Đại Hạ Văn Thánh

Chương 437 Thánh ngôn quốc sách, chấp chưởng Đông Hoang, Vĩnh Thịnh Đại Đế triệt để ngồi không yên.(4)

Nhưng mà lời này là Hoàng đế nói ra, bọn hắn đâu dám phản bác?

"Bệ hạ anh minh."

"Chính là Hình bộ chủ sự."

"Bất luận vụ án gì ở các nơi, đều phải giao cho Hình bộ, mà người đầu tiên xử lý chính là Hình bộ chủ sự, nếu hắn cho rằng vụ án có vấn đề, có thể trực tiếp đánh về, từ các nơi bổ sung hồ sơ tài liệu, từ đó một lần nữa định luận."

"Nói cách khác tới, nếu mua chuộc được một Hình bộ chủ sự, một chuyện án giết người thì đền mạng, có thể trì hoãn đến thời gian lâu nhất, đồng thời nếu chủ sự Hình bộ không sợ gánh trách nhiệm, hắn hoàn toàn có thể ảnh hưởng quá trình phán án của quan viên phía trên."

"Đương nhiên, bệ hạ đây chỉ là thần giả thiết, chế độ Hình bộ cực kỳ nghiêm ngặt, trên cơ bản sẽ không phát sinh loại chuyện này, đại án tử nội trong vòng mười lăm ngày nhất định phải đệ trình lên viên ngoại lang xử lý."

Cố Cẩm Niên giải thích quá trình bên trong, cũng bồi thêm một câu, miễn cho Hoàng đế còn tưởng rằng mình ám chỉ Hình bộ có vấn đề, mang đến phiền toái gì cho Hình bộ, vậy không tốt.

Ngay sau đó Cố Cẩm Niên nói tiếp.

"Mà Đông xưởng cũng tốt, đôn đốc viện cũng tốt, không phải Hình bộ, mà là một cơ cấu đơn độc báo cáo lên bệ hạ ngài."

"Cho nên quyền lực quan trọng nhất, thật ra không phải truy nã, cũng không phải định án, càng không phải là điều khiển."

"Mà là giám sát, thẩm tra, cùng khởi thảo."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hoàn toàn đề tỉnh Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Trong chốc lát.

Vĩnh Thịnh Đại Đế sững sờ tại chỗ.

Trong mắt của hắn tràn đầy kinh ngạc.

Cố Cẩm Niên nói lời này, khiến hắn có một loại cảm giác hiểu ra, không phải nói rằng Cố Cẩm Niên tài năng chính trị mạnh cỡ nào, mà là năng lực tư duy của Cố Cẩm Niên quá kinh khủng.

Vẻn vẹn chỉ là đem vấn đề, không ngừng chia tách mổ xẻ, tìm ra mấu chốt, sau đó ở trong vô hình thay đổi toàn bộ.

Đây mới là chỗ khiến Vĩnh Thịnh Đại Đế chấn động.

Trước đó hắn chấn động, đó là bởi vì tài hoa hơn người Cố Cẩm Niên, đứng trước dị tượng thiên địa nên cảm thấy chấn động.

Nhưng lúc này.

Vĩnh Thịnh Đại Đế là chấn động vì năng lực chính trị của Cố Cẩm Niên, thứ này không phải Nho đạo mang tới, mà là trí tuệ trời sinh của một người.

Là trí tuệ chân chính.

"Phân quyền mà quản chế."

"Quyền giám sát, quyền khởi thảo, quyền thẩm tra sẽ do thái giám chấp chưởng."

"Quyền Điều khiển, quyền Truy nã, quyền Định tội, do Đại Nho chấp chưởng."

"Như vậy, bọn họ sẽ thay trẫm giám sát Vương Triều Đại Hạ, nếu phát hiện vấn đề, có thể trực tiếp khởi thảo đề xuất án, rồi điều tra thẩm vấn, thẩm vấn xong, nếu không có vấn đề, vậy sẽ bỏ qua, còn nếu có vấn đề."

"Trực tiếp chuyển giao cho Đốc Sát Viện, chứng cứ tội trạng, nhân chứng vật chứng bày ở trước mặt, những Đại Nho này dù muốn che chở cho đám quan viên, cũng không dám làm bậy, cho nên bề ngoài bọn họ nắm được quyền điều khiển, truy nã, định tội."

"Nhưng trên thực tế chỉ đơn thuần là người chấp hành cuối cùng."

"Được cái mỹ danh thiết diện vô tư mà thôi."

"Tuyệt diệu."

"Tuyệt diệu."

"Quả nhiên là tuyệt diệu."

Vĩnh Thịnh Đại Đế rất thông minh, dù sao Hoàng Đế một nước, Cố Cẩm Niên chỉ nói đơn giản ra Logic, hắn đã tự suy đoán ra toàn bộ.

Đúng thế.

Đây chính là biện pháp giải quyết của Cố Cẩm Niên.

Mục đích Hoàng đế thành lập Đông Xưởng là gì?

Là giám sát bách quan, để trong lòng bọn hắn có chút dè chừng, đồng thời cũng muốn thu hoạch được tình báo, đương nhiên một điểm cuối cùng đó là củng cố hoàng quyền.

Mà bách quan không đáp ứng nguyên nhân vì sao? Vì không hi vọng có một thanh đao treo trên đầu mình, không phải họ không đồng ý có người đến giám sát.

Nếu thật sự không đồng ý thì Huyền Đăng Ti, Trấn Phủ Ti ở đó làm gì?

Chẳng qua là ngươi cho người của ngươi đến giám sát ta, chúng ta đương nhiên sẽ không đáp ứng, chuyện này rất bình thường.

Cho nên chiết trung điều hòa lại, để Đại Nho đến quản.

Vì sao lại để Đại Nho đến quản?

Mặc dù Đại Nho phải giữ vững lương tâm, nhưng tối thiểu nhất Đại Nho là người nào? Là văn nhân, sau lưng cũng có thế gia môn phiệt.

Nói khó nghe hơn, vụ án nhỏ thì bỏ qua đi, kẻ nào bị bắt kẻ đó xui xẻo mà thôi.

Còn nếu thật sự gặp phải đại án lớn, không phải bảo ngươi lừa trên gạt dưới, nhưng thư thư cho ta chút thời gian để linh hoạt, để động tay, hẳn chuyện này không thành vấn đề nhỉ?

Dù sao để Đại Nho làm, có thể cam đoan rằng không thiên vị Hoàng đế, cũng không quá thiên vị người một nhà.

Để thái giám đến quản lại không được, thái giám là thuần túy thiên vị Hoàng đế.

Như vậy biện pháp của Cố Cẩm Niên đơn giản hơn nhiều.

Trực tiếp biến Đông xưởng thành cơ cấu mới, gọi Đông xưởng không hay lắm, dù sao bách quan đã sẵn bản năng chán ghét cơ cấu này.

Đổi thành Đốc Sát Viện, sau đó chia tách quyền lực ra.

Quyền Khởi thảo, quyền giám sát, quyền thẩm tra cho thái giám nắm giữ.

Vì sao?

Rất đơn giản, đây đều là việc của hạ nhân làm, là việc khổ việc cực.

Mà quyền điều khiển, quyền truy nã, quyền định tội, để Đại Nho tới quản, sướng hay không sướng?

Có cảm giác rằng chỉ một câu của ta là có thể quyết định sinh tử của nhà ngươi không?

Có là được rồi.

Nhưng vấn đề là, quyền khởi thảo nhìn như nằm trong tay thái giám, nhưng trên thực tế là Hoàng đế nắm trong tay.

Đã Khởi thảo, xem như đã lập án, một khi đã lập án, thái giám liền đi điều tra, điều tra rõ ràng, lại bắt người tới thẩm vấn, trong quá trình thẩm vấn sẽ đưa ra tất cả mọi thứ âm thầm điều tra được, đặt trước mặt ngươi.

Lúc đó ngươi không hoảng cũng không được.

Thành thật khai báo đi.

Được, nhân chứng vật chứng toàn bộ bày ra đó, bản thân cũng đã nhận tội, chuyển giao lại cho Đốc Sát Viện.

Đại Nho Đốc Sát Viện xem hết nhân chứng vật chứng, lại đọc xong bản nhận tội của người phạm tội.

Xin hỏi còn muốn ta làm gì?

Làm thủ tục truy nã định tội chứ sao.

Cái gì? Muốn trì hoãn thời gian một hồi?

Bà nó chứ, nhân chứng vật chứng đều ở đó, trì hoãn? Ngại mệnh mình quá dài chăng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận