Đại Hạ Văn Thánh

1649 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!(3)

Uỳnh.

Hải vực sôi trào cuồn cuộn.

Cố Cẩm Niên khiến cho người ta có cảm giác, hôm nay hắn muốn chiến tới cùng, không chết không thôi, hắn muốn tru diệt Bắc Hải.

Không, không chỉ có Bắc Hải, hắn thậm chí còn muốn hủy diệt toàn bộ Tứ hải Long cung.

Nhưng dù sao thì đây cũng chỉ là khí thế thôi.

Cố Cẩm Niên cũng có tính toán kĩ lưỡng ở trong lòng rồi, muốn tru diệt toàn bộ Tứ Hải Long cung, năng lực hiện giờ của hắn đúng là chưa đủ.

Chẳng qua, nếu hắn lợi dụng Thiên kiếp, cũng có thể quậy một trận ra trò, khiến cho Hải tộc trọng thương nguyên khí, ít nhất cũng khiến cho bọn họ khó mà xuất thế, nếu chỉ vậy thì đối với Cố Cẩm Niên cũng không phải việc gì khó.

"Hà cớ gì phải làm tới mức đó?

"Tuy rằng hai bên có ân oán, nhưng ngươi tàn sát vô số tướng sĩ Bắc Hải, lại tróc bỏ vảy ngược của con ta, vậy còn chưa đủ sao?

"Nếu thật sự bức ép toàn bộ Hải tộc xuất thế, đến lúc đó, một mình ngươi có thể chống đỡ nổi sao?

Cùng lúc đó, một giọng nói khác vang lên, thì ra là một trong ba vị Long Vương khác.

Lão ta thật sự không hiểu nổi, Cố Cẩm Niên rút cuộc là muốn làm gì, sao phải điên cuồng đồ sát như vậy?

Đây thật sự là Thánh nhân sao?

Sao khiến cho bọn họ có cảm giác kẻ này không có một chút trí tuệ nào cả, chỉ là một tên mãng phu tầm thường.

"Ta đã từng nói, kẻ nào dám tổn hại đến Vương triều Đại Hạ, ta sẽ tru diệt đến cùng.”

"Lời ta nói các ngươi không thèm để tâm đến, bây giờ các ngươi lại hỏi ta vì sao lại làm làm như vậy?

"Đừng ở đây lôi kéo ta nói chuyện lời lãi hơn thua. Ai dám trêu chọc ta, ta liền diệt kẻ đó, cho dù một đổi một, ta cũng không thua lỗ gì.

"Cùng đừng có nói với ta cái gì là “trai cò đánh nhau ngư ông đắc lơi”, đó là chuyện sau này, có cái rắm ấy mà liên quan tới ta. Hải tộc các ngươi không chút kiêng dè, đồ sát Nhân tộc, bây giờ ta giết ngược lại các ngươi thì có sao chứ?”

Cố Cẩm Niên mở miệng nói chuyện, cùng lúc đó, hắn cũng bày ra con át chủ bài của mình.

Oành!

Từng dòng Cổ Thần văn từ trong cơ thể hiện ta, xuất hiện lơ lửng trên bầu trời, ngay lúc này, nhật nguyệt cũng giống như như bị ai đó khống chế, không còn hoạt động bình thường nữa.

Cố Cẩm Niên đã ngưng tụ ra Thiên kiếp khủng bố.

Càng kinh khủng hơn là, Cố Cẩm Niên chỉ phất tay một cái, những nguyên thần vừa bị Cố Cẩm Niên chém giết bỗng nhiên đồng loạt xuất hiện, hóa thành trận nhãn, giăng kín phía trên bầu trời hải vực.

Hắn đang bố trí trận pháp.

Hơi thở khủng bố tràn ngập khắp nơi, không gian như bị đóng băng tê liệt, đại đạo giống như trầm luân nặng nề, nhật nguyệt tinh tú đều phải run rẩy, toàn bộ hải vực dậy sóng không ngừng.

Ngay thời khắc đó, hơn trăm vạn nguyên thần Hải tộc như rơi vào tấm lưới sắt, bị siết đến ngạt thở, nguyên thần của bọn họ dường như đang bị liệt hỏa thiêu đốt.

Cố Cẩm Niên thật sự quá lợi hại, dùng nguyên thần của trăm vạn Hải tộc làm trận nhãn, tiêu hao nguyên thần của chính Hải tộc bọn họ, hắn đang bố trí một đại trận tuyệt sát. Nếu đại trận này hình thành, có thể hủy diệt toàn bộ yêu thú sống trong hải vực, chưa bàn đến việc Tứ Hải Long cung có bị hủy diệt hay không, nhưng trận này tuyệt đối có thể khiến cho Hải tộc gặp phải đả kích trí mạng vô cùng thê thảm.

Lúc này, cường giả của Tứ Hải Long cung đồng loạt nhíu mày, bọn họ phẫn nộ, cũng rất buồn bực.

Phẫn nộ là vì Cố Cẩm Niên điên rồi, hành động của hắn chẳng khác nào kẻ điên, không lo lắng gì đến hậu quả.

Buồn bực là vì, đang yên đang lành sao tự dưng lại chọc phải một tên vừa ngang ngược vừa nóng tính lại còn mạnh mẽ như vậy, Hải tộc thật đúng là xúi quẩy mà.

Bọn họ thật sự không sợ Cố Cẩm Niên, thực lực của Tứ Hải long cung tuyệt đối có thể áp chế Cố Cẩm Niên, nhưng bây giờ tình huống đặc thù, bị Cố Cẩm Niên nắm thóp, chỉ có thể mặc kệ người ta xoa nắn.

Thứ nhất là Đại thế không cho phép cường giả đỉnh cao từ thời Thượng cổ như bọn họ xuất thế, cho dù là Thái tử Bắc Hải đi chăng nữa. Nếu hắn ta dám xuất thế, thiên địa chắc chắn sẽ áp chế gắt gao, bởi vì bọn họ thuộc về thời đại Thượng cổ chứ không phải thời đại này.

Cố Cẩm Niên thì khác, hắn là người của thời đại này, cho nên dù thực lực của hắn mạnh cỡ nào đi chăng nữa cũng chẳng sao, thiên địa đều công nhận hắn.

Thứ hai là nếu cưỡng ép xuất thế, bọn họ sẽ phải trả một cái giá rất lớn, cũng giống như đạo lý của Phật giáo, nếu cưỡng ép đạt được ý nguyện trước thời hạn, tuy không đột ngột tử vong, nhưng nếu sau này gặt hái được cơ duyên hay tạo hóa gì thì đều phải lấy ra trả nợ.

Thứ ba, cũng chính là chuyện quan trọng nhất, kẻ địch của Hải tộc là bốn Cổ tộc lớn khác, thực lực của bọn họ cũng không thua kém Hải tộc là bao. Cho dù Hải tộc đang là tộc mạnh nhất nhì nhưng nếu gặp phải nguy hiểm gì, bốn tộc kia sẽ lập tức giở trò, bỏ đá xuống giếng, Hải tộc chắc chắn xui xẻo rồi.

Vì ba lí do trên, bọn họ mới bị ép đến đường này, bó chân bó tay, lo này sợ kia, đặc biệt là phải chú ý điều thứ ba kia.

Cố Cẩm Niên là kiểu chân trần không sợ mang giày, cùng lắm thì đồng quy vu tận. Không, bọn họ có thể nhìn ra được Cố Cẩm Niên sẽ không làm đến mức đồng quy vu.

Cùng lắm là hắn cắn Hải tộc miếng thịt, hắn cũng gãy một cánh tay mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận