Đại Hạ Văn Thánh

Chương 648 Gia yến của Khổng gia, khẩu chiến bầy Nho. Phích lịch thủ Đại Nho này có chỗ dùng, có việc ông ấy có thể lên!(4)

“Đổ máu sao?”

“Nhạc phụ đại nhân, ngài muốn ra tay với Khổng gia sao?”

Trương Thế có chút kinh ngạc.

Nhạc phụ vì Cố Cẩm Niên mà ra tay đối với Khổng gia. Đây cũng không phải là chuyện tốt.

“Không phải tại ta.”

“Là bệ hạ.”

“Người còn một đạo khẩu dụ nhưng mà vừa rồi ta không nói ra.”

“Gia yến của Khổng gia, nếu như Khổng gia dám sử dụng Thánh khí trấn áp Cẩm Niên thì bệ hạ mật lệnh, chém giết người cầm đầu, không để cho một cơ hội nhỏ nhoi.”

Dự Vương nói ra bí mật để sắc mặt của Trương Thế vô cùng kinh ngạc.

Hắn ta không ngờ rằng Vĩnh Thịnh Đại Đế lại ác như vậy, hạ dạng mật lệnh như thế. Khổng gia rõ ràng chính là muốn tìm Cố Cẩm Niên gây chuyện, vận dụng Thánh khí có khả năng rất lớn.

Dù sao cũng vì muốn cướp đoạt Thánh khí mà Cố Cẩm Niên nắm giữ.

Nói cách khác, vào thời điểm mấu chốt vì Cố Cẩm Niên, Vĩnh Thịnh Đại Đế thà rằng trở mặt cùng Khổng gia hay sao?

Nếu Khổng gia và Vĩnh Thịnh Đại Đế trở mặt thì không phải chuyện nhỏ, đây là việc lớn.

“Thế tử điện hạ quả nhiên là hưởng trọn Thánh ân.”

Giờ khắc này, Trương Thế hâm mộ, thật sự hâm mộ.

Thế tử điện hạ xuất thân quyền quý lại được các Đại Nho khắp nơi trong văn đàn yêu thích, hơn nữa còn được Hoàng đế yêu thương, làm sao không khiến người ta hâm mộ?

“Không chỉ đơn giản là Thánh ân như vậy.”

“Chỉ sợ bệ hạ muốn làm chuyện kia.”

 Dự Vương nói một câu khiến cho người ta nghe không hiểu. Trương Thế hơi nghi hoặc một chút nhưng cũng không hỏi nhiều.

“Hiện tại hài nhi sẽ đi.”

Trương Thế lên tiếng, đứng dậy muốn rời đi thì Dự Vương ngăn lại nói.

“Cũng không vội. Hãy viết một phong thư đưa cho bệ hạ, trong thư nói rằng Cẩm Niên đã giúp ta viết một bài Thiên cổ đệ nhất văn biền ngẫu. Xin bệ hạ xem một chút có được hay không. Sau đó nói là nhạc phụ cảm thấy không có vấn đề gì, viết tương đối tốt. Hỏi bệ hạ xem Cẩm Niên có giúp người viết qua thi từ văn chương gì hay không cùng nhau giám thưởng. Được rời, đại khái ý là như thế. Viết xong sớm, chuyện này quan trọng hơn chút.”

Vẻ mặt Dự Vương lớn lối nói.

Hiển nhiên là cố ý buồn nôn Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Nghe nói như thế, Trương Thế thoáng sửng sốt nhưng vẫn chấp bút viết.

Mà cùng lúc đó.

Ở mật thất trong các.

Mấy bóng người ngồi xếp bằng, thần sắc cũng không quá tốt.

“Khổng Tâm trưởng lão.”

“Cố Cẩm Niên ở trong lâu vũ đã viết xuống Thiên cổ đệ nhất văn biền ngẫu. Sau lần dự tiệc này có một số Đại Nho tán thưởng không dứt, có một số Đại Nho trung lập đã trực tiếp đứng về phía Cố Cẩm Niên.”

“Ngày mai gia yến của Khổng gia, chỉ sợ sẽ có không ít người chọn lựa lên tiếng giúp Cố Cẩm Niên.”

Một giọng nói vang lên, sắc mặt hơi khó coi.

“Không chỉ như vậy, đám người Nhạc Nho hôm nay bị bọn người Mạnh học sĩ đánh cho một trận. Lão phu đi tìm hắn ta một chuyến nhưng hắn ta cũng không nói gì. Mà không ít người đều nói Nhạc Nho đáng đời, tình huống này không hề lạc quan.”

Lại có người lên tiếng nhắc đến chuyện Nhạc Nho bị đánh.

Nghe mấy câu này, Khổng Tâm vẫn bình chân như vại, không có chút kinh hoảng nào.

“Không sao.”

“Lão phu cũng nghe chuyện này, những Đại Nho này đơn giản là muốn Cố Cẩm Niên giúp bọn họ viết một bài thi từ mà thôi.”

“Ngày mai gia yến đã chuẩn bị ba đạo quan. Ở trong ba cửa ải này cho dù những Đại Nho lựa chọn giúp Cố Cẩm Niên, cũng không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.”

Khổng Tâm lộ ra bình tĩnh, căn bản không lo lắng những chuyện này.

“Ba cửa ải sao? Như thế nào?”

Mọi người hơi hiếu kỳ.

Cảm nhận được mọi người hiếu kỳ, Khổng Tâm cũng không che giấu, thấp giọng nói.

“Thứ nhất là cái chết của Tôn Nho, Cố Cẩm Niên nhất định phải giải thích được.”

“Thứ hai là chuyện suy yếu tài khí của người khác, Cố Cẩm Niên cũng nhất định phải cho một lời giải thích.”

“Thứ ba là Khổng gia có thủ đoạn bí mật. Vào thời điểm mấu chốt Cố Cẩm Niên chỉ có thể đi vào khuôn khổ.”

“Đương nhiên, Khổng gia cũng hi vọng Cố Cẩm Niên có thể tự giác một chút. Cho nên đến lúc đó nhìn tình huống mà quyết định. Nếu như Cố Cẩm Niên có thái độ cường ngạnh, chư vị tuyệt đối không thể nhượng bộ. Khổng gia không có cách nào ra mặt ngôn luận, chí ít trước mặt hai quan, Khổng gia không thể nói cái gì.”

“Mà người chủ lực đành dựa vào mấy vị Hầu gia. Đồng thời bên trong Khổng gia cũng không cần lo lắng Cố Cẩm Niên vận dụng Thánh Khí.”

“Nếu như Cố Cẩm Niên chịu thua thì chư vị cũng không cần hùng hổ dọa người. Mục đích gia yến lần này chính là muốn để Cố Cẩm Niên giao Thánh khí ra là được. Khi đã đạt được mục đích thì chúng ta cũng không cần huyên náo cứng ngắc quá.”

Khổng Tâm nói.

Bọn họ đang bí mật mưu đồ liên quan đến chuyện ngày mai sẽ nhằm vào Cố Cẩm Niên như thế nào.

Thật ra chuyện cần thiết không phải là Khổng gia đứng đằng sau làm gì mà nguyên nhân chủ yếu là tranh đoạt Thánh khí.

Chỉ cần đoạt được Thánh khí thì ăn chút thiệt thòi hay Cố Cẩm Niên mắng Khổng gia vài câu cũng không quan trọng.

Mắng thì ngươi cứ mắng, Thánh khí đến tay, cộng them người đọc sách trên thiên hạ đều ủng hộ Khổng gia. Vậy thì ngươi cứ tự nhiên, dù sao người thua thiệt là Cố Cẩm Niên ngươi, cũng không phải là Khổng gia chúng ta.

Nhưng mà Khổng gia không thể chủ động xuất kích, phải để những người khác ra mặt. Mà Khổng gia đã chuẩn bị tốt cho những người trong đó.

Đương nhiên vào lúc quan trọng nhất mà còn không ép được Cố Cẩm Niên thì Khổng gia sẽ phải ra mặt.

Lúc đó mặt mũi cũng chỉ là thứ yếu, Thánh khí nắm trong tay mới là quan trọng.

“Được rồi.”

“Nhưng mà lần này độ khó so với tưởng tượng còn lớn hơn một chút, cưỡng ép nhằm vào Cố Cẩm Niên sẽ chọc đến một số tranh luận.”

“Khổng Tâm trưởng lão, ý của bệ hạ rất đơn giản, bên trong sách Cổ Kim nhất định phải có ba cái tên.”

Hầu gia của vương triều Phù La đưa ra yêu cầu của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận