Đại Hạ Văn Thánh

1608 Tiêu diệt Ma tộc, làm kẻ địch của toàn thế gian; Thái Hạo Tiên cảnh, Thần dược xuất thế. (5)

Thấy cảnh này, thế gian trầm mặc, mọi người nhìn về phía Cố Cẩm Niên, trong lúc nhất thời thật sự không biết nên nói gì.

Cường giả Ma tộc nói không sai, trước đó Cố Cẩm Niên đã đắc tội Thượng cổ Nhân tộc, bây giờ lại đắc tội với loại tồn tại như thế, viêc này hoàn toàn không cần thiết, mặc dù thông đồng làm bậy cùng Ma tộc là chuyện không tốt.

Nhưng Thượng cổ Ma tộc lai lịch bí ẩn, nếu như có thể không đắc tội, tốt nhất vẫn là không nên đắc tội.

Trước mắt, có thể năm tộc Thượng cổ cũng sắp khôi phục rồi, lúc mấu chốt này lại đắc tội với Ma tộc Thượng cổ thì thật sự là tự tìm đau khổ.

"Đợi Ma tộc xuất thế, chúng dám đến tìm ta, ta diệt hết luôn một thể."

Giọng của Cố Cẩm Niên lạnh lẽo.

Hắn không sợ hãi trước lời nói của đối phương, bản thân hắn thân là Thánh Nhân, chính là không đội trời chung cùng tội ác, huống chi là Ma tộc?

Giải quyết xong chuyện nơi này.

Cố Cẩm Niên đưa mắt nhìn về phía xa, là chỗ Cực Bắc.

Lúc này hắn không chần chờ nữa, tiến đến phía Thái Hạo Tiên cảnh.

Thế nhưng, trong quá trình phi hành, giọng nói của Cố Cẩm Niên cũng vang vọng khắp Thần Châu đại lục.

"Đại thế chi tranh, nếu có ai dám có gan làm xằng làm bậy, Cố mỗ sẽ không tiếc bất cứ giá nào, giết sạch toàn bộ."

"Không giữ mặt mũi gì cả."

Giọng nói của hắn vang lên, lần này tiến về Thái Hạo Tiên cảnh, Cố Cẩm Niên không biết cụ thể lúc nào mới có thể ra ngoài.

Năm tộc Thượng cổ có xuất thế trong khoảng thời gian này hay không, những điều này Cố Cẩm Niên đều không thể dự đoán được.

Nhưng có mấy lời vẫn phải nói.

Đây là một loại uy hiếp.

Nghe được lời Cố Cẩm Niên nói, toàn thế nhân tâm thần chấn động, không hiểu sao cảm thấy thật an toàn, ít nhất Nhân tộc còn có một Cố Cẩm Niên.

Đây là may mắn trong bất hạnh.

Thậm chí có người không khỏi thở dài, nhớ tới lúc trước đối với hành động của Cố Cẩm Niên, cảm thấy có chút hổ thẹn.

Quay đầu nhìn lại, mặc kệ Cố Cẩm Niên đã làm chuyện gì, nhưng ít nhất Cố Cẩm Niên là vì đại nghĩa mà làm, người chết trong tay Cố Cẩm Niên đều là vì lập trường khác biệt, bọn họ có thể chửi rủa Cố Cẩm Niên.

Nhưng những người còn sống không có tư cách nói Cố Cẩm Niên, cho dù lợi ích bị xâm phạm, cũng không thể nói Cố Cẩm Niên, bởi vì cẩn thận nghĩ lại, mỗi một chuyện Cố Cẩm Niên làm đều là vì dân chúng mà làm.

Bây giờ.

Cố Cẩm Niên tiến về Thái Hạo Tiên cảnh, vì Nhân tộc mà tranh thủ thêm càng nhiều hi vọng, tinh thần như thế làm cho người khác không thể không kính nể vạn phần.

Rất nhanh.

Trên bầu trời Cực Bắc, thân ảnh của Cố Cẩm Niên xuất hiện.

Nhìn qua khe hở.

Cố Cẩm Niên không khỏi hít một hơi thật sâu.

"Ngũ trọng thiên!"

"Ít nhất phải đến Ngũ trọng thiên."

"Lần này ra ngoài, ta nhất dịnh phải đứng trên ngũ trọng thiên."

Cố Cẩm Niên tự lẩm bẩm, hắn lập ra mục tiêu, dựa vào thiên tài địa bảo trong Thái Hạo Tiên cảnh, chắc chắn phải đến ngũ trọng thiên.

Chỉ có như vậy, bản thân mới có năng lực tự vệ chân chính, cũng có được thực lực che chở người trong thiên hạ.

Xác định mục tiêu xong, Cố Cẩm Niên không chút do dự, trực tiếp bước vào trong đó, đi vào bên trong Thái Hạo Tiên cảnh.

Cùng lúc Cố Cẩm Niên tiến vào Thái Hạo Tiên cảnh.

Rẹt rẹt.

Một tia chớp hiện lên.

Khe hở kinh khủng đúng lúc này chợt khép lại, giống như Thái Hạo Tiên cảnh này chỉ đang chờ đợi Cố Cẩm Niên vậy.

Mà theo Thái Hạo Tiên cảnh biến mất.

Một giọng nói đáng sợ vang lên từ phía hải vực.

"Giết sạch toàn bộ?"

"Khẩu khí lớn thật đấy."

"Thời Thượng cổ chưa từng thấy ngươi, thời đại này, ngươi ngược lại xuất hiện?"

Một giọng nói đến từ hải vực, cụ thể từ chỗ nào ở hải vực thì không ai biết được, nhưng giọng nói vừa lạnh băng lại âm trầm, rõ ràng tràn đầy phản cảm đối với những lời của Cố Cẩm Niên.

Theo giọng nói này vang lên, thế nhân nhíu mày, cũng hơi thấy khủng hoảng.

Có người muốn lên tiếng rằng, lúc nãy Cố Cẩm Niên ở đó vì sao ngươi không dám lộ diện, nhưng lại sợ dẫn lửa thân trên, cuối cùng đành giữ yên lặng.

"Thời Thượng cổ, quần hùng tranh bá Yêu tộc đã thấy qua vô số thiên kiêu, còn có kẻ được xưng là thiếu niên Thần Vương của Nhân tộc, nhưng cuối cùng vẫn bị chôn vùi trong lịch sử. Bây giờ một vị Thánh Nhân lại có khẩu khí lớn đến vậy?"

"Khổng Thánh tại thế, cũng không dám lớn lối vậy đâu?"

Lại là một giọng nói đến từ bên trong dãy núi, là tiếng của Thượng cổ Yêu tộc, rất hiển nhiên lời Cố Cẩm Niên nói mới rồi, không chỉ chọc giận một chủng tộc, mà đắc tội không ít.

Có điều ngẫm lại cũng thấy rất bình thường, bọn họ là cường giả thời Thượng cổ, ở thời đại đó bọn họ là quần tinh, là nhật nguyệt, thiên địa vạn vật đều phải xem sắc mặt bọn họ mà làm việc.

Nhưng gặp phải đại nạn nên bị phong ấn cho đến nay, đối với người đời sau, bọn họ cực kỳ xem thường, huống chi có người nói như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận