Đại Hạ Văn Thánh

1208 Thiên địa chúc phúc, năm ốc đảo lớn, lòng dạ Thánh nhân, ấn ký Thiên tử, vô lượng công đức(4)

"Lúc này ta chính là ý chí do thiên địa tạo thành, mà không phải chân thân của ta. Chân thân của ta cũng chỉ có thể thời gian cuối cùng vượt qua sông dài thời không đi đến tương lai."

"Thay lời khác tới nói, ngươi nhìn thấy chân thân, nên là thời khắc ta hấp hối, còn nữa cũng sẽ nhận thiên địa hạn chế. Chuyện này dù sao cũng vi phạm ý chí thiên địa, nhiều nhất chỉ có thể xuất thủ ba lần, thậm chí ba lần đều làm không được."

Hư ảnh Khổng Thánh lên tiếng, đưa cho Cố Cẩm Niên một câu trả lời hoàn mỹ.

Quá khứ, tương lai, hiện tại, bản thân chuyện này chính là một chủ đề cực kỳ huyền ảo, tỉ mỉ suy nghĩ, có rất rất nhiều chuyện khó mà tin nổi.

Thời khắc hấp hối, đi tới tương lai, cho dù là biết rõ tương lai có cái gì, cũng không cách nào thay đổi chuyện gì. Dù sao lúc trở về, trên cơ bản là đã chết rồi.

Thậm chí có thể lý giải, đã chết đi thì mặc kệ tương lai.

Chỉ có như vậy mới hợp lý.

Nếu không, biết được chuyện tương lai, dùng hiện tại đi cải biến tương lai, tất cả đạo lý đều sẽ sụp đổ.

"Học sinh minh bạch, xin Thánh nhân yên tâm."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu.

Thánh nhân mặc dù không có cáo tri bản thân đại khủng bố cùng nước Hung Nô có quan hệ, nhưng đợi đến sau khi vương triều Đại Hạ an định, hắn nhất định sẽ tra rõ đến cùng.

Nếu như phát hiện nước Hung Nô có vấn đề, tuyệt sẽ không khinh xuất tha thứ.

Hư ảnh Khổng Thánh nhẹ gật đầu, sau đó lại đem ánh mắt nhìn về phía phương bắc, cuối cùng thân ảnh của ông lúc này mới biến mất.

Sau khi Khổng Thánh biến mất.

Một vài người trong bóng tối, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ rất sợ, sợ Thánh nhân lại lần nữa ra tay, giải quyết tất cả.

Mà nơi cực bắc.

Ở trong một toà cung điện Băng Tuyết.

Một người nam tử trung niên mặc đạo bào, lẳng lặng đứng ở cung điện.

"Tôn thượng, Thánh nhân đã phát giác, chúng ta nên làm thế nào cho phải."

Giọng nói của ông ta vang lên, hỏi như thế.

"Đợi đến lúc Thiên mệnh giáng lâm xem như Thánh nhân đến cũng hết tác dụng rồi, trừ phi là Thánh nhân Thiên mệnh đương thời. Nếu không sẽ không có cách nào sinh ra uy hiếp đối với chúng ta."

Nam tử trung niên lên tiếng, ngữ khí bình tĩnh nói, tựa hồ cũng không e ngại Khổng Thánh.

"Trước khi Thiên mệnh giáng lâm thì sao?"

"Mới vừa rồi Thánh nhân đã nói, nếu như Cố Cẩm Niên trở thành Thánh nhân, hoặc lại dẫn đến dị tượng như thế, Thánh nhân sẽ đánh đến nơi, Thiên mệnh nhanh nhất chỉ sợ cũng chỉ còn thời gian hai năm?"

Đối phương lên tiếng, nhịn không được hỏi, dù sao hiện tại Thánh nhân dính vào, ai cũng không dám cam đoan, tương lai sẽ là tình thế hỗn loạn gì.

"Thời gian hai năm, Cố Cẩm Niên có thể thành Thánh sao?"

"Trong vòng hai năm, hắn coi như lại lấy ra một bản kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh thì có thể thế nào? Lần thứ nhất liền đại biểu cho tất cả, trừ phi hắn khai sáng tân học Thánh nhân. Nếu không cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì."

"Còn nữa, xem như Thánh nhân giáng lâm thì có thể thế nào?"

"Khổng Thánh, dù sao cũng là vượt qua thời gian tới. Ngài ấy không thuộc về thời đại này, có thể chém khí vận một phương nhưng cũng không đại biểu ngài ấy không gì không làm được. Nếu thật như thế, thời điểm lần thứ nhất Khổng Thánh vượt qua vì sao không đem tất cả mầm tai hoạ tru sát?"

"Đây chẳng qua là đang làm ta sợ các loại. Ngài ấy vượt qua thời gian tới, đã tiếp nhận áp chế vô cùng vĩ lực, quấy nhiễu không được đến chúng ta."

Ông ta lên tiếng, tràn đầy tự tin, ngôn ngữ không có nửa điểm e ngại, cũng không tồn tại bất kỳ khủng hoảng nào.

Nghe nói như thế, đối phương lúc này mới có chút bớt lo, nhẹ gật đầu.

Mà cùng lúc đó.

Sau khi hư ảnh Khổng Thánh biến mất.

phía trên bầu trời vương triều Đại Hạ lại lần nữa dị biến.

Từng đoá từng đoá Kim Vân công đức xuất hiện ở ngay thương khung.

Lại lần nữa dẫn tới vô số người quan sát.

"Phải ban cho chúc phúc sao?"

Có người kinh ngạc, nhìn qua bầu trời sáng chói, nhịn không được lên tiếng.

"Đại nạn không chết tất có hậu phúc, một vương triều đối mặt Thiên tai như thế đều có thể mạnh mẽ sống qua thì chúc phúc là điều tất nhiên, cũng không biết Thiên Địa sẽ cho chúc phúc như thế nào."

"Quận Lũng Tây xảy ra địa chấn, quận Đông Lâm núi lửa, quận Nam Việt sông băng, quận Giang Trung nạn hạn hán, cộng thêm tai ương thiên thạch. Những tai nạn này, tùy tiện đặt ở một tiểu quốc nào đều đã mất nước. Cho dù là đặt ở vương triều Đại Kim, hay là vương triều Trung Châu đều khó mà trấn áp. Lần này chúc phúc, chỉ sợ sẽ có vô cùng chỗ tốt đấy."

"Qua đợt đại tai này, vương triều Đại Hạ nhất định vượt qua vương triều Đại Kim, trở thành bá chủ Đông Hoang."

"Nhìn xem vương triều Trung Châu nghĩ thế nào, đối thủ như vậy ra đời. Sau này thiên hạ cũng không phải là một mình vương triều Trung Châu độc đại."

Từng tiếng nói vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận