Đại Hạ Văn Thánh

Chương 344 Muốn đánh trận sao? Chân tướng chuyện Cố Cẩm Niên rơi xuống nước được rõ ràng?(5)

Nhưng mà lúc cuối cùng lại cố ý lưu lại Hồ Dung.

“Tướng gia đi nghỉ ngơi sớm đi, chúng ta cáo lui.”

Mấy người không có dông dài, nhao nhao đứng dậy, lưu lại Hồ Dung làm gì bọn hắn không biết nhưng không có quan hệ gì với bọn họ.

Sau khi đám người đi.

Trong phòng.

Lý Thiện từ trong ngực lấy ra một phần sổ gấp.

“Hồ thượng thư, sau khi kết thúc thi hội Đại Hạ trong Kinh cũng bắt đầu xem xét Lão phu cũng có vài môn sinh, thường xuyên truyền đến một số lời.”

“Những người trong danh sách này có ít nhiều vấn đề. Nếu Hồ thượng thư muốn nghiêm tra một chút mà tìm ra thật sự có vấn đề thì không thể buông tha. Nếu không có vấn đề thì cũng không thể oan uổng người tốt.”

Lý Thiện chậm rãi nói.

Mà Hồ Dung nhận lấy sổ gấp nhưng ánh mắt không hề có một tia quái dị nào mà vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Hạ quan đã rõ, xin tướng gia yên tâm. Hạ quan nhất định nghiêm tra. Nếu như có chuyện không tốt thật thì tất nhiên sẽ nghiêm tra đến cùng.”

Hồ Dung chậm rãi lên tiếng, sau đó đem quyển sổ gấp mở ra, trên đó có lít nha lít nhít mấy trăm cái tên đều đến từ quận phủ các nơi ở đại hạ.

Chức quan không lớn nhưng đều là chức vị chính.

Đứng đầu danh sách là Huyện lệnh Vương Trí của Vân Hương huyện.

Đây không phải là đại quan gì nhưng đều là chức vị chính quản khống một huyện.

Rất rõ ràng Lý Thiện đang sắp xếp người của mình vào. Cái gì mà môn sinh với không môn sinh, đơn giản chính là mượn kinh xem xét sự tình, đem kẻ ngoại lai loại bỏ xếp người một nhà vào trong.

Dù sao Huyện lệnh Vân Hương huyện bị giáng chức, vậy ai còn có thể đi lên? Triều đình cũng sẽ không ăn no rửng mở, không có chuyện làm. Không hàng huyện lệnh cũ.

Thường thường đều sẽ là người để người dự bị đứng vị trí thứ hai. Đương nhiên, nếu trong kinh đô có người tác động thì lại không giống.

Chỉ là năng lực tác động lớn hơn nữa so làm sao vượt qua được phần danh sách này của tướng gia? 

“Được, nhớ kỹ, nhất định phải điều tra rõ ràng. Nếu làm sai thì nên phạt. Nếu không sai thì quyết không được làm loạn.”

“Những môn sinh này của bản tướng cũng không nhất định là nói thật.”

Lý Thiện nói vô cùng chân thành, hết sức nghiêm túc, tuyệt đối không lưu lại bất kỳ cái gì có thể nắm được.

Hắn thân là Tể tướng, quan tâm một chút kinh xem xét không có vấn đề gì lớn. Mà môn sinh lại nhiều, đạt được không ít tin tức.

Cảm thấy những người này có vấn đề, để cho Lại bộ thượng thư tra xét một chút càng không có vấn đề lớn gì.

Về phần sai lầm ở đâu?

Vậy thì không phải là một câu nói của Lại bộ sao. Nếu thật muốn làm theo quy củ thì còn tìm không ra lỗi sao?

“Xin tướng gia yên tâm, hạ quan làm việc luôn cẩn thận nghiêm ngặt.”

Hồ Dung chăm chú nói.

Lời này cũng không giả. Mặc dù là tướng gia nói vậy nhưng mình vẫn phải tự mình điều tra rõ một chút. Nếu thật có vấn đề thì sẽ nể mặt tướng gia.

Mình cũng co thể được ân tình.

Nhưng nếu người ta không có vấn đề gì lớn mà ngươi nhất định phải làm người ta, vậy thì không thể được. Mặc dù ngươi là cấp trên của ta nhưng lại để ta làm loại chuyện này. Nếu như sự việc bại lộ thì người chết chính là mình.

Không cần thiết cầm tiền đô của mình để đổi lấy một nhân tình.

“Được.”

“Hồ Dung, bản tướng rất coi trọng ngươi. Qua mấy năm nữa, bản tướng cũng phải cáo lão hồi hương. Ngươi nhỏ hơn so với ta mười tuổi còn có chân, tương lai đều có thể.”

Lý Thiền cười nói, sau đó vỗ bả vai Hồ Dung.

“Được rồi, lão phu đi nghỉ ngơi trước. Ngươi về sớm chút đi. Ngày mai còn phải tham gia thịnh hội.”

Lý Thiện không nói gì nhiều.

“Tướng gia nói quá lời.”

“Hạ quan cáo lui.”

Hồ Dũng cũng không nói nhảm, chậm rãi rút lui, rời khỏi hành lang.

Mà sau khi Hồ Dung đi.

Lý Thiện nhìn qua chén trà, không biết đang tự hỏi gì.

Lúc này.

Bên trong phủ Trấn Quốc Công.

Thư phòng Quốc Công.

Phụ thân của Cố Cẩm Niên là Cố Thiên Chu đang đứng trong thư phòng, nhìn lão gia tử.

“Thông tri Binh bộ thượng thư, chuẩn bị chuyện khởi binh thảo phạt phương bắc.”

“Sau khi thi hội Đại Hạ kết thúc, lập tức dâng tấu để tất cả quan võ liên danh, mượn cơ hội này chinh chiến Bắc phạt.”

Giọng nói của Cố lão gia tử rất bình tĩnh.

Dưới ánh nến trong thư phòng, khuôn mặt lộ ra vẻ nghiêm túc vô cùng.

Mà sau khi nghe lời này, Cố Thiên Chu có chút cau mày.

“Phụ thân, chuyện bắc phạt liên quan đến tình thế hỗn loạn của Đại Hạ, thơ của Cẩm Niên thành Thiên cổ, làm suy yếu quốc vận của Hung Nô đây là chuyện tốt nhưng nếu trực tiếp phát binh thì quốc khố của vương triều Đại Hạ cũng không đủ.”

“Trong ngoài triều đều thiếu ngân lượng. Nếu như thật sự khai chiến cũng không phải là chuyện tốt.”

Cố Thiên Chu nói.

Hắn là võ tướng nhưng hắn càng hiểu là tình hình trước mắt không thể khai chiến được.

Không có bạc lấy gì để khai chiến đây?

“Bất kể bệ hạ có khai chiến hay không, đây cũng không phải trọng yếu.”

“Chỉ cần đưa ra là được, đem thế cục đảo lộn thì địch nhân sẽ xuất hiện.”

Cố lão gia tử nhàn nhạt nói. Hắn cũng không thèm để ý vương triều Đại Hạ khai chiến.

Mà là muốn chỉ động làm rối.

“Phụ thân? Ngài có ý gì?”

Cố Thiên Chu có chút hiếu kỳ. Hắn nhìn qua lão gia tử thật sự không hiểu rõ lời này có ý gì.

Làm rối?

Quấy rối cục diện gì?

“Quốc vận của Hung Nô bị suy yếu, hành động hôm nay của bệ hạ rõ ràng là ủng hộ Cẩm Niên. Đám người đọc sách kia tất nhiên sẽ liên tưởng đến việc bệ hạ có thể sẽ tuyên chiến cùng nước Hung Nô.”

“Nhưng quốc khố Đại Hạ có ngân nhưng không chi ngân chiến tranh. Chỉ là nếu bệ hạ thật sự muốn chinh chiến, đến cũng không phải không được chỉ là không cần thiết.”

“Để Binh bộ thượng thư ra mặt, chủ động nhắc đến. Sau khi thi hội Đại Hạ triều đình tất nhiên quay chung quanh việc này, cãi lộn không ngớt.”

“Ai hung hăng nhất.”

“Chính là có vấn đề nhất.”

“Chuyện Cẩm Niên rơi xuống nước cũng sẽ rõ chân tướng.”

Cố lão gia tử nhấp một ngụm trà, vô cùng bình tĩnh nói.

Nhưng lời này nghe vào trong tai Cố Thiên Chu lại kinh thiên phích lịch.

Chuyện Cẩm Niên rơi xuống nước? Sẽ rõ ràng chân tướng?

“Phụ thân, ý của ngài là, là người một nhà đem Cẩm Niên đẩy vào nước?”

Cố Thiên Chu nuốt một ngụm nước bọt, nhìn phụ thân mình hỏi như thế.

“Đúng.”

Lão gia tử nhẹ gật đầu.

“Điều này sao có thể?”

“Bọn hắn động Cẩm Niên làm gì?”

Cố Thiên Chu nhíu chặt lông mày, cảm thấy không thể có khả năng. Đều là võ tướng, Cẩm Niên chết đối với bọn hắn có chỗ tốt gì?

Quốc Công nổi giận? Cùng Hoàng đế trở mặt? Sau đó thì sao?

Sau đó thì sao?

Mà Cố gia cũng sẽ không ngu xuẩn như thế, trực tiếp trở mặt cùng Hoàng đế. Ngược lại sẽ dùng phương thức khác để Hoàng đế nghiêm tra đến cùng.

Thậm chí nếu như lão gia tử lựa chọn lui nửa bước thì địa vị Cố gia sẽ càng thêm vững chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận