của Thần tộc.

Đây coi như là sự nhượng bộ lớn nhất của Thần tộc rồi.

Mọi người đã không còn từ gì để hình dung tâm trạng lúc này nữa rồi, quả nhiên ngang tàng vẫn phải sợ liều mạng, mạnh như Thần tộc cuối cùng lựa chọn nhượng bộ kẻ điên Cố Cẩm Niên.

Cho dù nói là kiêng kị đại đạo hay là e dè đại thế đang thuộc về Cố Cẩm Niên.Nhưng tất cả mọi người đều có thể thấy được Cố Cẩm Niên thật sự rất mạnh, cũng rất thông minh, hắn lợi dụng được toàn bộ lợi thế hiện tại của hắn, làm ra được những chuyện không tưởng như này.

Đây thực sự là uy danh, là chuyện không thể phủ nhận, đương nhiên cuối cùng vẫn phải xem sau khi Đại thế buông xuống, sau khi đám cổ tộc này xuất thế, Cố Cẩm Niên có thể sống sót hay không nữa.

Nhưng bất kể như thế nào đi chăng nữa thì hiện tại, Cố Cẩm Niên đã chứng tỏ được uy danh thiên hạ của hắn.

Sát phạt quyết đoán, đạp nát sợ hãi dưới chân.

Hắn chính là Thánh nhân đương đại.

"Bồi thường bao nhiêu?”

Người ta cũng đã hạ mình tới vậy, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng hiểu rõ, không thể tiếp tục chèn ép nữa, đã đến lúc thu tay lại rồi.

Mục đích của hắn rất đơn giản, hắn muốn Thần tộc cúi đầu nhận sai, dù biết chắc chắn trong lòng bọn họ không hề cam tâm tình nguyện, nhưng thế thì sao chứ . . .

"Chỉ cần các hạ nói ra là được.”

Nghe Cố Cẩm Niên nói vậy, Thần nữ điềm nhiên trả lời.

"Như Hải tộc là được.”

"Ta cũng sẽ giúp các ngươi đi xử lí các đại tộc khác.”

Cố Cẩm Niên mở miệng, rất rõ ràng rất khẳng khái, mọi người để như nhau, mất công lại nói hắn không công bằng.

"Thần tộc không cần.”

"Oan oan tương báo, bao giờ mới kết thúc.”

Thần nữ lên tiếng trả lời, nàng không mắc mưu của Cố Cẩm Niên, hoặc có lẽ Thần tộc thật sự không cần quan tâm đến các tộc khác.

"Không được.”

"Có thù thì phải báo, đừng sợ, ngươi cũng phải là người xấu đầu tiên, người xấu đầu tiên là Hải tộc cơ.

"Nếu không ta cũng sẽ không như vậy.”

Nhưng mà Cố Cẩm Niên lập tức phản bác, hắn gây tới gây lui, nhất định phải kiếm được chỗ tốt, phải khiến ngũ địa Cổ tộc đều bị tổn thương, chứ chỉ có mấy cái bảo vật này thì ai thèm để ý.

Nghe Cố Cẩm Niên nói vậy, các đại tộc chỉ biết trầm mặc.

Cái tên này nói chuyện thật sự rất đáng giận, nhất là đám cường giả Hải tộc, tức đến mức muốn chửi cha nó mẹ nó.

Rõ ràng là Cố Cẩm Niên hắn lòng tham vô đáy, mà dám đem bêu danh tiếng xấu ném nồi cho bọn họ đội, thật tức chết mà.

Thần nữ có chút không nói nên lời, nàng thật sự không rõ rút cuộc trong lòng Cố Cẩm Niên đang tính toán cái gì, nhưng nàng biết Cố Cẩm Niên nhất định muốn thứ tốt, nếu cứ khăng khăng từ chối, cục diện sẽ rơi vào bế tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận