Đại Hạ Văn Thánh

Chương 562 Âm mưu của Khổng gia, quân thần đối thoại, Cố Cẩm Niên được phong Đốc Tra chỉ huy sứ.(2)

Phân tích lợi và hại.

"Khổng Tâm trưởng lão nói không sai, Khổng gia không thiếu một món Thánh khí, nhưng vật này không thể rơi vào trong tay Cố Cẩm Niên."

"Không chỉ đơn giản vì chuyện định nghĩa lại cảnh giới Nho đạo, mà còn vì Cố Cẩm Niên có tính cách ngang ngược, nếu hắn nắm giữ Linh Lung Thánh Xích, sau này khi nhìn thấy người đọc sách của Khổng gia ta, hắn lấy tài khí gọt mất tài khí, Khổng gia lúc đó sẽ như lâm phải đại địch."

"Đúng vậy, chúng ta còn tốt, Cố Cẩm Niên không dám làm loạn, nhưng nếu là tài năng xuất chúng của Khổng gia ta, ví như mấy người Khổng Vũ, nếu trêu chọc đến Cố Cẩm Niên, dựa theo tính tình của hắn e rằng đâu chỉ mỗi tài khí bị đoạt."

"Quân tử, không thể có tâm hại người, nhưng phải có tâm phòng bị người."

Từng giọng nói vang lên, những người này tương đối ủng hộ cách giải thích của Khổng Tâm.

Thánh Hiền Các là nơi song phương tranh cãi, cuối cùng lấy số người để quyết định, đương nhiên Truyền Thánh Công có quyền lực rất lớn, chỉ có điều những việc đại sự này, suy cho cùng vẫn phải tuân theo ý nguyện của số đông.

"Giao dịch trao đổi không phải vấn đề."

"Ý của ta rất đơn giản, có thể thử một lần, nhưng nếu Cố Cẩm Niên không chấp nhận thì việc này coi như xong."

"Bất kể như thế nào, Cố Cẩm Niên vẫn là người đọc sách, là thiên kiêu Nho đạo, mặc dù có ân oán với Khổng gia, nhưng những ân oán này có thể từ từ hóa giải, nếu thái độ quá cứng rắn, hoặc dùng thủ đoạn quá dơ bẩn, mâu thuẫn sẽ càng lúc càng lớn."

"Hơn nữa không phù hợp với đạo Thánh Nhân, cũng không hợp với đạo Quân Tử."

"Ta có một ý tưởng, hãy mời Cố Cẩm Niên tới tham dự gia yến của Khổng gia, thăm dò ý tứ một chút, nếu Cố Cẩm Niên không đồng ý đổi, chúng ta cũng không bắt buộc, nếu Cố Cẩm Niên nguyện ý, chỉ cần điều kiện không quá hà khắc, chúng ta đều có thể đáp ứng."

"Chư vị cảm thấy thế nào?"

Khổng Chính nói, không phải hắn không đồng ý trao đổi, mà là quan tâm tới cảm xúc của Cố Cẩm Niên, nếu Cố Cẩm Niên đồng ý, vậy quá tốt, đôi bên đều có được thứ mình cần, cũng sẽ không làm mâu thuẫn trở nên gay gắt.

Dù sao Thánh cảnh của Khổng gia chính xác là thánh địa hiếm có, mỗi người chỉ có cơ hội đi vào một lần, đối với người đọc sách mà nói sẽ đạt được thu hoạch rất lớn.

Nhưng nếu Cố Cẩm Niên không nguyện ý, vậy coi như thôi.

Lời này của Khổng Chính, được một nhóm nhỏ ủng hộ.

Nhưng phần lớn những người còn lại đều không nói gì, nhất là mấy người Khổng Tâm, ai nấy thần sắc biến đổi.

Rất hiển nhiên, bọn họ muốn có được Thánh khí.

"Tâm hại người không nên có, nhưng tâm phòng người nhất định phải có."

"Thánh khí quả thật không thể rơi vào tay Cố Cẩm Niên, hắn hành động quá lỗ mãng, từ chuyện Bạch Lộ phủ là có thể nhìn ra, Cố Cẩm Niên không tuân theo quy củ."

"Bây giờ Khổng gia và Cố gia quan hệ không tốt, cho nên nhất định phải lấy Thánh khí về."

Cuối cùng, Truyền Thánh Công lên tiếng.

Hắn phát biểu ý kiến của mình.

Muốn có Thánh khí.

Lời vừa nói ra, nhóm người Khổng Tâm bất giác gật đầu, đồng ý với quan điểm này.

Mà mấy người Khổng Chính thì đứng bật dậy phản đối.

"Làm như vậy không hợp đạo Quân Tử, nếu bị truyền ra thì người ngoài sẽ nhìn nhận Khổng gia ta như thế nào? Khổng gia chính là thế gia Thánh Nhân, há có thể không biết xấu hổ như thế?"

Khổng Chính rất bất mãn với lựa chọn này, bởi vì hắn thấy Cố Cẩm Niên nhất định sẽ không đồng ý giao Thánh khí ra.

Thậm chí có thể nói, trong thiên hạ này không có mấy ai chịu nhường lại Thánh khí.

Mà ý của Truyền Thánh Công, rõ ràng là muốn cướp đoạt Thánh khí.

"Khổng Chính trưởng lão."

"Ngươi an tâm chớ nóng nảy."

"Chỉ là giao dịch trao đổi mà thôi, ta cũng chưa nói muốn cướp đoạt."

Truyền Thánh Công lộ ra vẻ lạnh nhạt, bảo Khổng Chính yên lặng lại.

Nghe vậy, Khổng Chính lập tức im lặng, ngồi xuống chỗ cũ, chỉ là ai cũng nhìn ra được, hắn có chút không vui.

"Khổng Tâm trưởng lão, nếu Cố Cẩm Niên từ chối trao đổi, thì phải làm như thế nào?"

Truyền Thánh Công hỏi Khổng Tâm.

Lời vừa nói ra, Khổng Tâm khẽ vuốt chòm râu của mình, thần sắc bình tĩnh nói.

"Chuyện này rất đơn giản, vốn dĩ Thánh khí là vật của Thánh tổ chúng ta, hôm nay Cố Cẩm Niên có được nó thì cũng xem như một mối duyên phận."

"Chúng ta có thể cho rằng, chính Khổng Thánh đã lựa chọn Cố Cẩm Niên, khâm điểm làm môn đồ hậu thế, chỉ cần Cố Cẩm Niên nguyện ý gia nhập Khổng gia, Thánh khí này đương nhiên là của Cố Cẩm Niên."

"Nhưng nếu Cố Cẩm Niên vẫn không đồng ý gia nhập Khổng gia, vậy người đọc sách trong thiên hạ sẽ không khoanh tay đứng nhìn, Linh Lung Thánh Xích có thể đoạt nhân tài khí, chẳng phải những người đọc sách này đều sẽ cảm thấy bất an sao? Đến lúc đó tất nhiên sẽ có vô số lời nói công kích Cố Cẩm Niên."

"Mà Khổng gia ta, chỉ cần chờ đến thời cơ chín muồi, chủ động đề xuất việc cất giữ bảo quản Thánh khí, chờ tương lai Cố Cẩm Niên trở thành Đại Nho, rồi trả lại Thánh khí cho hắn, đương nhiên tiền đề là Cố Cẩm Niên nhất định phải hoàn thành thí luyện của Khổng gia."

"Thánh khí, cần người có đức nắm giữ, điểm này ta nghĩ người đọc sách trong thiên hạ đều biết rõ, cũng có thể lý giải."

"Nếu người không có đức, Khổng gia có trách nhiệm cưỡng chế thu hồi."

"Ý này của Lão phu, chư vị cảm thấy thế nào?"

Khổng Tâm nói ra mưu kế của hắn, mọi người có mặt ở đây hoàn toàn yên lặng.

Tất cả mọi người biết rõ ràng Khổng Tâm có ý định gì.

Muốn mượn tâm tư đố kị của người đọc sách trong thiên hạ, gây áp lực cho Cố Cẩm Niên, dù sao trong lòng họ cũng biết, lấy một danh ngạch Thánh Cảnh để đổi với Thánh khí của người ta?

Ai nguyện ý? Hơn nữa Thánh khí này chính là thần vật Nho đạo, khi người đọc sách trong thiên hạ đối mặt Cố Cẩm Niên tất sẽ phải kiêng kị, đương nhiên vấn đề lớn nhất không phải kiêng kị.

Mà là ghen ghét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận