Đại Hạ Văn Thánh

1197 Dịch Kinh! Quán triệt thiên địa! Vang dội cổ kim! Người người như long!

Giọng nói hùng vĩ vang lên từ thư viện Đại Hạ.

Viết kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Nguyện người đọc sách Đại Hạ ta.

Người người như rồng.

Đây là ngôn luận bá khí cỡ nào chứ?

Lại là ngôn luận phách lối cỡ nào?

Giọng nói này, vang vọng khắp nơi trong vương triều Đại Hạ, truyền vào trong tai mỗi người đọc sách.

Mọi người dồn dập đưa mắt nhìn về phía vương triều Đại Hạ.

Vô số thế lực, cũng đem ánh mắt rơi vào thư viện Đại Hạ.

Vĩnh Thịnh Đại Đế há miệng, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, Cố Cẩm Niên xưa nay không nói láo, nếu hắn không có có tự tin, tuyệt đối sẽ không nói ra lời như vậy.

Kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Hắn đây là muốn làm gì?

Tất cả mọi người không tin Cố Cẩm Niên có thể viết ra kinh văn Thánh nhân, nhưng bây giờ Cố Cẩm Niên không phải muốn viết kinh văn Thánh nhân, mà là Kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Điều này căn bản là việc không thể.

Ngay cả Thánh nhân, cũng chưa chắc có thể viết ra kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Cách mấy ngàn dặm ở bên ngoài.

Nam tử nọ vốn rất bình tĩnh thong dong, lúc này đã nhíu chặt lông mày, khi Cố Cẩm Niên nói rằng viết kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh, nguyện người đọc sách Đại Hạ người người như long, hắn ta đã cau mày.

Cuốn kinh văn trong tay hắn, chính là nửa cuốn kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Nửa cuốn này là đủ để giải quyết đá lửa, hắn ta có tự tin tuyệt đối này.

Nên khi Cố Cẩm Niên xuất hiện, hắn ta không thèm để vào mắt, hắn ta thừa nhận, Cố Cẩm Niên tuyệt đối có thiên phú về mặt tu Tiên cùng Thiền ý.

Chân kinh Cổ Phật, chân kinh Đạo Tổ, đây là chuyện không thể bôi đen, đây là sự thật.

Nhưng về Nho đạo, muốn viết ra kinh văn Thánh nhân, cần có lịch duyệt khó mà nói được, không phải ngươi tùy tiện tìm hiểu một chút là có thể lĩnh hội hiểu rõ.

Phải có tư tưởng, phải có trải nghiệm, ngươi mới có thể viết ra, cho nên hắn ta cũng không cho rằng, Cố Cẩm Niên có thể làm ra kinh văn Thánh nhân.

Huống chi là kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh, đây càng là chuyện không thể.

"Kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh, sao một người Tri thánh lập ngôn lại có thể viết ra?"

"Cảnh giới Nho Đạo, một cảnh một cõi trời, sao ngươi có thể viết ra được?"

Giọng nói vang lên, mang theo vài phần dao động.

Hắn ta tin Cố Cẩm Niên có thực lực Đại Nho, nhưng hắn ta chết cũng sẽ không tin, Cố Cẩm Niên còn có thể viết ra kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Đây là chuyện hắn ta không tiếp nhận, cũng là chuyện hắn ta không muốn và không thể tiếp nhận.

Hơn nữa, Cố Cẩm Niên làm như vậy, sẽ phá hỏng kế hoạch của hắn ta.

Kế hoạch ban đầu của hắn ta là thông qua nửa cuốn Kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh này, cứu vãn vương triều Đại Hạ đang chìm trong nước sôi lửa bỏng, cứ như vậy, công đức ở vương triều Đại Hạ sẽ bị hắn ta thu hoạch được phần lớn.

Hơn nữa, hắn ta cứu vãn vương triều Đại Hạ, trở thành anh hùng mới toanh trong mắt dân chúng Đại Hạ, vượt qua Cố Cẩm Niên.

Một bước áp chế, từng bước áp chế, sau đó vào triều làm quan, lại áp chế Cố Cẩm Niên mọi lúc mọi nơi.

Nhưng hôm nay, nếu Cố Cẩm Niên viết ra được kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh, như vậy với hắn ta mà nói, tất cả kế hoạch sẽ thành công toi, hắn ta phải dùng một cách khác để tiến vào vương triều Đại Hạ.

Chỉ là bây giờ, hắn ta vẫn còn cơ hội sử dụng nửa cuốn Kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh này.

Hắn ta có thể làm như thế này.

Ra oai trước để áp chế đối phương.

Nhưng hắn ta lại không làm vậy, mà chỉ yên lặng theo dõi, hắn ta không tin Cố Cẩm Niên thật sự có thể làm ra kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh.

Chuyện này giống như một đứa trẻ vừa mới học xong tư thục, lại nói muốn tham gia khoa cử, hơn nữa sẽ thi đậu Tam Nguyên (đứng đầu ba kì thì Hương, Đình, Hội) vậy.

Không, thậm chí còn khoa trương hơn chuyện này.

Vì vậy, hắn ta không ra tay, hắn ta đang đặt cược, cược Cố Cẩm Niên không làm được, không viết ra được kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh, nếu như thành công, như vậy hắn ta có thể đạp lên đầu Cố Cẩm Niên, trở thành thiên kiêu đệ nhất Nho đạo Đại Hạ.

Hơn nữa, bởi vì Cố Cẩm Niên mang đến hi vọng rồi sau đó lại dập tắt hi vọng, hình tượng anh hùng của hắn ta sẽ vững vàng khắc sâu trong lòng bách tính vương triều Đại Hạ, hắn ta sẽ là vị chúa cứu thế của vương triều Đại Hạ.

Xác suất đặt cược thắng là rất lớn.

Xác suất cược thua rất rất nhỏ, một người Tri thánh lập ngôn, sao có thể làm ra kinh văn dạng này?

Hắn ta không tin, hoàn toàn không tin.

Không chỉ riêng hắn ta.

Bên trong Thái Huyền tiên tông.

Nhóm người này cũng không tin tưởng.

"Vương Hành Đại Nho, Cố Cẩm Niên thật sự có thể làm ra kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh sao?"

Mặc dù không tin, nhưng vẫn có người không nhịn được dò hỏi Đại Nho vương triều Đại Kim, trong ánh mắt tràn đầy hiếu kì.

"Không có khả năng."

"Hắn ta không làm ra được, kinh văn Thánh nhân hắn cũng không viết ra được, nói gì đến kinh văn Thánh nhân Thiên mệnh?"

"Chuyện này giống như một người không có môt chút tu vi nào lại tạo ra một bản công pháp tu Tiên chí tôn, chư vị cảm thấy có thể sao?"

Vương Hành Đại Nho trực tiếp lắc đầu, ông ta căn bản cũng không coi trọng Cố Cẩm Niên.

Chỉ là sau khi nói xong lời này, ông ta lại nhịn không được mà nói tiếp.

"Nhưng vương triều Đại Hạ, gặp phải Thiên tai bực này, khí phách của đế vương, ngạo cốt của văn nhân, lại thêm người đọc sách Đại Hạ gia trì, cùng với lòng tin của dân chúng, có lẽ thật sự có thể giúp hắn làm ra một bộ kinh văn Thánh nhân."

"Nhưng làm được kinh văn Thánh nhân là đã đến cực hạn, vượt qua Thánh nhân là không thể nào, tuyệt đối không có khả năng."

Vương Hành Đại Nho khẳng định lặp đi lặp lại, là không thể nào, chỉ là dưới tỉnh huống tập hợp đầy đủ nhân tố, ông ta cảm thấy Cố Cẩm Niên cũng có phần viết ra được kinh văn Thánh nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận