Đại Hạ Văn Thánh

1647 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!

Trên bầu trời Bắc Hải.

Thế nhân chăm chú nhìn Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt là rung động không thôi.

Lúc trước thấy Cố Cẩm Niên bước vào Bắc Hải Long cung, bọn họ cho rằng Cố Cẩm Niên đang đi vào chỗ chết, dù sao thì một mình hắn tiến vào đầm rồng hang hổ, kết cục cũng chỉ có cái chết mà thôi.

Nhưng thật không ngờ rằng, Cố Cẩm Niên có thể mở đường máu đi ra.

Không những có thể đi ra, mà chuyện đáng sợ hơn cả là trong tay Cố Cẩm Niên còn cầm một cái vảy ngược.

Đây là vảy ngược của rồng.

Chỉ có Giao Long cấp đại năng mới có thể hình thành vảy ngược. Giao Long bình thường không thể có vảy ngược được.

Nói cách khác, mảnh vảy ngược nhuốm máu mà Cố Cẩm Niên đang cầm, nếu không phải của Thái tử Bắc Hải thì chính là của ba vị cường giả Long Hoàng.

Toàn bộ Bắc Hải cũng chỉ có bốn vị này có vảy ngược. Ngoài ra còn có một vị nữa, đó chính là Bắc Hải Long Vương.

Chỉ là vị này đã thuộc một cảnh giới khác, vì thế khả năng bị tróc vảy ngược là rất nhỏ.

Từng vị cường giả Cổ tộc thấy vậy, chỉ có thể nhìn hắn ngơ ngác.

Không thể tin được Cố Cẩm Niên có thể tróc rớt một mảnh vảy ngược nhuốm máu mà vẫn an toàn bước ra khỏi Bắc Hải.

Điều này có nghĩa là hắm xém chút nữa đã tru diệt một vị đại năng của Bắc Hải.

Bị lột một mảnh vảy ngược… chỉ riêng điều này thôi đã cung cấp rất nhiều thông tin về cuộc chiến vừa rồi. Vị kia cho dù không chết, nhưng chắc chắn đã thua Cố Cẩm Niên, nếu không thì sao lại bị tróc vảy ngược như vậy.

Vảy ngược của rồng, chỉ cần chạm vào ắt hẳn phải chết.

Rất nhiều người đã từng nghe qua câu nói này, nó mang theo hai tầng ý nghĩa.

Ý nghĩa trực tiếp nhất là ai đụng vào kẻ đó phải chết, rất đơn giản.

Tầng nghĩa thứ hai, vảy ngược là hạch tâm giúp Giao Long tiến hóa thành Chân Long, không có mảnh vảy ngược này, trên lý thuyết Giao Long tuyệt đối không có cơ hội trở thành Chân Long, thậm chí có thể sẽ chết.

Vảy ngược bị tróc ra, vẫn có thể chữa trị được, nhưng cái giá phải trả vô cùng lớn.

Bốn tộc khác vì tin tức này mà sôi trào, cũng nảy sinh nghi vấn. Bọn họ thực sự rất tò mò, rốt cuộc vị nào của Bắc Hải đã bị Cố Cẩm Niên chém rớt vảy ngược.

Bọn họ càng tò mò hơn cả là làm sao Cố Cẩm Niên có thể làm ra việc đó ngay trong địa bàn của Long tộc, ngay trong Bắc Hải Long cung được?

Bắc Hải Long cung thật sự có thể nhịn được mà không đồ sát hắn sao?

Trên mặt biển.

Cố Cẩm Niên cầm vảy ngược nhuốm máu, ánh mắt bình tĩnh, nhưng phẫn nộ trong lòng vẫn không thể bình ổn lại được.

"Đây chính là Thái tử Bắc Hải sao?”

"Đúng thật là buồn cười.”

“Vảy ngược của ngươi ở trong tay của ta rồi.”

"Còn dám kêu gào sao?”

Giọng nói của Cố Cẩm Niên vang lên.

Vừa như chế diễu, vừa như thông báo với thiên hạ, mảnh vảy ngược này là của ai.

Nghe hắn nói vậy, thế nhân rung động, còn các tộc khác không khỏi hít sâu một hơi. Bọn họ không ngờ tới, đường đường là Thái tử Bắc Hải thế mà lại bị Cố Cẩm Niên tróc rớt vảy ngược .

Đây đúng là chuyện khó mà tưởng tượng nổi.

Tùy tiện ra vào Long cung.

Nhổ vảy ngược của Thái tử Bắc Hải.

Thực lực như thế này, gần như là vô địch rồi.

“Ầm.”

Biển cả rung động dữ dội, Cố Cẩm Niên không có ý định bỏ qua cho Bắc Hải Long cung. Hắn lại vung tay, tấn công vào khu vực Long cung, tư thế này giống như muốn quyết một trận đại chiến, không chết không ngừng.

Ào ào ào!

Lúc này, trên mặt biển của Bắc Hải Long cung xuất hiện cảnh tượng đáng sợ.

Máu tươi nhiễm đỏ mặt biển, giống như đã trải qua một trận đại chiến diệt thế. Dù mọi người không trực tiếp nhìn thấy hiện trạng của Long cung nhưng cũng có thể đoán được, lúc Cố Cẩm Niên vào đó chắc chắn đã diễn ra một hồi kinh thiên động địa.

Chắc chắn là đại khai sát giới rồi.

Làm ra loại chuyện như này ngay trước mặt Long vương, bọn họ thật sự không biết Cố Cẩm Niên lấy tự tin và năng lực ở đâu ra.

“Cũng chỉ là mượn lực lượng bên ngoài”

“Có gì tài giỏi đâu chứ?”

"Ngươi dám tay không đấu với ta một trận hay không? Nếu như công bằng đấu một trận, giết ngươi cũng dễ như giết một con gà, con thỏ mà thôi."

Thái tử Bắc Hải gầm thét vang dội, hắn ta tức đến phát run, vảy ngược của mình bị Cố Cẩm Niên tróc ra, không chỉ Đạo Nguyên bị tổn thương, quan trọng hơn đó là mặt mũi. Mặt mũi của hắn ta coi như vứt hết rồi, chỉ còn lại nhục nhã ê chề mà thôi.

"Vậy ngươi xuất thế đi.”

"Ta với ngươi đấu một trận công bằng.”

"Ngươi thắng, ta trả vảy ngược lại cho ngươi, dám không?

Cố Cẩm Niên đứng chắp tay sau lưng, sau đó dậm chân một cái, toàn bộ hải vực lại quay cuồng thêm lần nữa.

"Có sự chèn ép của thiên địa, tuyệt đối không thể đấu công bằng được”.

"Nhưng ngươi cứ chờ đó cho ta, thời điểm Bản Thái tử xuất thế, cũng là lúc tộc nhân của ngươi bị giết sạch.

Thái tử Bắc Hải gầm gừ, tiếng gầm mang theo căm giận và hận ý. Hắn ta tức đến mức cả người không ngừng run rẩy.

Mọi người nghe vậy cũng biết được Thái tử Bắc Hải giận đến điên rồi. Giọng nói của hắn ta rít gào qua kẽ răng, từng chữ từng chữ đều là phẫn nộ.

Hắn ta cho rằng cuộc chiến này vốn dĩ không phải là một cuộc chiến công bằng, Cố Cẩm Niên dựa vào uy lực của Thiên kiếp, áp chế thực lực của hắn ta. Nếu như không có Thiên kiếp thì sao hắn ta có thể bị kiềm chế đến mức bó chân bó tay?

Sao có thể bị Cố Cẩm Niên tróc vảy ngược như vậy được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận